Dạ Vương
Chương 106 :
Ngày đăng: 14:39 18/04/20
.
Gã ta càng mắng càng hăng, ban đầu chỉ nhằm vào đoàn phim, không hiểu sau dần dà lại chuyển hướng thành Alex. Gã ta mắng rất khó nghe, rõ ràng là một người có danh giá, nhưng lại chửi đống như một mụ đàn bà chanh chua.
Kiều Sanh nhíu mày.
Ban đầu y không định nhúng tay vào chuyện này, nhưng gã ta đúng là ngày càng quá đáng.
Triệu tỷ nhìn ra ý đồ của Kiều Sanh, đưa tay ngăn y lại, lắc đầu nói: “Người này rất khó đối phó, tốt nhất đừng động tới ông ta!”
Kiều Sanh kéo tay cô ra, thản nhiên nói: “Tôi tự biết phải làm thế nào!”
Kiều Sanh đi tới trước mặt gã ta.
Gã ta đang chửi hăng say, khi nhìn thấy Kiều Sanh, ngay lập tức đổi giọng liền.
“Đây không phải là Kiều tổng của Tinh Quang sao?”
“Vâng, Chào ông!” Kiều Sanh mỉm cười.
“Xin chào, xin chào!” Gã ta nhìn y, trong mắt đầy kinh diễm, vồn vã đưa tay ra, “Từng thấy Kiều tổng trên tạp chí và TV, nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt, giờ nhìn tới chân nhân, đúng là hấp dẫn hơn trong ảnh nhiều lắm!”
Lời nói thật rõ ràng.
“Cảm ơn!” Kiều Sanh thản nhiên nói, không đáp trả lại sự nhiệt tình của gã ta.
Gã hơi mất hứng, rút tay về, nhưng lại không hề tỏ ra tức giận mà nhìn Kiều Sanh bằng ánh mắt đắm đuối.
Kiều Sanh hạ mi xuống, che đi sát ý trong mắt mình.
Ánh mắt của gã này thật ghê tởm…
Triệu tỷ đứng bên cạnh cũng phát hiện khác thường, ánh mắt nhìn gã ta càng thêm xem thường.
Ai cũng cảm thấy bầu không khí bên này có chút xấu hổ, Triệu tỷ vừa định giải vây, nhưng còn chưa kịp nói gì, Alex đã lên tiếng.
“Kiều tổng, ngài tới rồi à?”
Ba người cùng nhìn về phía cậu ta.
Cậu ta vừa trở về từ cục cảnh sát. Trước khi nam diễn viên kia chết, hai người có cảnh diễn cùng, tuy là cậu không có khả năng giết người, nhưng là một trong những đương sự, dĩ nhiên cậu phải bị tra hỏi.
“Ừ, tới xem một chút!” Kiều Sanh đáp.
“Nơi này vừa mới xảy ra chuyện, tới đây không tốt lắm đâu!” Mặt Alex có chút tiều tụy, giống như là ngủ không đủ giấc.
“Cậu nói vậy mà không biết xấu hổ à? Rõ ràng là đang quay phim, sao chỉ có mình Tiểu Trung có chuyện còn cậu lại chẳng bị gì? Hơn nữa cậu ấy vốn diễn vai chính, đều do cậu giành mất, cái chết của cậu ấy, cậu đừng hòng thoát khỏi liên quan!”
Alex im lặng.
Kiều Sanh lại nói: “Chạy thoát còn chưa tính, lại còn dám cải trang tiếp cận tao, tao thấy mày chán sống thật rồi!”
Alex vẫn im lặng, nhưng nét hoảng sợ trên gương mặt đã biến mất.
Kiều Sanh từ từ bóp cò.
Vào lúc này, đột nhiên Alex lại nói: “Vẫn bị em nhìn ra!”
Trong giọng gã ta chứa ý cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn Kiều Sanh đã chuyển từ con thỏ trắng hiền hòa sang mãnh thú, ánh mắt này Kiều Sanh đã quá quen thuộc.
Quả nhiên là gã ta…
Kiều Sanh cười lạnh.
Alex lắc đầu: “Đã diễn tới vậy rồi mà vẫn bị em phát hiện, xem ra diễn xuất của tôi vẫn chưa đạt lắm!”
Kiều Sanh thả ngón tay đã bóp nửa cò súng ra, mỉa mai: “Lần trước không thể thấy cảnh mày và mười tên cường tráng ‘đại chiến’ đúng là tiếc thật, nói không chừng làm bố già Mafia như mày sẽ nổi tiếng bốn bể đấy!”
Kiều Sanh cố ý giẫm lên chỗ đau của Alex, nhưng gã không hề nổi giận, mà còn mỉm cười: “Cái danh bố già Mafia đó đã chẳng còn liên quan tới tôi nữa rồi, không phải em rất rõ sao, A Sanh!”
Kiều Sanh lạnh lùng nói: “Xin lỗi, tao đã quên rồi!”
“Giờ nhớ lại cũng chưa muộn đâu!”
“E là không cần nữa!” Kiều Sanh nheo mắt lại, nhìn gã bằng ánh mắt lạnh lùng, “Bởi vì mày sẽ nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này!”
“Cũng chưa chắc nha!” Alex nhíu mày.
“Mày nghĩ mày có thể chạy thoát sao?” Kiều Sanh cho là gã ta đang nói khoác.
“Tôi đương nhiên là không chạy thoát rồi. Chẳng qua nếu có em đi cùng tôi, cũng không tồi!” Dừng một chút, gã ta bổ sung, “À không, phải là cả Tinh Quang mới đúng!”
“Mày có ý gì?” Kiều Sanh cảnh giác.
Alex không đùa nữa mà đi thẳng vào đề: “Trong ống thông gió của tòa nhà này đã được chất đầy bom, một khi tôi chết, thuộc hạ của tôi sẽ ấn kíp nổ, nó đủ sức san bằng tòa nhà này thành bình địa!”
Mắt Kiều Sanh lạnh hẳn.
Y đang nghĩ xem Alex nói thật hay giả, bởi vì y đã ra lệnh phòng thủ chặt chẽ Tinh Quang, nếu muốn cài bom trên ống thông gió là chuyện không thể nào.
Nếu là người khác nói, Kiều Sanh sẽ nổ súng không chút do dự. Nhưng đối phương lại là Alex, bố già Mafia lừng lẫy trước đây…
Kiều Sanh không dám hành động thiếu suy nghĩ.