Cửu Đỉnh Ký

Chương 599 : Va chạm cực mạnh

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Hai mươi tám tháng tư…



Đại quân Thiên Thần cung công phá phòng tuyến trọng yếu ở quận thành Lê Phượng … giết chết gần hai mươi vạn nhân mã Ma Ni Tự. Thiên Thần cung tổn thất không tới một vạn.



Mười một tháng năm, đại quân Thiên Thần cung đã tới Liệt Thiên cốc quan. Trận chiến này trong số ba mươi vạn quân sĩ của Ma Ni Tự đã chết mất trên mười vạn, những người khác đều chạy tán loạn. Thiên Thần cung chết và bị thương ba vạn.



Vô cùng dễ dàng!



Đại quân Thiên Thần cung, tập trung tinh anh tuyệt đối trong số một tỉ dân chúng của Thanh châu, U Châu và đại thảo nguyên, hơn nữa còn có thêm những tinh anh của Tây Vực gia nhập, tổng cộng một trăm năm mươi vạn người; được Bùi Tam, Thiên Thần, Tô Mông Đặc, Lý Triều, Thú Vương Ô Hầu, Bùi Hạo, Tây Vực vương Đồ Tán Khắc và nhiều cường giả hư cảnh khác chỉ huy, dùng con đường ngắn nhất tiến thẳng về phía Ma Ni Tự.



Không chiếm lĩnh thành trì.



Không đi vòng qua những vùng dân cư.



Đại quân Thiên Thần cung chỉ tiến theo con đường ngắn nhất, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, dọc theo đường đi, liên tiếp đánh hạ sáu phòng tuyến lớn, nhưng cũng không lưu lại quân đội.



Tất cả đại quân đều tiếp tục tiến lên.



Mười hai tháng sáu, đại quân Thiên Thần cung đã đến dưới chân núi Ma Ni Tự.



Đêm mùa hè nóng nực.



- Tiểu Quân! Một trăm năm mươi vạn đại quân Thiên Thần cung không hề chiếm thành trì mà lại một đường đánh hạ mọi trở ngại, xông thẳng tới Ma Ni Tự, xem ra không giống như chiếm đoạt lãnh thổ của Ma Ni Tự nhỉ.



Đằng Thanh Sơn nhìn tin tức trong tay, không kìm được thở dài.



Lý Quân bên cạnh cười nói:



- Thiếp lại thấy giống như muốn báo thù hơn.



- Ừm!



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



Hai thế lực lớn đánh nhau, nếu như muốn chiếm đất, sau khi chiếm được địa bàn khẳng định là sẽ phái quân đóng giữ, củng cố địa bàn vừa chiếm được.



Nếu không, chiếm được một chỗ mà không để lại binh mã thì chẳng phải để người ta chiếm lại à?



- Thanh Sơn! Bây giờ đại quân của Thiên Thần cung gần một trăm bốn mươi vạn người đã đến ngoài sơn môn Ma Ni Tự rồi. Còn đám tăng nhân Ma Ni Tự cũng phải đến gần trăm vạn, hơn nữa còn có sáu mươi vạn tăng quân tinh anh, tổng cộng có trên một trăm vạn cao thủ. Trên một trăm vạn đấu với trên một trăm vạn, hơn nữa đều là tinh anh, trận này khẳng định rất thảm, vô cùng thảm.



Lý Quân không kìm được phải cảm thán.



Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu. Lướt mắt nhìn cả Cửu Châu, không có thế lực thứ ba nào có thể so về binh mã được với Thiên Thần cung và Ma Ni Tự.



Nếu nói về mức độ tinh anh, có lẽ Huyết Lang quân của Hình Ý môn có thể vượt qua Thiên Thần cung và Ma Ni Tự, nhưng về số lượng thì vẫn kém hơn một bậc.



- Năm đó Hồng Thiên thành bị đánh tan, còn lại tám vạn thiết kỵ tử chiến.



- Nhưng Ma Ni Tự so với Hồng Thiên thành thì quá mạnh. Hơn nữa các tăng nhân của Ma Ni Tự rất tự tin, không giống như Hồng Thiên Thành, chưa chiến đã biết bại rồi.



Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói:




- Tiến công, đạp bằng Ma Ni Tự!



Nhất thời dòng sắt thép vô tận phía dưới truyền đến những tiếng hô rung trời.



- Bùi Tam! Ma Ni Tự ta không oán không cừu với ngươi, việc này hãy nói cho rõ rồi đánh cũng không muộn.



Chỉ thấy năm tăng nhân mặc áo bào tím xuất hiện, ai nấy đều phi hành giữa không trung. Người lên tiếng chính là tăng nhân thiếu niên Phàm Không.



Bên phía Ma Ni Tự quả thật rất khó chịu. Thiên Thần cung vô duyên vô cớ đánh tới, bây giờ chẳng nói một câu đã lập tức phát lệnh tấn công.



Ma Ni Tự cảm thấy mù mờ.



- Hừ!



Bùi Tam hừ lạnh một tiếng.



Vừa rồi đại quân Thiên Thần cung đã gầm lên, lúc này các cánh quân đều tiếp tục hét vang. Chỉ thấy vô số quân sĩ mênh mông cuồn cuộn lao về phía Ma Ni Tự, như hồng thủy vỡ đê tràn đến.



- Các vị, giết đi!



Bùi Tam lạnh lùng nói.



Hắn đứng trên lưng Lôi Điện Thần Ưng, giục Lôi Điện Thần Ưng lao về phía Ma Ni Tự. Các cường giả hư cảnh cũng nhất nhất đánh tới.



Trong tai Đằng Thanh Sơn chỉ nghe những tiếng hò hét như những làn sóng, làm cả đại địa như rung lên.



Khi đại quân Thiên Thần cung xông vào sơn đạo, rất nhiều tăng nhân và tăng binh của Ma Ni Tự trên đỉnh núi vung đao kiếm chặn lại. Máu tươi tung tóe, một trận chiến điên cuồng đẫm máu khốc liệt đã xảy ra.



- Bùi cung chủ, Phật Tông là thánh địa, ngươi chớ có láo xược!



Một giọng nói đột ngột vang lên, vang vọng trong tai mỗi người như tiếng sấm.



Chỉ thấy trên đỉnh núi xa xa, một con yêu thú phi cầm hư cảnh Kim Sí Đại Bàng thật lớn đang giương cánh đáp xuống cực nhanh. Trên lưng nó là một tăng nhân đi chân trần, mặc tăng bào màu vàng bình thường, toàn thân có hào quang màu vàng kim mờ ảo vờn quanh, oáng thoáng còn có tiếng thiện âm vang lên.



- Ha ha!



Bùi Tam phát ra một tiếng cười ngông cuồng, chân đạp Lôi Điện Thần Ưng tới đón đầu.



Cơ hồ trong nháy mắt, Bùi Tam và tăng nhân áo vàng đi chân trần đều nhảy lên.



- Hống…



"Ầm..."



Va chạm trong nháy mắt, một luồng hào quang màu vàng kim mơ hồ lan ra bốn phía. Một bàn tay màu vàng mờ ảo đẩy Bùi Tam bắn xuống đất. Còn tăng nhân áo vàng thì lại đáp xuống lưng Kim Sí Đại Bàng.



- U…



Lôi Điện Thần Ưng lập tức lượn một vòng, đón lấy Bùi Tam giữa không trung. Bùi Tam chật vật đáp xuống lưng của thần ưng.