Cửu Đỉnh Ký

Chương 400 : Giằng co

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Đang lúc hai quân đội Nghiêm gia, Hạ Hầu gia hết đường xoay sở, đột nhiên...



- Có địch!



- Có địch!



Thanh âm sắc bén vang dội từ phía tây truyền đến. Quân đội Nghiêm gia vì không thể chiếm lĩnh được quả núi thấp phía bắc, hơn nữa đã chết không ít nên sĩ khí đang hạ xuống thấp, vừa nghe tiếng có địch càng kinh hãi. Ai nấy vội nắm chặt binh khí trong tay nghe theo lệnh chuẩn bị nghênh địch. Còn đám lính ở phía tây đã bắt đầu chiến đấu với địch quân



Lúc này chúng bất chấp không còn dám công kích quả núi thấp phía bắc nữa. Nghiêm Bạch Thú, Hạ Hầu An, Thiết Kiếm Vũ Thánh đều nhìn về phía tây. Một tên binh lính sau lưng đeo một cái cờ nhỏ chạy nhanh tới.



- Là phương nào?



Nghiêm Bạch Thú biến sắc.



- Bẩm gia chủ, là quân đội của Đoàn gia.



Tên lính này vội bẩm báo:



- Hai tướng quân đang suất lĩnh đại quân hữu quân, ngăn cản quân đội Đoàn gia tiến công.



Nghiêm Bạch Thú khẽ gật đầu.



- Đi.



Thiết Kiếm Vũ Thánh trầm giọng nói.



- Ra phía trước nhìn xem.



Lúc này Thiết Kiếm Vũ Thánh, Nghiêm Bạch Thú, Hạ Hầu An cùng chạy về phía hữu quân, dọc đường họ nghe phía trước liên tục truyền đến những hò hét. Không bao lâu sau khi đám Nghiêm Bạch Thú đến giữa hữu quân, chỉ nghe thấy tiếng kêu la thê lương:



- Trốn đi!Chạy mau!



Quân kỳ đã ngã, đám binh lính tựa như những rắn mất đầu, gặp phải công kích của quân đội tinh nhuệ Đoàn gia với sĩ khí như thủy triều bắt đầu bỏ chạy tan tác!



Ngàn vạn người chém giết nhau, kỳ thật chỉ là sĩ khí!



Một khi người trước tan tác, hình thành một cơn sóng cuốn đi... Cho dù quân sĩ phía sau có muốn chạy lên, cũng sẽ bị làn sóng binh lính bỏ chạy phía trước phá nát trận thế. Binh bại như núi đổ, phía trước vỡ trận, phía sau muốn thay đổi thế cục là rất khó.



- Không ổn.



Nghiêm Bạch Thú biến sắc.



- Đoàn gia sao lại lợi hại như vậy, nhanh chóng đánh tan hữu quân như vậy à?



Thiết Kiếm Vũ Thánh giật mình.



- Hạ Hầu huynh, phải trông vào huynh rồi.



Nghiêm Bạch Thú nói xong, vội vàng cao giọng gầm lên.



- Vũ Kiến, huynh suất lĩnh quân của huynh ngăn trở họ một thời gian uống cạn một chén trà cho tại hạ... Những người khác phá vòng vây chạy về phương bắc!




Trong đại trướng Quân doanh Phó gia.



Đằng Thanh Sơn, Lý Quân, Đằng Thú, Dương Đông, kể cả Thanh Loan, Cuồng Phong Ưng đều có mặt.



- Tiên sinh.



Phó Đao tiến vào trong đại trướng.



- Tiên sinh lần này khổ cực rồi. Nếu không có tiên sinh, Hạ Hầu gia tộc và Nghiêm gia sợ đã chiếm lĩnh được quả núi thấp phía bắc. Với thực lực hai nhà họ, khi việc chiếm lĩnh được địa lợi lập tức sẽ bịt chặt hẻm núi. Đến lúc đó... muốn chiếm lĩnh được, trừ phi có quân lực gấp năm sáu lần mới làm được.



Phó Đao cười nói.



Đằng Thanh Sơn lắc đầu:



- Phó Đao, nhân thủ Phó gia các ông quá ít, muốn chiếm được mạch khoáng là rất khó.



Cho dù Đằng Thanh Sơn thực lực siêu tuyệt nhưng dù sao cũng chỉ là một người.



- Đúng vậy.



Phó Đao cũng có chút lo lắng.



- Bây giờ bảy phương giằng co, Phó gia chúng ta có thể so được với sáu phương khác, cũng là vì có tiên sinh! Với thực lực của tiên sinh hoàn toàn có thể chiếm được quả núi thấp phía bắc. Nhưng Phó gia tại hạ...



Phó Đao cũng hiểu bản thân mình ở thế yếu.



- Phó Đao, bây giờ những gia tộc khác bên ngoài chắc cũng muốn bắt đầu kết minh rồi chứ hả? - Đằng Thanh Sơn dò hỏi.



- Ừm.



Phó Đao gật đầu.



- Lần này Ngô Gia bị Nghiêm gia, Hạ Hầu gia trước sau công kích, nếm mùi cay đắng. Phỏng chừng gia tộc Đạm Đài, Đổng Gia cũng biết tình huống như thế. Nếu không liên kết, chỉ sợ muốn độc chiếm mạch khoáng Hỏa Lưu thiết là rất khó. Đáng tiếc, hiện bây giờ còn chưa có người nào tìm Phó gia kết minh.



- Đằng tiên sinh. - Ngoài đại trướng truyền đến tiếng gọi.



- Đi vào đi. - Đằng Thanh Sơn mở lời.



Người đi vào chính là gia chủ nhà họ Phó - Phó Vân Triển. Phó Vân Triển có vẻ vui mừng nhìn về phía Phó Đao



- Thúc, bên ngoài có sứ giả của Đoàn gia.



- Đoàn gia?



Phó Đao không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.



- Nhưng họ nói họ muốn gặp Đằng tiên sinh



Phó Vân Triển nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.