Đặc Công Tà Phi

Chương 268 : Ngươi giết ta thưởng (thưởng ở đây là thưởng thức, xem, ngắm)

Ngày đăng: 21:37 21/04/20


Cả vùng đất trải dài tám trăm dặm, yên tĩnh ngủ dưới bầu trời mênh mông bát ngát.



Giữa vùng đất gò núi gập ghềnh, đá lởm chởm, cây cối sinh sôi khắp nơi, cái cảnh sắc này mặc dù vô cùng tráng lệ, nhưng lại là mảnh đất quanh năm không người nào dám đặt chân tìm hiểu, dieendaanleequuydonn là mảnh đất biên giới hiểm trở ngăn cách hai nước Thương Nguyệt quốc và Tây Thần quốc.



Ngay chính giữa mảnh đất biên giới hiểm trở này, có một con suối cạn trong suốt có thể thấy đáy vắt ngang, phía nam con suối thuộc lãnh địa Thương Nguyệt quốc, phía bắc con suối thuộc lãnh địa Tây Thần quốc.



Trải qua nửa tháng, Địch tướng quân đã đến được biên giới Tây Thần quốc, vốn chuẩn bị vượt qua con suối cạn này, tiến vào lãnh thổ Thương Nguyệt quốc.



Dẫn theo hơn ba trăm vạn đại quân Tây Thần, vọt vào biên quan Đại thành của Thương Nguyệt quốc.



Công thành chiếm đất, giết hết binh lính thủ thành, diệt sạch dân chúng bên trong thành, biến biên quan Đại thành của Thương Nguyệt quốc thành một phế tích nhuộm máu chó gà cũng không tha.



Trước dùng máu tươi của những người này để tế điện linh hồn phẫn nộ của Tây Thần đế đã băng hà.



Càng làm cho hoàng đế và thái tử Thương Nguyệt biết, tàn nhẫn sát hại Tây Thần đế, phách lối khiêu khích Tây Thần quốc, chính là phạm phải sai lầm lớn nhất trong cuộc đời bọn họ.



Nhưng, ngay khi Địch tướng quân chuẩn bị đưa binh vào thành, binh lính trinh sát dò đường ở phía trước chợt báo lại, Die nd da nl e q uu ydo n đại quân Thương Nguyệt lại giống như kịp thời mà đã tới biên quan Đại thành, đang tiến đến vùng đất tiếp giáp giữa hai nước.



Diệt sạch binh lính và dân chúng trong thành biên quan của Thương Nguyệt quốc, chỉ cần xuất động quân tiên phong của Tây Thần quốc, mấy tướng sĩ còn lại chỉ cần ôm chiến đao trong ngực thưởng thức cảnh máu là được.



Nhưng mà, lặn lội đường xa, đi gấp cả ngày lẫn đêm, đại quân Tây Thần lại ở trạng thái mệt nhọc như vậy, nếu muốn hành động một lần tiêu diệt đại quân Thương Nguyệt kịp thời chạy đến, thì không phải là chuyện dễ dàng như vậy.



Vì thế, Địch tướng quân cân nhắc một chút, cuối cùng vẫn phải áp chế sự tức giận này.



Sau khi lựa chọn gò núi gồ ghề ở phía bắc con suối cạn tiếp giáp giữa hai nước làm lá chắn, đóng quân cắm trại, da.nlze.qu;ydo/nn đợi nghỉ ngơi một đêm cho khỏe, dưỡng lại tinh thần, sẽ quyết một trận tử chiến với đại quân Thương Nguyệt.



Mặc dù đại quân Thương Nguyệt đang dưới sự hướng dẫn của Dạ Dật Phong, kịp thời tới nơi tiếp giáp giữa hai nước, nhưng cũng lặn lội đường xa cả ngày lẫn cả đêm, ở trong trạng thái vô cùng mệt nhọc.



Chiến tranh, không chỉ dựa vào một lời dũng khí, còn phải cần dư thừa thể lực.
Một con suối cạn trong suốt thấy đáy vắt ngang, vẽ nên bức tranh máu chảy thành sông vô cùng đau thương, cực kỳ hỗn loạn hơn nữa còn giết chóc vô cùng tàn nhẫn, làm cả vùng đất rộng lớn yên tĩnh chìm trong bi thương.



Chém giết không thể tách rời, đại quân hai nước bị máu tươi nhiễm đỏ cả khôi giáp và mặt, không một người phát hiện, cũng không có một chút nào phát hiện, cách xa chỗ bọn họ......



Một đông một tây hai ngọn núi cao ngất nằm kề nhau, không biết là lúc nào, lại đột nhiên nhảy ra ba người, hoặc càng thêm chính xác mà nói, nhảy ra ba người chạy tới thưởng thức vở kịch.



Ngọn núi phía đông, thấp thoáng dưới hai gốc cây tùng cành lá rậm rạp.



Một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y màu xanh dương, dung nhan vô cùng tuấn mỹ, đang bắt chéo tay ôm ở trước ngực, da.nlze.qu;ydo/nn thân thể dựa vào thân cây to khỏe, ánh mắt lạnh nhạt như băng nhìn trận chiến phía trước.



Còn ở ngọn núi phía tây, phía sau mấy tảng đá lớn lởm chởm, một con đại bàng lớn màu đỏ máu, thân thể đang lười biếng nằm trên mặt đất, đầu chôn sâu trong đôi cánh, hai lỗ tai lại không nghe thấy ồn ào của trận chiến mà ngủ ngon cực kỳ.



Mà trên tấm lưng rộng lớn của đại bàng, có một nam một nữ ngồi xếp bằng.



Một nam một nữ này mặc cẩm y màu tím, dung nhan tuy tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành, nhưng lúc này cử chỉ của bọn họ, da.nlze.qu;ydo/nn lại làm người ta không dám khen tặng. Bởi vì......



Nữ tử áo tím có dung nhan tuyệt sắc khuynh quốc, đang cầm một cái đùi gà, còn nam tử mặc áo tím có dung nhan kinh thế thì cầm một cái đùi vịt, say sưa gặm cắn một cách ngon lành.



Trao đổi đồ ăn ngon trong tay, một nam một nữ cắn "bẹp" một miệng thịt lớn, đầu từ từ ngẩng dậy từ trên tảng đá lởm chởm cao ngất phía sau.



Ý cười mị hoặc tràn đầy trong mắt, không chút để ý ngắm nhìn cuộc chiến nơi xa, một nam một nữ lại đưa đầu dựa vào tảng đá.



Đôi nam nữ này hơi cúi đầu, tiếp tục gặm cắn đùi gà đùi vịt đồng thời --



Dường như không hài lòng với biểu hiện của những người tham gia vào trong trận chiến bi thảm nơi xa kia.



Cảm thấy từng người tham chiến không thể phát huy khả năng, thật phá hỏng hứng thú thưởng thức vở kịch này của bọn họ, bắt đầu ngươi một lời, ta một lời kêu ca bất bình...