Đặc Công Tà Phi

Chương 86 : Tỷ thí bắn cung

Ngày đăng: 21:35 21/04/20


Edit: Thủy Bách Nhật



Beta: Alligator



"Tiếp tục." Mí mắt Tiêu Hàn buông xuống, thanh âm lạnh nhạt có chút khàn khàn.



"Nếu như ngươi thua, liền đáp ứng điều kiện ta đưa ra trước đó, ký hiệp nghị không xâm phạm lẫn nhau trong vòng một năm cùng Long Diệu Hoàng triều. Như thế nào?" Mắt ngọc trong suốt thông minh linh động nhẹ nhàng lưu chuyển, Thượng Quan Ngưng Nguyệt hé đôi môi đỏ mọng nhàn nhạt cười nói.



"Phải so như thế nào?" Tiêu Hàn nâng tròng mắt đen lên, quan sát dung nhan kiều diễm tuyệt thế của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cảm giác lo lắng quanh quẩn tràn ngập đáy lòng.



Ngay trước mặt mười lăm vạn tinh binh Bắc Dực quốc, hắn căn bản không có cơ hội cự tuyệt tỷ thí cùng nàng, nếu không liền cho thấy hắn sợ nàng.



Muốn cùng hắn tỷ thí vậy sao, được, hắn thành toàn tâm nguyện của nàng. Hắn sẽ để cho nàng thua vô cùng khổ sở, hắn sẽ để cho nàng cùng nhóm người Ảo Ảnh Cung đứng yên tại chỗ, nghênh đón đại lễ vạn tiễn xuyên tim hắn ban thưởng.



"Ngân Lang." Thượng Quan Ngưng Nguyệt hơi nghiêng đầu, mở miệng nói.



Ngân Lang vốn đang yên lặng, lúc này nhận lấy tấm chắn màu vàng từ trên tay một gã Ảo Ảnh, cầm tấm chắn màu vàng cung kính đứng ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt.



"Nếu không phải ngươi dẫn theo tinh binh Bắc Dực quốc ngăn ở sườn núi ý đồ giết ta, chỉ sợ cũng sẽ không diễn ra trường hợp chiến tranh nhàm chán như thế. Nếu trận chiến này vì mũi tên, như vậy ta và ngươi dùng mũi tên để phân thắng bại đi." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói xong, đưa ngón tay ngọc chạm đến tấm chắn Ngân Lang đang cầm trong tay.



Vèo một tiếng, dọc hai bên mặt tấm chắn, sáu đạo ánh sáng màu vàng lộ ra dưới cảnh sắc xinh đẹp.



Thượng Quan Ngưng Nguyệt lướt ngón tay qua sáu mũi tên vàng, cười yêu mị nhìn Tiêu Hàn nói: "Sáu mũi tên vàng này là ta đặc biệt chế tạo vì cuộc tỷ thí của chúng ta ngày hôm nay, đầu mũi tên không có chút kịch độc nào."
Phịch một tiếng vang lên, hai mũi tên lần nữa va chạm mãnh liệt.



Chỉ là, bởi vì hai người rót vào nội lực và linh lực, nên hai mũi tên cũng không tan vỡ như lần đầu tiên, mà là va chạm bén nhọn, cấp tốc xoay tròn mấy vòng trên không trung, sau đó mũi tên bắn chính xác về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn.



Tài bắn cung tuyệt đỉnh khiếp người như vậy, tốc độ nhanh đến mức không thể đỡ nổi, nếu thay bằng bất cứ người nào trong đó, sợ rằng chỉ có thể ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, trơ mắt nhìn mũi tên hung ác xuyên qua bả vai trái thôi?



Trong lòng mọi người kinh hãi, trán Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn lặng lẽ rịn ra một giọt mồ hôi lạnh, hai mắt tập trung nhìn mũi tên đang hướng về phía vai trái của mình với tốc độ cực nhanh.



Trong nháy mắt lúc mũi tên sắp bắn đến vai trái củaThượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn, chỉ thấy bọn họ vẫn bất động, thân thể hơi nghiêng sang phải, cúi thấp người xuống.



"Hít. . ." Tiếng hút khí liên tiếp vang lên trong gió, toàn bộ mọi người đếu rợn tóc gáy trừng lớn mắt, có loại cảm giác kinh hãi cực độ vượt ngoài sức chịu đựng của linh hồn.



Trời ạ, chuyện này. . . chuyện này sao có thể a? Mọi người liều mạng vuốt vuốt hai mắt, quả thật hoài nghi hình ảnh kinh khủng mà bọn họ đang chứng kiến trước mắt. Hai người bọn họ trong phút chốc cúi đầu, dùng răng cứng rắn tiếp nhận mũi tên vàng, mọi người lọt vào trạng thái ngổn ngang trong gió tập thể.



"Hay!" Sau khi yên tĩnh ngắn ngủi yên tĩnh trôi qua, tinh binh Bắc Dực quốc dẫn đầu tỉnh lại từ trong trạng thái ngổng ngang. Họ, giờ phút này hoàn toàn quên mất tình thế đối địch, thế nhưng hô một tiếng hay.



"Thần vạn năng của ta a." Những người còn lại rối rít ngây ngốc vung bàn tay lên.



Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn cũng không để ý đến tiếng vỗ tay như sấm ở hai bên, bọn họ đưa tay lấy mũi tên đang dùng răng cắn xuống, mặt không vẻ gì ném mũi tên lên không trung, thanh âm không chút nhiệt độ: "Mũi tên thứ ba."



Lời của Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn vừa dứt, tiếng vỗ tay hai bên chợt dừng lại, hô hấp của mọi người cũng đột nhiên ngừng lại móng tay khảm sâu vào trong lòng bàn tay. . .