Cửu Đỉnh Ký
Chương 488 : Hoãn Xưng Vương
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Mặc dù Thiết Phiền là đảo chủ Thanh Hồ Đảo, nhưng trước mặt cường giả hư cảnh, đặc biệt là đứng trước mặt cường giả hư cảnh đối địch, trán hắn không khỏi đổ mồ hôi.
- Kinh Ý tiền bối, ta biết Thanh Hồ Đảo ta và Kinh Ý tiền bối từng có vài lần tranh đấu với nhau.
Thiết Phiền cảm thấy khẩn trương, nhưng nói chuyện vẫn rất rành mạch.
- Trong đó, đích xác sư tổ ta có chỗ không đúng. Lần này ta tới là lấy thân phận đảo chủ Thanh Hồ Đảo nhận lỗi với Kinh Ý tiền bối.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc.
"Nhận lỗi với mình? Thiết Hạt Tử cũng cúi đầu à?"
- Kinh Ý tiền bối, lúc trước sư tổ công kích Quy Nguyên Tông, đã đánh với tiền bối... Ông ấy làm như vậy cũng là lo cho Thanh Hồ Đảo.
Thiết Phiền cung kính:
- Xin tiền bối đại nhân đại lượng, đừng để ý tới việc này.
- Đây là một chút tâm ý nho nhỏ của Thanh Hồ Đảo ta.
Nói rồi Thiết Phiền lấy từ trong ngực ra một tờ thiếp, kính cẩn đưa cho Đằng Thanh Sơn.
Vù!
Một trận gió thổi tới, cuộn thiếp bay lên, đáp xuống bàn cạnh Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn mở ra:
- Ba cân loan ngọc, hai đóa tam sắc hoa...
Thiếp là danh mục quà tặng, trên đó kể lại vài chục loại bảo vật. Những bảo vật này gần như đều vô giá. Đằng Thanh Sơn vừa nhìn cũng chấn động, Thanh Hồ Đảo thật là giàu.
- Việc giữa Tiền bối và Thanh Hồ Đảo ta hy vọng có thể kết thúc.
Thiết Phiền nhìn Đằng Thanh Sơn vẻ trông chờ.
- Bỏ qua à?
Đằng Thanh Sơn lạnh lẽo nhìn Thiết Phiền.
Thiết Phiền quýnh lên.
Hắn đã được sư tổ Hạt Tử Kiếm Thánh cho biết. Sau hai lần đại chiến, Kinh Ý và Hạt Tử Kiếm Thánh sớm đã như nước với lửa, nếu song phương một ai có đủ năng lực, khẳng định sẽ giết chết bên kia ngay. Hai người đối địch như thế mà muốn sửa chữa quan hệ, để song phương xóa bỏ thù hận coi như bình thường thì quá khó!
"Chính như Cổ Ung sư huynh nói, cường giả hư cảnh đều là người rất sĩ diện. Tới địa vị họ, thể diện là vô cùng trọng yếu! Sư tổ và Kinh Ý hai lần ba phen đối địch, hai người thế như thủy hỏa." Thiết Phiền cảm thấy lo lắng. "Mà bây giờ, tin tức về hư cảnh yêu thú đã được mọi người trong thiên hạ biết cả. Khẳng định không ít tông phái muốn giao hảo với Kinh Ý."
Lý Quân mặc áo tím cung kính hành lễ với Tuyết Liên giáo chủ.
- Tiểu Quân, đây chính là cung chủ.
Tuyết Liên giáo chủ cung kính nói.
Lý Quân nín thở: "Ông ta, ông ta chính là cung chủ à?Cung chủ Thiên Thần cung?"
Lý Quân liếc trộm nam nhân đứng cạnh Tuyết Liên giáo chủ. Đây là một trung niên tươi cười, vô cùng thân mật, da trắng nõn, hơi mập. Ánh mắt hắn cũng như tinh không vô hạn, có thể làm cho người ta chìm đắm vào đó.
- Tiểu Quân!
Tuyết Liên giáo chủ vội quát khẽ một tiếng.
Lý Quân lúc này mới bừng tỉnh, vội hành lễ:
- Bái kiến cung chủ!
- Ha ha, thú ngữ đại sư của Thiên Thần cung chúng ta lại trẻ như vậy à. Hơn nữa, trẻ như vậy đã bước vào tiên thiên. Quả là khó lường.
Bùi Tam tán thưởng.
- Hơn nữa còn có một trượng phu rất lợi hại. Lý Quân, ngươi có biết trượng phu ngươi có một yêu thú hư cảnh chứ?
- Thuộc hạ vừa mới biết.
Lý Quân cung kính trả lời một cách tự hào. Nàng tự hào vì Đằng Thanh Sơn. Nàng âm thầm nghĩ: "Hừ, có gì mà ghê? Nếu biết Kinh Ý chính là Đằng Thanh Sơn, e rằng mắt các ngươi sợ tới lồi cả ra ấy chứ!"
- Ừm.
Bùi Tam cười khẽ gật đầu.
- Trượng phu ngươi là khách khanh của Thiên Thần cung ta. Thế mà ta lại chưa bao giờ gặp hắn cả. Đi thôi, Lý Quân, theo sư phụ ngươi và ta, cùng đi gặp trượng phu ngươi nhé.
Bùi Tam cười khẽ nói. Vốn kế hoạch của hắn là tiêu diệt Hồng Thiên Thành xong mới gặp Kinh Ý. Nhưng Kinh Ý có một con yêu thú lợi hại nên hắn phải hành động sớm hơn.
- Gặp Hô Hòa?
Lý Quân chấn động.
- Tiểu Quân! Còn không đi!
Tuyết Liên giáo chủ vội bước tới kéo đồ đệ.
Nhóm Tuyết Liên giáo chủ, Lý Quân, dẫn đầu là Bùi Tam, xé gió bay về phía Dương Châu.