Cửu Đỉnh Ký

Chương 446 : Ta không phải người tốt

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


- Không muốn chết thì ngoan ngoãn một chút.



Với giọng cao cao tại thượng răn dạy quở mắng này làm năm người ở đây không khỏi giận tím mặt. Năm bọn họ ở Tuyết Liên Giáo đều là những lãnh đạo cao cấp, bình thường e rằng cũng chỉ có Tuyết Liên giáo chủ mới dám nói với họ. Tên Hô Hòa khách khanh này là một ngoại nhân, thế mà cũng dám nói như vậy.



Vù!



Ba vị trưởng lão đều vô cùng căm tức Đằng Thanh Sơn. Cặp mắt chuột của tên trưởng lão mập lóe ra hàn quang, y cất giọng lạnh lùng:



- Hô Hòa khách khanh, ngươi là khách khanh của Thiên Thần cung chúng ta. Chúng ta tôn kính ngươi nên gọi ngươi một tiếng khách khanh, nhưng ngươi... dù nói như vậy thì ngươi cũng chỉ là khách khanh, là ngoại nhân thôi! Thế mà dám uy hiếp chúng ta...



Nhị Thánh Nữ và Xích Viêm Kỳ chủ cũng nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn. Lúc này, mọi người đều rất căm giận!



- Uy hiếp các người thì sao?



Đằng Thanh Sơn cười chẳng hề để ý, vươn ngón tay chỉ một hơi từ tả tới hữu cả năm người.



- Chỉ năm người... hừ, tại hạ giết các người cũng chỉ lật tay một cái là xong thôi. Hôm nay tại hạ tới đây chỉ để khuyên các người một câu. Địa ngục không cửa, các người cũng đừng tự mình xông vào.



Ngữ khí cao cao tại thượng của Đằng Thanh Sơn làm năm người ở đây càng thêm tức giận.



Phải biết là năm người này đều là tiên thiên cường giả!



Lần này Thiên Thần cung và Tiêu Dao Cung sắp sửa quyết chiến, hai mươi vạn đại quân của hai kỳ Xích Diễm Kỳ và Thanh Long Kỳ chính là đại quân phía nam. Ba vị trưởng lão chính là từ Huyết Luyện Tiêu đặc biệt cử tới đây, để chuyên môn ứng đối với những cao thủ tiên thiên cường giả của Tiêu Dao Cung. Ba vị trưởng lão này thì có hai là tiên thiên kim đan, một tiên thiên thực đan!



Xích Diễm kỳ chủ Lô Lập Long có thể thống soái mười vạn đại quân, cũng là cường giả tiên thiên kim đan.



Nhị Thánh nữ Mộ Dung Yến mặc dù bước vào tiên thiên đã hơn mười năm, nhưng chỉ là tiên thiên thực đan thôi.



Nhưng dù sao... trong năm người có ba tiên thiên kim đan, hai tiên thiên thực đan!



- Hô Hòa!



Hai mắt Xích Diễm kỳ chủ Lô Lập Long vằn lên như một con sư tử cuồng nộ, hét lên:



- Nơi này chính là quân doanh Tuyết Liên Giáo, chúng ta kính ngươi là khách khanh, nhưng ngươi cũng đừng có láo xược! Hừ... Chúng ta có lẽ một đánh một không phải đối thủ của ngươi, nhưng chúng ta có ba vị tiên thiên kim đan! Ngươi...



- Chậc chậc.



Đằng Thanh Sơn ngắt lời Xích Diễm kỳ chủ, cười nhạt nói:



- Ba tiên thiên kim đan à? Ngay cả năm vị đều là tiên thiên kim đan thì đã sao?



- Hô Hòa khách khanh, sư huynh đệ chúng ta nghe đại danh đã lâu, cũng rất muốn nhìn xem thủ đoạn ngươi như thế nào?



Một thanh âm già nua chợt vang lên.



Nhất thời hai lão già trưởng lão mập và trưởng lão gầy gò cơ hồ đồng thời lắc mình, hóa thành hai tàn ảnh bổ về phía Đằng Thanh Sơn. Binh khí mà trưởng lão mập sử dụng là một thanh loan đao huyết sắc, còn trưởng lão gầy thì sử dụng một cây chày sắt, một người dùng binh khí dài, một người dùng binh khí ngắn. Hai trưởng lão tiên thiên kim đan phối hợp, lộ số gần như hoàn toàn không có khuyết điểm.



Vù... Trưởng lão mập vung loan đao huyết sắc, như một con quay xoay tròn chém vào Đằng Thanh Sơn.




Vào ngày thứ ba sau khi Đằng Thanh Sơn, Lý Quân khống chế đại quân Xích Diễm Kỳ, mười vạn đại quân Thanh Long Kỳ cũng đã đến, cả quân doanh trở nên chật chội hơn nhiều.



Đằng Thanh Sơn đều đợi lệnh của tổng bộ Thiên Thần cung.



...



Ngày mười sáu tháng mười, lá vàng rơi lả tả khiến trời đất một vùng xơ xác tiêu điều.



Trong đại sảnh.



Rốt cục cũng bắt đầu rồi. Đằng Thanh Sơn nắm một phong mật tín, Lý Quân đứng bên cạnh. Phong mật tín này vừa được Thiên Thần cung truyền đến.



Thiên Thần cung bắt đầu động rồi. Thiên địa Cửu Châu rốt cục cũng bắt đầu biến đổi rồi. Đằng Thanh Sơn không kìm được máu nóng bốc lên.



Kẹt!



Cánh cửa viện xa xa mở ra, tiếng bước chân vang lên.



Cộp! Cộp! Cộp!



Sáu người gồm ba trưởng lão, Xích Diễm kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, Nhị Thánh Nữ cùng chạy tới. Đằng Thanh Sơn và Lý Quân một tả một hữu, ngồi trên ghế chủ tọa phải trái.



- Ra mắt thống soái, phó thống soái.



Sáu người đều khom người.



Vù!



Lý Quân đứng lên, ánh mắt nàng lăng lệ, thanh âm trong trẻo vang vọng:



- Cung chủ tự mình truyền lệnh, bảo hai mươi vạn đại quân phía nam chúng ta lập tức xuất phát, cần phải trước tháng mười hai đánh hạ Xuân Phạm Quận, Mộc Dương Quận



Sáu người Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ đều chấn động.



Nhưng nghe đây là lệnh của cung chủ, không ai dám có dị nghị gì.



- Thời gian gấp gáp, hai mươi vạn đại quân hành quân gấp rút cũng phải mất không ít thời gian.



Lý Quân nghiêm mặt lạnh lùng ra lệnh:



- Hôm nay ăn cơm trưa sớm một canh giờ, ăn xong nghỉ ngơi nửa canh giờ, rồi sau đó lập tức xuất phát chạy tới Xuân Phạm Quận!



- Dạ, thống soái!



Sáu người ở đây cùng đồng thanh đáp lời.



Đằng Thanh Sơn đứng một bên Lý Quân nghe nàng ra lệnh không khỏi nín thở, tựa hồ thấy cả Cửu Châu rung chuyển, cảnh gió tinh mưa máu khắp nơi.