Cửu Đỉnh Ký

Chương 432 : Đảo Phượng Hoàng

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Giữa những đám mây bềnh bồng trên bầu trời xanh biếc, yêu thú khổng lồ Lục Túc Đao gần đạt hư cảnh và thần thú Bất tử Phượng Hoàng cùng bay về phía nam.



Vù.. vù..



Gió lạnh trên những tầng mây được ngọn lửa phừng phực của Bất tử Phượng Hoàng cản lại. Trên lưng bất tử Phượng Hoàng, mấy người Đằng Thanh Sơn hầu như không cảm giác được kình phong.



- Lúc trước đi Đoan Mộc Đại Lục, muốn qua hải vực hỗn loạn dưới đó ta phải dùng hết sức kéo dây neo mới lôi được con thuyền Ô Mộc đi ngang qua Hỗn Loạn hải vực, hao phí không ít khí lực.



Đằng Thanh Sơn ngồi trên lưng bất tử Phượng Hoàng, quay đầu lại nhìn về phương bắc, cười:



- Bây giờ về Cửu Châu, không tới một ngày đã bay gần vạn dặm, dễ dàng bay qua Hỗn Loạn hải vực.



Đi thì khó khăn, đường về lại rất nhanh và dễ dàng.



- Sư phụ, kéo hải thuyền vượt qua hải vực vừa rồi à?



Dương Đông ngồi sóng vai với Đằng Thú ở phía sau khiếp sợ.



- Việc này đã là gì, Cửu U Quỷ Vực ở Minh Nguyệt Đảo còn khó hơn Hỗn Loạn hải vực này nhiều.



Lý Quân cười khanh khách đáp, rồi đột nhiên hỏi Đằng Thanh Sơn:



- Thanh Sơn... Chàng không quên việc đi Đảo Phượng Hoàng đó chứ?



- Đương nhiên, ta còn phải lấy Bất Tử thảo ở đó, sao quên được?



Đằng Thanh Sơn cũng rất chờ mong.



Trên đường về nhất định phải ghé Đảo Phượng Hoàng.



Lúc trước Bất tử Phượng Hoàng, mẫu thân Tiểu Thanh, từng nói là chỉ cần mình có thể giúp cho Tiểu Thanh đạt tới hư cảnh trở thành bất tử Phượng Hoàng, nàng sẽ cho mình Bất Tử thảo. Nếu thời gian trên một trăm năm, mình sẽ được một gốc cây Bất Tử thảo. Nếu ngắn hơn một trăm năm mà trên mười năm, sẽ được ba gốc Bất Tử thảo. Còn nếu trong vòng mười năm mình giúp được Tiểu Thanh trở thành bất tử Phượng Hoàng, nàng sẽ đem toàn bộ chín gốc Bất Tử thảo cho mình cả!



"Trong vòng ba năm ngắn ngủn Tiểu Thanh đã đột phá thành bất tử Phượng Hoàng, mẫu thân nó chắc phải đem toàn bộ chín gốc Bất Tử thảo cho ta hết."



Đằng Thanh Sơn vừa nghĩ tới công hiệu của Bất Tử thảo lại càng thêm chờ mong.



- Sư phụ, Bất Tử thảo à? Có phải là ăn vào sẽ không bao giờ chết không?



Đằng Thú nghi hoặc dò hỏi.



Ngồi trên lưng phượng hoàng, Đằng Thanh Sơn cười nói:



- A Thú! Bất Tử thảo chính là loại linh thảo số một số hai trong thiên hạ. So với tam đại linh bảo của Đoan Mộc Đại Lục chỉ có hơn chứ không kém! Mỗi một gốc cây Bất Tử thảo sau khi đã trưởng thành, có bảy lá, có bảy sắc hào quang. Một khi được dùng, dù bị thương nặng tới đâu cũng có thể được chữa khỏi.



- Ủa, cũng như Vân Mộng Bạch Quả hay sao?



Dương Đông kinh ngạc nói.



Lý Quân liền nói:
- Thanh Sơn, nó còn nói, nó sẽ tuân thủ hứa hẹn lúc trước. Chàng đã làm rất tốt, thậm chí còn vượt qua dự liệu của nó. Bây giờ nó có chín gốc Bất Tử thảo, toàn bộ sẽ cho chàng cả.



Lý Quân lộ ra vẻ vui mừng, nói tiếp:



- Thanh Sơn, chúng ta mau mau lên lưng Tiểu Thanh, đi vào trong cốc.



- Ừm.



Đằng Thanh Sơn, Lý Quân lúc này nhảy lên lưng bất tử Phượng Hoàng.



- A Thú, A Đông, các ngươi ở đây cùng Lục Túc Đao, đợt lát nữa chúng ta sẽ trở về.



Đằng Thanh Sơn dặn dò.



Bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh hót vang một tiếng, cùng mẫu thân nó, Phượng Hoàng mẹ, bay lên không, tiến vào trong Phượng Hoàng sơn cốc.



Trong cốc.



Vù...



Bất tử Phượng Hoàng hạ xuống làm dấy lên một trận kình phong, mặt hồ chấn động.



- Vèo!



Phượng Hoàng mẹ vừa đậu xuống cây Hỏa Ngô Đồng. Cây rất to cao, trên ngọn có một ổ phượng hoàng thật lớn. Phượng Hoàng mẹ bay vào ổ, lấy mỏ gắp ra những cây cỏ bảy sắc hào quang, sau đó hóa thành một luồng tàn ảnh đỏ rực bay đến phía trước Đằng Thanh Sơn, Lý Quân.



Phượng Hoàng mẹ cúi đầu hé miệng.



Chín gốc cỏ nhỏ rơi trên mặt đất.



- Bất Tử thảo! Bất Tử thảo đã trưởng thành!



Đằng Thanh Sơn nhìn chín gốc Bất Tử thảo dưới đất mà không khỏi nín thở.



- Ô ô...



Phượng Hoàng mẹ phát ra thanh âm vang dội, Bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh cũng vui mừng hót.



Lý Quân tỏ vẻ vui mừng:



- Thanh Sơn, mẫu thân Tiểu Thanh nói là từ giờ trở đi, chín gốc Bất Tử thảo là của chàng. Nó bảo chàng lấy đi.



Đằng Thanh Sơn khom người tỏ vẻ cảm tạ Phượng Hoàng mẹ, rồi nhặt chín gốc Bất Tử thảo. Hắn lấy từ bọc sau lưng ra một hộp ngọc rỗng đã được chuẩn bị để đựng Bất Tử thảo, rồi đem chín gốc Bất Tử thảo đặt vào trong hộp ngọc, đóng nắp lại.



"Chín gốc Bất Tử thảo thuộc về ta rồi!"



Đằng Thanh Sơn đút hộp ngọc vào trong bọc.