Cửu Đỉnh Ký

Chương 402 : Mũi nhọn mạnh nhất

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


- Vân Ký.



Đằng Thanh Sơn nhìn Mục Vân Ký.



- Ý của huynh là Đoàn gia được phân hai thành, còn Phó gia được phân một thành rưỡi. Tại hạ hai thành, Mục gia huynh bốn thành rưỡi à??



- Đúng vậy.



Mục Vân Ký mỉm cười gật đầu.



Theo y, Đằng Thanh Sơn một người mà có được phần bằng với Đoàn gia xuất động tám vạn đại quân, vậy Đằng Thanh Sơn cũng đã thỏa mãn rồi.



- Vân Ký.



Đằng Thanh Sơn dán mắt vào đối phương.



- Tại hạ muốn được ba thành!



- Ba thành?



Bất luận là Phó Đao, Phó Vân Triển, lẫn Đoàn Thạch Tấn, thậm chí cả Mục Vân Ký đều chấn động. (Hoa Hồng: ý mấy gã này cho rằng ku Núi có nhõn 1 người mà tham kinh)



Đoàn gia và Phó gia cộng lại mới được ba thành rưỡi, Đằng Thanh Sơn một người muốn chiếm ba thành?



- Tiên sinh, việc này có thể không làm được.



Mục Vân Ký cười khổ, lúc trước Húc Nhật Thương Hành và Đoàn gia đã có hiệp định, Đoàn gia sẽ được phân hai thành, không thể ít hơn. Về phần Phó gia, Mục Vân Ký vừa rồi đã hứa. Một khi Phó gia xuất động Thần Đao Vệ cũng cho bọn họ một thành rưỡi.



Nếu cho Đằng Thanh Sơn ba thành, vậy Mục gia chỉ còn lại có ba thành rưỡi!



- Việc này không tuyệt đối được.



Mục Vân Ký lắc đầu quầy quậy.



- Đằng tiên sinh, huynh đừng làm tại hạ khó xử. Mục gia vẻn vẹn chỉ có được bốn thành rưỡi đã là giới hạn rồi.



- Giới hạn à?



Đằng Thanh Sơn cũng mặc cả:



- Thôi được, tại hạ cũng lùi một bước nhỏ. Vân Ký huynh, tại hạ không quan tâm tới người khác, nhưng nếu huynh đài muốn để tại hạ gia nhập liên minh thì rất đơn giản! Tại hạ muốn ba thành. Đương nhiên, nếu ba thành vượt qua mười vạn cân Hỏa Lưu Thiết thì tại hại cũng chỉ cần mười vạn cân Hỏa Lưu Thiết, phần thừa sẽ để lại cho Mục gia.



- Tại hạ có điều kiện này, không đáp ứng thì không nói việc này nữa.



Đằng Thanh Sơn cương quyết.



- Việc này...



Mục Vân Ký chần chừ.



Nếu Đằng Thanh Sơn chết sống đòi lấy ba thành, Mục Vân Ký thật sự không có biện pháp nào của đáp ứng được. Nhưng Đằng Thanh Sơn lại đưa ra một quyết định thoáng một chút.



Ba thành, nếu ít hơn mười vạn cân, vậy Đằng Thanh Sơn sẽ lấy ba thành.




Phó Đao không khỏi tin tưởng cười.



- Có Đằng tiên sinh toàn lực tương trợ, tại hạ mới tin tưởng mười phần được.



Mục Vân Ký cười nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.



- Mục Vân Ký, huynh muốn Đằng đại ca làm gì? - Lý Quân kinh ngạc hỏi.



- Không vội, còn chưa tới lúc.



Mộc Vân Ký quay đầu nhìn về phía Phó Đao



- Phó tiên sinh, Thần Đao Vệ của Phó gia đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?



- Mục huynh đệ, huynh đừng làm những thanh niên của Phó gia tại hạ đi vào chỗ chết đó nhé.



Phó Đao sắc mặt trịnh trọng. Rất hiển nhiên là một gia tộc nhỏ yếu, thế mà có thể xây dựng được Thần Đao Vệ trung thành tới Húc Nhật Thương Hành cũng phải biết, có thể tưởng tượng được Phó gia rốt cuộc hao phí bao nhiêu tâm huyết. Mục Vân Ký cười trấn an.



- Yên tâm.



- Tại hạ không hiểu việc quân sự, đợi lát nữa muốn tại hạ làm gì thì nói để tại hạ biết.



Đằng Thanh Sơn lúc này dẫn Lý Quân về lại đại trướng mình. Cho dù ở trong đại trướng, Đằng Thanh Sơn vẫn có thể nghe tiếng chém giết đáng sợ truyền tới từ hướng đông bắc. Thanh âm như muốn xé trời, nứt toác cả mặt đất liên tục vang lên nửa canh giờ



- Giết!



Khi nghe tiếng hét như vang lên bên tai, quân đội trong quân doanh Phó gia cũng bắt đầu nhanh chóng điều động.



- Đằng tiên sinh. - Bên ngoài bỗng truyền đến tiếng huyên náo.



- Vào đi.



Đằng Thanh Sơn vẫn bình tĩnh khoanh chân ngồi, Lý Quân ngồi một bên.



Mục Vân Ký vừa đến, thấy Đằng Thanh Sơn chẳng vội chút nào, y không khỏi nở nụ cười:



- Tiên sinh chẳng lo lắng chút nào về phần Hỏa Thiết của mình à?



- Huynh đã nắm chắc mười thành, tại hạ còn lo lắng gì.



Đằng Thanh Sơn cười khẽ nói.



- Phải nhờ Đằng đại ca động thủ sao? - Bên cạnh Lý Quân dò hỏi.



Mục Vân Ký mỉm cười gật đầu.



- Đằng tiên sinh là mũi nhọn mạnh nhất, nếu so với Thần Đao Vệ và Vân Mộng Vệ thì mạnh hơn nhiều. Tiên sinh ra tay thì tại hạ mới yên tâm. Tiên sinh, bây giờ có một việc rất trọng yếu, đại sự đủ để làm ảnh hưởng cả chiến cuộc, phải nhờ tiên sinh đi làm.



- Nói đi, chuyện gì.



Đằng Thanh Sơn đứng dậy.