Đã Lâu Không Gặp
Chương 19 :
Ngày đăng: 17:24 18/04/20
Dọc theo đường đi, Sharon lái rất nhanh, sau một tiếng đã lái vào chung cư Tư Không Cảnh thuê ở trọ
Tư Không Cảnh đi xuống xe trước, ước chừng qua khoảng 15 phút, Sharon và Phong Hạ mới cùng nhau xuống xe rồi lên lầu
Sharon đưa cô đến cửa nhà trọ liền rời đi, cô nhẹ nhàng gõ cửa, đem cửa mở rơ, thì thấy Tư Không Cảnh đang khom lưng lấy dép đưa cho cô
Mà trên bàn ăn ở phòng khách phía sau anh, có một đôi vợ chồng trung niên đang ngồi
"Bác trai, bác gái!" Cô đeo dép lê đi tới, vẻ mặt xin lỗi "Thật xin lỗi, lần đầu tiên gặp mặt hai người, con lại đến trễ"
"Không sao" Ba của Tư Không Cảnh gật đầu với cô một cái, ý bảo cô ngồi đối diện bọn họ
Thời điểm cô ngồi xuống, để ý thấy mặt mẹ của Tư Không Cảnh hết sức nghiêm túc
"Cha, mẹ" lúc này Tư Không Cảnh cũng ngồi xuống bên cạnh cô, giọng nói lạnh nhạt “Đây là bạn gái của con, Phong Hạ!”
"Bác trai, bác gái, hai người khỏe" Cô không dám động đũa, lại lễ phép xưng hô một lần nữa "Hai người gọi con tiểu Hạ là tốt rồi"
"Chào cháu!" lúc này mẹ Tư Không Cảnh cẩn thận nhìn cô “Nghe tiểu Cảnh nói, cháu cũng là nghệ sĩ?”
"Dạ, đúng vậy!"
Cô cân nhắc lời nói.
Tư Không Cảnh ở một bên nhìn bọn họ, lúc này lạnh nhạt nói “Ăn cơm trước đi, nếu không thức ăn sẽ nguội”
"Ừ, ăn cơm trước, vừa ăn vừa nói chuyện cũng được" Ba của Tư Không Cảnh gật đầu một cái, nét mặt rất tốt, nhưng đây là lần đầu tiên Phong Hạ cảm thấy ăn cơm cũng sẽ khẩn trương như vậy, chỉ gắp vài miếng tượng trưng, cúi đầu nhai kĩ nuốt chậm, cơ hồ không ói gì cả
Thường ngày, cô không phải như vậy, cùng trưởng bối hoặc là cùng ông bà ăn cơm, luôn rất nhẹ nhõm tự đắc, nhất là khi ăn cùng ông bà ngoại, hai người luôn vui vẻ nghe cô nói chuyện, cô cũng có thể chọc mọi người cười, bàn ăn rất vui vẻ hòa thuận
"Tiểu Hạ, ăn ngon không?" Lúc này ba của Tư Không Cảnh hỏi cô. Vừa mới đầu cô còn chưa nghe, ba của Tư Không Cảnh hỏi lại một lần nữa, cô mới phản ứng, gật đầu “Dạ, ăn rất ngon, cảm ơn bác trai”
"Tiểu Hạ, năm nay cháu bao nhiêu tuổi?" lúc này mẹ của Tư Không Cảnh ở một bên bất thình lình hỏi “A, cháu năm nay 20 tuổi, tuổi mụ là 21 tuổi” Cô trả lời
"Vẫn còn rất nhỏ tuổi" Ba của Tư Không Cảnh như có điều suy nghĩ, nhỏ giọng từ từ hỏi “Tính toán một chút vậy là cháu chưa học xong đã vào làng giải trí, đúng không?” Cô chỉ có thể gật đầu
Mẹ của tư Không Cảnh nhíu mày một cái, lúc này buông đũa xuống “Vậy, bác muốn biết, cháu chuẩn bị phát triển như thế nào trong làng giải trí? Muốn bước đi như thế nào?”
Không khí không thể tránh khỏi vẫn bị dẫn tới tình trạng này. Phong Hạ có thể cảm thấy, cha mẹ anh đã có ấn tượng không tốt với cô
Tay cô siết chặt đôi đũa, cơ bản lúc này không biết trả lời làm sao
-----------
Quá nhiều chuyện phiền lòng làm cô bối rối, Phong Hạ nằm ở trên giường đến rạng sáng vẫn không ngủ được
Mục Hi đột nhiên muốn hợp tác mà không có lí do, cha mẹ Tư Không Cảnh có khả năng không thích cô, cô và Tư Không Cảnh bị kí giả phát hiện, suýt nữa bị bắt tại trận
Quan trọng hơn là từ khách sạn trở về cho đến khi cô lên giường vẫn không nhận được tin tưc gì từ anh
Không tin nhắn, không điện thoại. Trong lòng cô càng lúc càng nhiều lo lắng
Nghĩ thật lâu, rốt cuộc cô nhịn không được gửi cho anh một tin nhắn “Tư Không, anh đã về khách sạn chưa? Anh đang làm gì? Em có ……… rất nhiều điều muốn nói với anh!” Gửi tin xong, cô cầm chặt điện thoại trong tay, nhìn chằm chằm màn hình, nhưng trôi qua thật lâu, màn hình điện thoại vẫn không báo tin nhắn tới
Lâu sau, cô nhắm nghiền hai mắt, để điện thoại sang một bên, ép mình phải ngủ ……
Đóng phim vẫn bắt đầu như mọi ngày
Bởi vì không ngủ ngon, cả người cô mệt mỏi, chóng mặt, thật may là hôm nay phần diễn của cô khá ít, chủ yếu là nghỉ ngơi
Mọi chuyện hôm qua giống như chỉ là của hôm qua. Vẻ mặt của Mục Hi không có bất kì thay đổi nào, vẫn lạnh lùng ít nói như cũ. Mà Tư Không Cảnh …….. chờ đến buổi sáng cô vẫn không thấy anh trả lời tin nhắn
Anh vẫn đến studio quay phim như cũ nhưng không hề nhìn cô lấy một lần
Mấy cảnh tiếp theo là anh và Trần Dĩnh diễn chung
"Tôi cảm thấy Uranus và Lynn rất xứng đôi” Phụ tá của Trần Dĩnh một bên nhỏ giọng nói, mặt hâm mộ nhìn hai người đang diễn “Tuấn nam mỹ nữ, thật sự rất thích mắt”
Mấy phụ tá khác cũng hùa theo nhau, thậm chí ngay cả phụ tá của Tư Không Cảnh cũng gật đầu nói phải
Lúc này Jessie đứng bên cạnh cô khẽ bĩu môi, nói nhỏ bên tai cô “Thích mắt con khỉ, người phụ nữ giả tạo như vậy, Tư Không sẽ không để ý”
Trong hoạt cảnh hai người vẫn diễn như cũ, Trần Dĩnh vẻ mặt thâm tình chân thành, lời nói mềm mại hiền hòa, bởi vì nội dung bộ phim yêu cầu mà trên mặt Tư Không Cảnh cũng chứa ý cười nhàn nhạt
Cô xem một hồi, trong lòng càng không thoải mái, xoay mặt nhìn rừng cây bên cạnh, không muốn xem tiếp
Ai ngờ lúc này, đột nhiên Jessie đè thấp giọng hét lên một tiếng “A!”
Cô còn chưa kịp phản ứng, đã vội đè cánh tay cô lại, nhỏ giọng nói “Không nên nhìn, không có gì đâu! Không có gì”
Trong lòng cô càng bất an, trực tiếp bỏ mặc lời nói của Jessie nhìn thẳng vào hoạt cảnh. Nhìn một cái, thế nhưng như sấm xẹt qua đỉnh đầu
Trong hoạt cảnh, vốn là Tư Không Cảnh xoay người muốn từ biệt, Trần Dĩnh đang một tay kéo ống tay áo của Tư Không Cảnh lại khẽ nhón chân, hôn lên khóe môi anh