Đã Lâu Không Gặp

Chương 20 :

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


Trong khi đó, cơ hồ đôi môi Trần Dĩnh sắp kịp chạm đến khóe môi Tư Không Cảnh, đã bị anh tránh về phía sau



Chỉ là sai một ly



Cùng lúc đó, Tư Không Cảnh thu lại ống tay áo bị cô ta nắm lấy, trên khuôn mặt không chút biểu hiện, hờ hững nhìn cô ta



"Xin lỗi, Tư Không!" Trần Dĩnh cười khéo, giống như mọi chuyện chưa từng xảy ra “Mặc dù trong kịch bản không có phân đoạn này, nhưng chẳng qua tôi cảm thấy tình cảnh lúc đó cần sự thân mật hơn chút nữa giữa vai nam chính và nữ phụ, tình tiết sẽ tự nhiên hơn”



Cô ta vừa nói chuyện xong, bên kia đạo diễn Kim cũng nhẹ nhàng mà gật đầu “Quả thật có thể, hiệu quả không tệ”



Tư Không Cảnh im lặng một hồi, lạnh nhạt nói “Không cần, cứ theo như kịch bản là tốt rồi”



Anh nói xong cũng bước ra khỏi hoạt cảnh, đi tới vị trí nghỉ ngơi của mình



Trần Dĩnh đứng ở trong hoạt cảnh, sắc mặt nhìn như không được tốt lắm, cô ta nhìn bóng lưng của anh đi xa, tầm mắt lại nhìn về hướng Mục Hi



Nhưng hình như từ đầu tới cuối Mục Hi không hề xem diễn, chỉ là nhắm hai mắt nghỉ ngơi



Cuối cùng cô ta cắn răng, vung tay một cái, mặt lạnh cũng đi về chỗ nghỉ ngơi của mình



Tư Không Cảnh mặt không thay đổi đến chỗ nghỉ ngơi của mình ngồi xuống, ai ngờ lúc này Mục Hi ngồi bên trái anh lại rút một điếu thuốc khác ra khỏi hộp, im lặng đưa cho anh



Anh khẽ nhướng mày, nhìn Mục Hi vài giây, cuối cùng cũng đưa tay nhận lấy điếu thuốc



Tiếp theo Mục Hi lấy bật lửa trong túi ra đưa anh, chờ anh đốt xong, mới lạnh nhạt mở miệng “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, người mang tiền về cho Live”



Âm thanh trước sau như một như người trên cao nhìn xuống



Tư Không Cảnh hít một hơi khói, lập tức nhíu mày, chỉ hơi gật đầu coi như chào hỏi



Từ sau khi vào đoàn đóng phim, coi như đây là lần đầu tiên hai người trực tiếp tiếp xúc



Cách đó không xa Phong Hạ luôn nhìn mọi hành động của Tư Không Cảnh, chờ đến khi nhìn thấy anh nhận lấy điếu thuốc từ tay Mục Hi thì cả người khẽ run lên



Kể từ khi anh và cô quen nhau, đã lâu rồi anh không hút thuốc



Tại sao cô cảm thấy, bây giờ anh lại xa lạ đến vậy



Chỗ cô và anh ngồi cách nhau ước chừng vài mét, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt hờ hững của anh, thấy bộ dạng khi anh hút thuốc lá, cô cảm thấy quá xa lạ



Chỉ mới một đêm thôi, ngày hôm qua cô và anh vẫn ngồi chung một xe đi gặp cha mẹ anh mà



Cô càng nghĩ nhiều, càng thấy đau đầu, hốc mắt có chút nước, thì nghe được đạo diễn Kim gọi vào diễn cảnh kế tiếp



Cô nhắm lại mắt, đứng dậy đi vào chỗ diễn trong hoạt cảnh



Phân đoạn này, là cô diễn chung với Mục Hi, nhưng từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, tất cả biểu hiện của cô đều vô cùng hợp với biểu cảm của vai diễn



Từ khi vào đoàn phim tới nay, đây là lần đầu tiên cô biểu hiện xuất sắc như vậy



Lúc kết thúc, đạo diễn Kim vỗ tay một cái, vẻ mặt khen ngợi “Hôm nay trạng thái Phong Hạ rất tốt nha! Thật rất tốt!”



Cô chỉ hơi cười cười, không nói gì liền đi ra khỏi hoạt cảnh, vừa mới ngồi xuống một lúc, đã thấy một chiếc điện thoại di động được đưa tới trước mặt




Một lát sau, mặt anh không thay đổi ném điện thoại sang một bên, rồi đứng dậy đi đến mở tủ lạnh ra, lấy bia ngửa đầu uống sạch



---------------



Sáng ngày thứ hai Phong Hạ tỉnh lại, đã là mười hai giờ trưa



Cô chống lên cái trán của mình, mới phát hiện rằng mình đã sốt, hiện tại cơ thể cô đầy mồ hôi, có lẽ đã bớt nóng một chút



Điện thoại ở một bên hiện lên rất nhiều số gọi tới, vừa lúc cô nghe máy của Jessie, vừa nghe liền thấy được giọng nói khẩn trương của Jessie “Hạ Hạ, cô làm sao vậy?”



"Có thể là bị sốt" Gióng nói cô khan đặc "Làm phiền cô mua cho tôi chút thuốc hạ sốt, cảm ơn"



"Muốn đi bệnh viện hay không?" Jessie gấp hơn “Tôi tìm bác sĩ đến khám cho cô, được không?"



"Không cần" Cô khoát tay áo, nói với điện thoại "Jessie, không cần phiền như vậy, cô mang thước tới cho tôi là được rồi"



Dừng một chút, cô đột nhiên hỏi "Có Tư Không ở đó không?"



Cô mới vừa nhìn qua điện thoại cũng thấy tin nhắn và số anh đã gọi tới



"Anh ta. . . . . ." Jessie đi vài bước, đến một nơi yên tĩnh “Bộ phim trước đây của anh ta《 Vận mệnh vị thần 》bắt đầu quảng bá, đúng lúc hôm nay cảnh diễn của anh ta cũng diễn, nên đã đến buổi họp báo rồi”



"Ừ" Cô gật đầu một cái "Tôi biết rồi"



Tắt điện thoại, cô đánh răng qua loa, xoa bóp cơ thế nhức mỏi rồi nằm lên giường, mỡ ti vi



Chuyển kênh liên tục, cho đến khi thấy kênh tin tức cô mới dừng lại, bắt đầu xem



Thật ra thì cô vẫn cảm thấy, anh trên ti vi so với thực tế vẫn kém hơn một chút, bởi vì dung mạo thật của anh, quá mức tươi đẹp



Họp báo bắt đầu, anh vẫn ít nói như cũ, thỉnh thoảng lại gật đầu một cái, cười một cái cũng có thể khiến người hâm mộ phía dưới điên cuồng hét chói tai



Cô xem một hồi, rồi mỡ điện thoại xem Microblogging, các bình luận chủ yếu đều là cuộc họp báo về 《 Vận mệnh vị thần 》, cô nhìn xem các bình luận của các nghệ sĩ khác cũng thấy rất nhiều bình luận tỏ vè thích thú, ủng hộ Tư Không Cảnh mà đón xem bộ phim này



"Tư Không Cảnh thậm chí có thể cho người ta cảm xúc thật đến vậy” Tay của cô dừng lại xem bình luận của một người phê bình điện ảnh “Trong làng giải trí, có thể trong cái xã hội này, cơ bản không có ai có thể xứng đáng đứng bên cạnh anh ta”



Ngôn ngữ tương đối lớn mật nhưng lại được ủng hộ rất nhiều



Nhiều người hâm mộ cũng bình luận “Quả thật chúng tôi không chấp nhận bất kì ai lấy thân phận gì đứng bên cạnh Uranus, anh ấy là của mọi người” Bình luận này thật quá khích



Cô nhìn nhìn, đóng Microblogging lại, lần nữa vùi vào trong chăn, nằm một hồi, khóe mắt từ từ chảy xuống hai vệt nước dài



Nếu như người cô yêu sâu đậm là một nghệ sĩ nổi tiếng đến chói mắt, được mọi người yêu thích



Cô sẽ nghĩ cố gắng vượt qua anh để có thể đứng bên cạnh anh cùng anh sánh vai, cái này là đúng hay sai?



Như vậy, cô chỉ có hai lựa chọn



Cố gắng nhiều hơn hoặc là hy sinh; cố đạt đến mục tiêu hoặc là kiếm củi ba năm thiêu một giờ (bao nhiêu công sức cố gắng coi như đổ sông đổ biển) vĩnh viễn đứng ở phía sau anh, sống yên ổn hạnh phúc



Cô sống đến bây giờ nhưng đây là lần đầu tiên cô đưa ra quyết định khó khăn đến vậy