Cửu Đỉnh Ký

Chương 401 : Phân phối quyền lợi

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Đằng Thanh Sơn và Phó Đao được Phó Vân Triển dẫn tới đại trướng nơi có sứ giả Đoàn gia.



- Mở cửa.



Phó Vân Triển gọi.



Rào, thị vệ lập tức kéo cửa ra.



Phó Vân Triển vừa hô một tiếng như vậy đã làm đánh động khách nhân trong đại trướng.



Đằng Thanh Sơn, Phó Đao, Phó Vân Triển ba người cùng đi vào. Trong đại trướng rất trống trải, sáu người khoanh chân ngồi trên mặt đất đều đứng lên. Đi đầu là một thanh niên tròn trĩnh, y cười dài nhìn Đằng Thanh Sơn, Phó Đao, rồi khom người chào:



- Bái kiến Đằng tiên sinh, Phó tiên sinh.



- Các hạ là sứ giả Đoàn gia à?



Phó Đao nhướng mày nhìn về phía người này.



- Các hạ có thể làm chủ cho Đoàn gia?



Y căn bản không biết thanh niên này, hiển nhiên thanh niên chắc cũng không có địa vị cao ở Đoàn gia.



- Tại hạ đương nhiên không thể.



Thanh niên tròn trĩnh cười đáp:



- Nhưng gia chủ nhà chúng ta có thể làm được.



Nói xong thì thấy một trong năm nam tử bên cạnh đội giáp trụ có một người gỡ mũ trụ xuống, lộ ra khuôn mặt thật. Đây là một trung niên rất văn nhã, nụ cười của y làm cho người ta cảm thấy tự nhiên mà thân thiết.



- Đoàn Thạch Tấn.



Đằng Thanh Sơn liếc mắt đã nhận ra, hôm qua Đoàn Thạch Tấn từng thúc dục thủ hạ tấn công quả núi thấp phía bắc.



- Không ngờ Đoàn huynh dám chỉ mang theo vài người như vậy tới quân doanh Phó gia. Phó Đao rất bội phục.



Phó Đao mỉm cười chắp tay.



- Đoàn huynh không sợ Phó Đao trở mặt, bắt lấy Đoàn Thạch Tấn nhà các hạ lợi dụng để uy hiếp Đoàn gia sao? Các hạ đường đường là gia chủ nhà họ Đoàn, Đoàn gia sẽ bỏ rất nhiều tiền vì các hạ đó.



- Tại hạ tin tư cách làm người của Lôi Đao Vũ Thánh.



Đoàn Thạch Tấn mỉm cười.



- Hơn nữa, hôm nay theo tại hạ tới đây còn có...



Đoàn Thạch Tấn quay đầu nhìn về phía một tên lính đội giáp trụ phía sau.



- À, còn có ai nữa?




Lúc trước tại hạ còn tưởng rằng tiên sinh chỉ nể mặt Phó Vũ Bình và Phó tiên sinh nên mới tới, không ngờ tiên sinh cũng rất muốn có Hỏa Lưu Thiết. Như vậy đi... Mục gia tại hạ sẽ lùi một bước chiếm năm thành, tiên sinh chiếm hai thành, Đoàn gia và Phó gia vẫn như cũ, thế nào?



Đằng Thanh Sơn vừa phán, Mục Vân Ký lập tức lùi một bước, hiển nhiên y rất nể tình.



- Hai thành?



Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn y, không nói nhiều.



Kỳ thật trong số những người ở đây, Mục Vân Ký kiêng kỵ nhất là Đằng Thanh Sơn... vì Vân Mộng Chiến Thần đã nói, Đằng Thanh Sơn có một con yêu thú phi cầm còn lợi hại hơn cả Lục Túc Đao! Bất luận là Vân Mộng Chiến Thần hay Thiên Phong chiến thần cũng không thể phi hành, một khi Đằng Thanh Sơn lênn lưng con Thanh Loan, vậy căn bản không phải sợ Vân Mộng Chiến Thần, Thiên Phong chiến thần!



Hơn nữa, Đằng Thanh Sơn chẳng có gì ràng buộc ở Đoan Mộc Đại Lục, không có ai là người nhà. Cũng chỉ có vài người Lý Quân thôi.



Sư trọc đầu không sợ người khác nắm được tóc!



Trêu vào Đằng Thanh Sơn thì hậu quả rất nghiêm trọng.



- Mục huynh đệ.



Phó Đao nhíu mày giọng khó khăn.



- Nói thật, một thành hơi thiếu.



- Phó tiên sinh, bụng huynh lớn tới đâu mà đòi ăn lắm thế.



Đoàn Thạch Tấn nhướng mày kêu, hiển nhiên y rất bất mãn. Đoàn gia tám vạn binh lực, Phó gia hai vạn binh lực, Phó gia được chia như vậy là đã một nửa của Đoàn gia, y cũng nên thoả mãn chứ.



- Đoàn huynh, bụng của Phó gia to lắm.



Mục Vân Ký cười nhìn Phó Đao.



- Phó tiên sinh, nếu đưa một ngàn Thần Đao Vệ ra vậy Phó gia huynh có thể giữ được một thành rưỡi, nếu không Phó gia huynh cũng chỉ có được một thành. Việc này đã là tại hạ nể mặt Đằng tiên sinh rồi.



Đoàn Thạch Tấn khiếp sợ nhìn về phía Phó Đao.



Thần Đao Vệ đủ để gia tăng nửa thành? Quân đội gì thế?



Một vài đại gia tộc cũng không thể bồi dưỡng ra loại quân sĩ tinh anh giống như Hàn Vũ Vệ của gia tộc Thiên Phong. Một Phó gia nho nhỏ cũng có thể quân đội tinh anh đáng sợ như vậy được à?



Phó Vân Triển và Phó Đao nhìn chăm chú vào Mục Vân Ký.



Bất luận là đối với Phó gia, hay đối với Đoàn gia, Mục Vân Ký mặc dù rất khách khí nhưng rõ ràng có khí thế cao cao tại thượng.



- Đằng tiên sinh.



Mục Vân Ký nhìn Đằng Thanh Sơn.



- Phân chia như thế được không?