Cửu Đỉnh Ký

Chương 444 : Binh tụ Thiết Long Thành

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


"Cửu Châu rung chuyển à? Cũng tốt. Làm như vậy, ta cũng có thể nhân dịp đục nước béo cò!" trong nháy mắt trong đầu Đằng Thanh Sơn xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.



Tuyết Liên Giáo chủ vẫn tiếp tục nói:



- Tiểu Quân, đại quân hai kỳ "Xích Diễm Kỳ", "Thanh Long Kỳ" của Tuyết Liên Giáo ta tụ tập ở quân doanh ngoài Thiết Long Thành. Như vậy... tối nay, các ngươi cùng ta cưỡi tọa thần ưng tiến về Thiết Long Thành.



Đột nhiên ánh mắt bà dừng lại trên người Đằng Thanh Sơn, rồi cất tiếng cười.



- Đương nhiên Hô Hòa khách khanh, ngươi là khách khanh, ta cũng không tiện bắt buộc ngươi, ngươi có đi hay không thì tự mình quyết định lấy.



"Thiết Long Thành?" Đằng Thanh Sơn sực nghĩ ra.



Tuyết Liên Giáo chủ thấy Đằng Thanh Sơn không có thái độ gì, bà không khỏi nhướng mày.



- Hô Hòa, ta và đồ nhi còn có rất nhiều chuyện riêng phải nói, không phụng bồi nữa.



Lúc này bà kéo tay Lý Quân đi vào căn lầu bên cạnh. Lý Quân chỉ có thể bất lực nhìn về phía Đằng Thanh Sơn cười đầy áy náy. Đằng Thanh Sơn cũng gật đầu cười, hắn đưa mắt ra hiệu cho Lý Quân cứ an tâm phụng bồi sư phụ.



Trong vườn chỉ còn lại có con thần ưng vẫn bộ dạng uể oải nằm bẹp và Đằng Thanh Sơn.



Ánh mắt con thần ưng khổng lồ dán vào Đằng Thanh Sơn, có hàm ý cảnh cáo.



- Ưng vốn cao ngạo. Lôi điện thần ưng là yêu thú hư cảnh, vừa là phi cầm sở trường phi hành... quả là rất trân quý. Không ngờ Thiên Thần cung lại cho lôi điện thần ưng bảo vệ Tuyết Liên Giáo chủ. Xem ra, Thiên Thần cung rất coi trọng "Tuyết Liên Giáo chủ".



Đằng Thanh Sơn cũng không có ác cảm gì với Tuyết Liên Giáo chủ. Tuyết Ưng Giáo Giáo chủ tính tình độc đoán, nếu là người bình thường Đằng Thanh Sơn sớm chẳng nhịn rồi.



Nhưng...



Đối phương là sư phụ của thê tử mình!



Nếu dựa theo trình tự bình thường về việc thông gia, thì lúc nhị bái cao đường, Đằng Thanh Sơn và Lý Quân phải bái Tuyết Liên Giáo chủ. Đã là trưởng bối, dưới con mắt trưởng bối, mình đưa Lý Quân đi ba năm, có chút bất mãn cũng là việc rất tự nhiên, nói vài câu cũng chẳng có việc gì.



- Thần ưng.



Đằng Thanh Sơn mỉm cười chắp tay về phía con thần ưng, rồi quay đầu ly khai khu vườn.



Lôi điện thần ưng nhìn Đằng Thanh Sơn ly khai, trong mắt lóe ra điện quang, lúc này mới uể oải nhắm mắt lại.



...



Ở ngoài vườn, Đằng Thanh Sơn tùy tiện chọn một cái đình ngồi xuống nghỉ.



- Hô Hòa đại nhân.



Một thanh âm truyền đến.



Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại. Người vừa tới chính là Tào Nham Tào thống lĩnh.



- Tào thống lĩnh.



Đằng Thanh Sơn cười nói:



- Ngồi đi.



- Hô Hòa đại nhân, nói chuyện với Giáo chủ như thế nào?
"Chờ đôi cánh ta cứng cáp, hoặc là Lục Túc Đao Trì đạt tới hư cảnh, hoặc bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh tới đây, huynh mới chính diện chống lại những đại tông phái ấy." Đằng Thanh Sơn trầm giọng: "Do đó bây giờ, huynh vẫn sử dụng thân phận Hô Hòa này. Cho dù họ biết Hô Hòa đã trở thành cường giả hư cảnh, cho dù họ khiếp sợ, cũng không thể có sát ý được."



Tuyết Liên Giáo chủ cũng không có con nối dõi, nàng coi Lý Quân là con gái mình, chỉ chuyên tâm muốn bồi dưỡng Lý Quân làm người thừa kế, tương lai trở thành tân nhậm Tuyết Liên Giáo chủ.



Đồng thời bà cũng muốn dựa vào Lý Quân để làm dây buộc Hô Hòa với chiếc thuyền lớn Thiên Thần cung.



Nhưng bà muốn Đằng Thanh Sơn phục vụ cho bà, Đằng Thanh Sơn cũng chẳng phải không muốn tạm thời lợi dụng Thiên Thần cung? Dù sao, thực lực của Thiên Thần cung thật sự rất khổng lồ, trong giai đoạn đầu phát triển, việc giúp đỡ Thiên Thần cung sẽ làm rất nhiều việc trở nên rất nhẹ nhàng.



...



Sắc trời đã tối.



- Hô Hòa, Tiểu Quân, các ngươi lên đi.



Tuyết Liên Giáo chủ ngồi trên lưng con thần ưng khổng lồ gọi.



Lý Quân nhảy lên, đáp xuống lưng con lôi điện thần ưng.



Nhưng khi Đằng Thanh Sơn nhảy lên, lôi điện thần ưng lại nhanh chóng né tránh, đồng thời dùng đôi mắt sắc bén nhìn như đóng đinh vào Đằng Thanh Sơn, trong mắt có ý cảnh cáo.



- Ủa?



Tuyết Liên Giáo chủ giật mình, vội vỗ nhẹ nhẹ vào bộ lông cổ con lôi điện thần ưng, nhưng con lôi điện thần ưng vẫn lạnh lẽo nhìn Đằng Thanh Sơn.



- Ha ha... Tiểu Quân, xem ra thần ưng không muốn trên lưng nó có nam nhân của con rồi.



Tuyết Liên Giáo chủ cười nhìn về phía Đằng Thanh Sơn phía dưới.



Đằng Thanh Sơn cũng cười:



- Tuyết Liên Giáo chủ, người đưa Tiểu Quân đi tới Thiết Long Thành trước đi. Tiểu nhân một mình sẽ nghĩ biện pháp tới sau. Có lẽ buổi sáng ngày mai có thể tới rồi.



Kỳ thật với tốc độ của cường giả hư cảnh, một hai canh giờ là có thể tới Thiết Long Thành Thanh Châu.



- Tốt lắm, ta cùng Tiểu Quân đi trước một bước.



Tuyết Liên Giáo chủ cười nhìn về phía Đằng Thanh Sơn phía dưới.



- Hô Hòa, lần này ngươi đi với Tiểu Quân làm ta rất cao hứng...



Vừa cười, Tuyết Liên Giáo chủ vừa dẫn Tiểu Quân, cưỡi con lôi điện thần ưng bay lên trời cao, nhanh chóng rời đi.



Lý Quân còn ngoái về phía dưới nhìn mãi.



Lôi điện thần ưng trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.



"Lôi điện thần ưng này quả rất đề phòng ta." Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười. "Đúng vậy, khi chính thức đánh nhau, lôi điện thần ưng không sợ ta. Nhưng khi ta leo lên lưng nó, có thể tùy thời giết nó. Không cho ta lên lưng nó cũng chẳng có gì lạ."



Lôi điện thần ưng sao dám cho một cường giả hư cảnh xa lạ ngồi trên lưng nó?



"Thiết Long Thành?"



Đằng Thanh Sơn hướng mắt nhìn về phương bắc. "Hai mươi vạn đại quân... Hai kỳ đã có nhiều như vậy rồi, nhân vật tổng cộng cả Thiên Thần Cung có bao nhiêu người? Chậc chậc, Thiên Thần cung rõ là giàu nứt đố đổ vách." Lúc này, thân hình Đằng Thanh Sơn mờ đi, chỉ một bước chân đã biến mất trong phủ đệ.