Cửu Đỉnh Ký

Chương 487 : Một Bộ Thần Giáp

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Rốt cuộc Vũ Đồng Hải cũng nói mục đích đến đây - Mời Kinh Ý gia nhập Vũ Hoàng môn. Đương nhiên mục đích chân thật là muốn đem Lục Túc Đao Trì phục vụ cho Vũ Hoàng môn.



- Đại lễ?



Đằng Thanh Sơn nhướng mày.



Vũ Đồng Hải mỉm cười, rất tự tin:



- Nói vậy, Kinh Ý huynh cũng nghe nói về "thần giáp", trong lúc giao thủ với Thanh Hồ Đảo Thiết hạt tử, Xạ Nhật Thần Sơn Thân Công Đồ, huynh cũng đã thưởng thức uy lực của thần giáp rồi chứ.



Đằng Thanh Sơn sực nhớ ra.



Thần giáp?



Vũ Đồng Hải tiếp tục:



- Ở Vũ Hoàng môn chúng ta, thần giáp cũng rất hiếm. Nhưng chỉ cần Kinh Ý huynh gia nhập vào Vũ Hoàng môn ta, cho dù những Thái thượng trưởng lão khác của Vũ Hoàng môn ta không được mặc thần giáp, cũng sẽ nhượng Kinh Ý huynh một bộ thần giáp. Có thần giáp, giao chiến với cường giả hư cảnh sẽ an toàn hơn nhiều.



- Thần giáp rốt cuộc là cái gì?



Đằng Thanh Sơn đột nhiên mở lời.



Vũ Đồng Hải giật mình ngơ ngác, tựa hồ vô cùng sửng sốt.



- Kinh... Kinh Ý huynh, ngươi không biết à?



Vũ Đồng Hải hơi xấu hổ.



Đằng Thanh Sơn rất thản nhiên gật đầu nói:



- Vũ lão huynh, ta vô môn vô phái, cũng chưa nghiên cứu gì về thần giáp, ta không biết thật mà. Ta chỉ biết là thần giáp có lực phòng ngự rất cao.



- À.



Vũ Đồng Hải mỉm cười híp mắt gật đầu.



- Kinh Ý huynh, để ta nói cho ngươi nghe. Cường giả hư cảnh, sau khi đạt tới hư cảnh đại thành, một khi có đột phá sẽ bước vào cảnh giới động hư. Điểm này thì ngươi chắc đã biết?



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



- Tới cảnh giới động hư, bên trong thân thể sẽ sinh ra một hư không . Hư không này, cũng chính là thiên địa.



Vũ Đồng Hải cười nói:



- Với thần làm trung tâm, trong nê hoàn cung sẽ sinh ra một hư không. Đến lúc đó, cường giả động hư tuyệt không sử dụng lực thiên địa của Cửu Châu, mà là thế giới lực của mình.



Đằng Thanh Sơn sực nghĩ ra, rồi ghi tạc trong lòng.




Thủ vệ vừa thấy đã sáng mắt lên, liền cười nhận ngay:



- Ừm, chờ một chút, ta giúp ngươi đưa danh thiếp vào, nhưng... có rất nhiều người muốn gặp Kinh Ý tiền. Kinh Ý tiền bối có muốn gặp ngươi không thì ta không dám nói.



Thủ vệ nhìn tấm ngân phiếu trước mặt, giảng giải rất kỹ.



Lập tức, tên thủ vệ đưa mắt ra hiệu cho một thủ vệ khác bên cạnh, rồi lập tức chạy vào trong phủ đệ.



Trong nội viện.



- Sư phụ, sư phụ!



Đằng Thú chạy vào.



Đằng Thanh Sơn ném Luân Hồi thương trong tay ra, cắm vào giá binh khí gần đó.



- Sư phụ, người biết ai tới không?



Đằng Thú cười cầm một danh thiếp.



- Đảo chủ Thanh Hồ Đảo "Thiết Phiền", đúng không?



Đằng Thanh Sơn cười bước tới.



Đằng Thú giật mình:



- Quên mất sư phụ có thể phát hiện chung quanh ba mươi bốn dặm.



- Ngươi cho hắn vào đi. Ta muốn xem đảo chủ Thanh Hồ Đảo đến chỗ ta làm gì.



Đằng Thanh Sơn ra lệnh.



- Dạ!



Đằng Thú vội chạy ra.



Đằng Thanh Sơn đi đến đình đài, ngồi xuống rót cho mình một chén trà, thong dong uống trọn một hơi. Lúc này, Thiết Phiền đã xuất hiện ở cửa nội viện. Thiết Phiền đã bỏ mũ ra, bộ tóc vàng ngắn ngủn của hắn làm hắn có vẻ rất bưu hãn. Nhưng cả người hắn đi lại rất cẩn thận, không dám bước đi mạnh mẽ như ở Thanh Hồ Đảo.



- Thiết Phiền bái kiến Kinh Ý tiền bối.



Thiết Phiền đứng ở cửa đình, cung kính hành lễ.



Đằng Thanh Sơn bưng chén trà, liếc xéo, đột nhiên ánh mắt lạnh đi, lạnh lùng nói:



- Ngươi cũng gan lắm, dám tới chỗ ta. Tên Thiết hạt tử không sợ ta giết ngươi à?