Cửu Đỉnh Ký
Chương 567 : Gặp Mặt
Ngày đăng: 19:22 20/04/20
- Tin về Lâm Lâm.
Tông Lộ nói.
- Chuyện của Lâm Lâm?
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn sang Lý Quân bên cạnh, rồi đưa tay nhận xấp giấy:
- Tông thúc, người đi trước đi. Chúng ta từ từ xem tin tình báo này.
Đằng Thanh Sơn và Lý Quân đều rất xem trọng chuyện về con gái Hồng Lâm.
Hai ngày sau, ở Hình Ý Môn Đại Duyên Sơn, trong Đông Hoa Uyển.
- Cha!
- Mẹ!
Hồng Lâm ăn mặc rất đẹp, chạy như bay trong viện trạch từ xa đã cao giọng gọi, vẻ mặt hưng phấn. Mặc dù mặt đất ngập tuyết, nhưng Hồng Lâm vẫn lướt nhanh như bay, xông thẳng vào giữa đình viện.
- Lâm Lâm, ngươi chỉ biết cha mẹ ngươi. Chẳng gọi lấy một tiếng ông nội.
Đằng Vĩnh Phàm tóc đã không ít sợi bạc, tinh thần rất mạnh mẽ, cười nói. Viên Lan bên cạnh, cũng nhìn cháu gái mình vẻ cưng chiều:
- Lâm Lâm, phải hơn một tháng rồi không gặp ngươi. Ừm, có vẻ cao hơn một chút rồi. Không biết tiểu tử nào có phúc cưới được Lâm Lâm nhà chúng ta.
- Ông nội, bà nội.
Hồng Lâm lập tức gọi hai tiếng rất ngọt.
Hai vợ chồng Đằng Vĩnh Phàm, Viên Lan vẻ mặt tươi cười, vội gật đầu lia lịa.
- Cha!
Đằng Thanh Sơn cười nói:
- Bây giờ Lâm Lâm đã có ý trung nhân rồi.
- Hả? Ai?
Đằng Vĩnh Phàm và Viên Lan đều giật mình, vội kinh hỉ nhìn về phía Hồng Lâm.
Hồng Lâm sờ sờ mũi, liếc nhìn Đằng Thanh Sơn:
- Cha, là đệ đệ nói cho cha à?
- Ta biết, tiểu tử may mắn đó tên là Phàn An Nhiên. Lâm Lâm, ta nói đúng không?
Đằng Thanh Sơn mỉm cười.
Lý Quân đứng bên cạnh cười nói:
- Nhưng ta nghe nói, con gái ta ban ngày ban mặt cùng nắm tay Phàn An Nhiên ngồi thuyền bơi hồ nữa.
Hồng Lâm mắc cở mặt đỏ bừng lên.
- Nắm tay à?
Đằng Vĩnh Phàm chấn động.
Trên Cửu Châu Đại Địa, khoảng cách giữa nam nữ phải giữ gìn. Không được dắt tay nhau. Cho dù lúc trước, khi còn ở Quy Nguyên Tông, Đằng Thanh Sơn và Gia Cát Thanh cũng chưa bao giờ nắm tay nhau, chứ đừng nói giữa ban ngày ban mặt mà nắm tay.
Đằng Thanh Sơn đẩy cửa thư phòng, đi vào, tiến về phía chiếc ghế, ngồi xuống. Còn Phàn An Nhiên lúc này mới tiến vào thư phòng. Thư phòng Đằng Thanh Sơn rõ ràng khá rộng, dài rộng chừng bốn năm trượng. Phàn An Nhiên vừa đi vào có vẻ hơi thận trọng.
- An Nhiên!
Đằng Thanh Sơn mở lời.
- Bá phụ!
Phàn An Nhiên cung kính đáp.
- Ngươi ở Quy Nguyên Tông dùng binh khí gì?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
- Tiểu điệt dùng thương.
Phàn An Nhiên đáp nhanh.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười, tay phải đánh về phía đối diện một chiêu. Chỉ thấy một nhánh cây đại thụ giữa đình viện gãy gập, tất cả những cành nhỏ đều bị tước sạch tạo thành một cây mộc côn, bay thẳng vào giữa thư phòng, rơi vào tay Đằng Thanh Sơn.
- Ngươi đem thương pháp lợi hại nhất của ngươi thi triển ta xem nào. Nơi này có thi triển được không?
Đằng Thanh Sơn cười ném mộc côn qua.
Phàn An Nhiên thuần thục đưa tay nhận lấy, hít sâu một hơi rồi chắp tay nói:
- Bá phụ, xin chỉ điểm.
Nói xong, Phàn An Nhiên cả người khí thế khác hẳn, nhất thời tựa như một thanh lợi kiếm sắc bén. Chỉ nghe một tiếng bộp, Phàn An Nhiên bắt đầu thi triển thương pháp. Thương pháp của Phàn An Nhiên cực kỳ nhanh và mãnh liệt, mỗi chiêu đều ác độc như dã lang cắn xé, nhất thời cả thư phòng đều tràn ngập thương ảnh.
- Ừm.
Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu.
Từ thương pháp đó có thể thấy được tính cách con người. Phàn An Nhiên tuyệt đối là hạng người có nội tâm kiên nghị, nếu không thương pháp không thể có khí thế như thế.
Dụng tâm mới có thể luyện được thương pháp tốt.
Tương tự, từ thương pháp cũng có thể nhìn ra một phần nội tâm một con người.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn khẽ cau mày.
Là người có thể nói là có thương pháp đệ nhất trên Cửu Châu Đại Địa, Đằng Thanh Sơn từ thương pháp của Phàn An Nhiên đã cảm giác được chút gì đó rất thô bạo mờ mịt.
- Sâu trong lòng Phàn An Nhiên có ẩn tàng một luồng khí thô bạo? Có khi nào, hồi nhỏ hắn chịu một tai nạn nào đó hành hạ?
Đằng Thanh Sơn sực nghĩ ra.
- An Nhiên, dùng chiêu thức lợi hại nhất của ngươi!
Thanh âm Đằng Thanh Sơn đột nhiên hơi quỷ dị, mờ ảo mang theo một luồng dao động kỳ dị. Đằng Thanh Sơn kiếp trước vốn cũng khá tinh thông thuật thôi miên. Bây giờ thần của hắn cực mạnh, nên càng tinh thông nguyên lý thôi miên. Muốn thôi miên một người chưa tới tiên thiên là việc vô cùng dễ dàng.
Phải biết là lúc trước, thậm chí Thiên Thần ở Thiên Thần Sơn còn có thể dựa vào thanh âm ảnh hưởng đến tám vạn đại quân quyết tử của Hồng Thiên Thành.
Cho dù Đằng Thanh Sơn không bằng Thiên Thần, nhưng để thôi miên Phàn An Nhiên thì quá dễ dàng.
Vì con gái, hiển nhiên Đằng Thanh Sơn phải điều tra kỹ lưỡng xem trong lòng Phàn An Nhiên có ý nghĩ gì!