Cửu Đỉnh Ký
Chương 613 : Một năm sau
Ngày đăng: 19:22 20/04/20
Người trong gia đình Đằng Thanh Sơn đến Hình Ý Môn tại Đại Duyên Sơn, rồi bay vào Đông Hoa Uyển.
Hồng Vũ, Hồng Lâm, Lôi Tiểu Như cùng với cha mẹ Đằng Thanh Sơn đều nhảy xuống khỏi lưng bất tử Phượng Hoàng.
- Hồng Vũ, đệ cứ việc nhìn mà xem.
Hồng Lâm nói với Hồng Vũ đầy vẻ tự tin:
- Đệ đừng đem người khác nâng cao mà diệt mất uy phong của mình. Đừng xem Bùi Tam bây giờ không ai bì nổi như vậy, nhưng đợi ba năm sau khi giao thủ với cha, cha mình khẳng định đánh hắn phải cúi xuống đất mà mò răng! Cha, con nói đúng không?
Hồng Lâm nhìn về phía Đằng Thanh Sơn cười.
Đằng Thanh Sơn không kìm được cười phá lên.
- Thanh Sơn, theo ta qua đây một chút.
Đằng Vĩnh Phàm đột nhiên gọi.
- Cha, mẹ?
Đằng Thanh Sơn hơi phân vân nhưng vẫn bước theo cha mẹ, đi tới phòng của họ ở.
Vừa tiến vào nhà, Đằng Vĩnh Phàm liền nói ngay:
- A Lan, đóng cửa.
- Két!
Cửa phòng gian giữa đóng lại.
Cả gian giữa chỉ có ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào. Đằng Vĩnh Phàm, Viên Lan một người ngồi một người đứng, đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
- Cha, bảo con tới đây làm gì?
Đằng Thanh Sơn trong lòng cũng lờ mờ đoán ra vài phần.
- Thanh Sơn, cha đã nhìn con khôn lớn.
Đằng Vĩnh Phàm hít sâu một hơi, từ tốn nói:
- Nhưng tiểu tử nhà ngươi từ bé đã thông tuệ giống như một người lớn. Cho tới bây giờ, con cũng là đại nhân vật trên Cửu Châu đại địa, nói một câu có thể làm chấn động cả Cửu Châu. Nhưng hôm nay cha mẹ đều thấy, cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam không giống một người cường đại, mà như một thần linh, một ma đầu.
- Cha yên tâm.
Đằng Thanh Sơn vừa mở miệng.
- Nghe ta nói.
Đằng Vĩnh Phàm cắt ngang lời Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn lập tức ngoan ngoãn lắng nghe.
- Ta muốn hỏi một chút, với thân phận làm cha ta hỏi con, con cũng đừng có giả bộ ngớ ngẩn để lừa ta! So về thực lực, con và Bùi Tam chênh lệch thế nào?
Trong Đông Hoa Uyển.
Bây giờ con gái Đằng Thanh Sơn là Đằng Hồng Lâm, đã luyện Nửa Bước Băng Quyền thành công, trở thành tông sư Nội Gia Quyền, thêm một bước nữa là có thể luyện ra cương kình rồi. Đã là tông sư, Đằng Hồng Lâm hiện giờ cũng có vài đệ tử trong Hình Ý Môn.
Cha lần này bế quan đã đã hơn hai tháng, không biết khi nào thì xuất quan. Đằng Hồng Lâm vừa mới dạy đệ tử về, nhăn trán tự hỏi.
Đằng Hồng Lâm trông thật đẹp.
Nhưng trước mặt đệ tử Hình Ý Môn, nàng thường xuyên ra vẻ lạnh lùng. Hơn nữa nàng là con gái Đằng Thanh Sơn, làm không ít người tự nhận không bằng, không dám theo đuổi. Mấy năm nay, Đằng Hồng Lâm cũng không thích bất kỳ nam nhân thứ hai nào.
- Hả?
Tai Đằng Hồng Lâm máy động.
Bên cạnh truyền đến một thanh âm:
- Sư huynh nói bậy. Môn chủ từ khi xuất đạo tới nay, những chuyện người làm có cái nào không phải là khó tin, là kỳ tích chứ? Lúc trước không ai tin! Nhưng môn chủ cuối cùng cũng đều làm được. Lần này đấu với Bùi Tam cho dù không thắng được, cũng có thể đánh ngang tay.
- Sư đệ cũng luyện Nội Gia Quyền, chẳng lẽ đệ không biết càng lên cao càng khó? Môn chủ tuy lợi hại, nhưng lúc trước ở Tần Lĩnh sơn mạch, Bùi Tam ngang nhiên nói ra như thế, mà môn chủ căn bản cũng không đáp lại. Đệ có biết nói lên điều gì không?
- Nói lên cái gì?
- Môn chủ không đáp lại, vậy ta hỏi đệ, nếu thực lực ta tương đương với đệ, ta dám nói những lời kiêu ngạo như vậy không? Đệ có nén giận mà không phản ứng không? Bùi Tam dám nói như vậy, chính là vì Bùi Tam nhận định rằng hắn tuyệt đối mạnh hơn môn chủ. Còn môn chủ không đáp lại, thật ra cũng là vì thực lực yếu hơn một bậc. Ta kính ngưỡng môn chủ, nhưng việc này cũng rất dễ đoán ra.
Hai giọng thảo luận này làm thân thể Đằng Hồng Lâm khẽ chấn động.
Trước nay, đệ tử Hình Ý Môn không ai dám đứng trước mặt Đằng Hồng Lâm đàm luận về môn chủ. Hơn nữa bản thân Đằng Thanh Sơn càng tận lực tránh những chuyện đàm luận này, Đằng Hồng Lâm luôn không nghĩ ra. Nhưng bây giờ nghe như vậy. Đúng rồi, Bùi Tam dám nói như vậy, khẳng định là cảm thấy hắn mạnh hơn Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn không đáp lại, tự nhiên là thực lực không bằng người ta.
- Ầm...
Cánh cửa đá phòng luyện công ầm ầm mở ra.
Đằng Thanh Sơn mặc áo bào trắng rộng đi ra khỏi phòng luyện công, thở sâu một hơi. Khi bế quan bên ngoài mới là mùa thu, bây giờ đã là mùa đông, nhiệt độ rõ ràng thấp hơn nhiều.
- Hả?
Tai Đằng Thanh Sơn vừa động.
Đằng Thanh Sơn biến mất khỏi chỗ vừa đứng.
Sau đó xuất hiện trên một tòa nhà gần bờ hồ nước, nơi con gái Hồng Lâm đang ầm thầm khóc.
- Đừng khóc.
Một thanh âm vang lên bên tai Hồng Lâm.
Hồng Lâm quay đầu lại, thấy Đằng Thanh Sơn đang mỉm cười nhìn nàng.
- Cha xuất quan rồi?
Hồng Lâm mắt ửng đỏ, lộ ra vẻ vui mừng.