Đặc Công Tà Phi

Chương 87 : Lâm trận lùi bước

Ngày đăng: 21:35 21/04/20


Gió núi quấn quanh, ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt chế trụ dây cung, nụ cười trên mặt tuy rằng vô cùng quyến rũ, nhưng lại kín đáo lộ ra sự lạnh lẽo không thể diễn đạt bằng lời.



Linh lực từ lòng bàn tay phóng ra, tề tụ tại đầu tên, trong nháy mắt mũi tên cũng phóng ra hồng quang thiêu rụi vạn vật.



Tiêu Hàn cũng lạnh lùng chế trụ dây cung, y phục màu lam bay phấp phới, hắn đem toàn bộ nội lực dồn vào đầu mũi tên. Ánh mắt thâm thúy như biển sâu không chút gợn sóng, nhưng lại tỏa ra hơi thở cồng ngạo lạnh lẽo.



die»ndٿanl«equ»yd«onThượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn đồng thời chậm rãi nâng cánh tay lên, hai luồng khí phần phật giữa không trung, gió núi giống như không chịu nổi luồng khí cường đại uy hiếp, phát ra thanh âm run sợ.



Thấy tình hình như vậy, Vô Ngân công tử thu liễm bộ dáng tươi cười, bàn tay đột nhiên kẹp lại vô số hoa đào màu hồng nhạt.



Hắn nên ngăn cản mũi tên cuối cùng này, ngăn cản đổ máu sao? Tài bắn cung của Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Tiêu Hàn đều đã đạt tới đỉnh cao, hiện tại bọn họ đem toàn bộ linh lực cùng nội lực ngưng tụ trên mũi tên, uy lực của mũi tên thứ ba nhất định rất cường hãn.



Nếu Thượng Quan Ngưng Nguyệt không thể thành công tránh khỏi mũi tên của Tiêu Hàn, xương cốt ở vai trái nàng nhất định vỡ vụn.



Hai mắt Dạ Dật Phong thâm thúy xem xét Thượng Quan Ngưng Nguyệt, không tự chủ được giơ cao quạt trúc trong tay. Hắn. . . Có nên ngăn cản trận tỷ thí không thể đoán trước kết quả này không?



Thế gian nữ tử xinh đẹp nhiều như sao trên trời, thế gian nữ tử thông minh chỗ nào cũng có. Nhưng là nữ tử vừa xinh đẹp lại thông minh, hơn nữa cả hai thứ này đều là độc nhất vô nhị, bản lĩnh sâu không lường được. Trong thiên hạ ngoại trừ Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chỉ sợ không tìm được người thứ hai.



die»ndٿanl«equ»yd«onThượng Quan Ngưng Nguyệt này, vô luận là ngoái đầu lại lười biếng cười, hay là cuồng ngạo giơ tay nhấc chân, đều đủ làm người ta sinh ra ý niệm hèn mọn trong đầu, càng ngày càng hãm sâu.



Tuy rằng hắn không nguyện ý thừa nhận, nhưng hắn lại không thể không thừa nhận, tâm của hắn đã bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt lặng lẽ chiếm lấy rồi.
"Khụ. . . Con dấu đúng là tùy thân mang theo, nhưng mà thật không đúng dịp, quên mang mực đóng dấu rồi." Dạ Dật Phong từ trong ngực lấy ra con dấu của thái tử Thương Nguyệt, trong lòng không khỏi sâu kín thở dài. Thượng Quan Ngưng Nguyệt này, ngay cả hiệp nghị cũng đã thảo sẵn?



"Thương Nguyệt thái tử quên mang mực đóng dấu a? Không sao, chìa tay ra, ta lập tức biến chút mực đóng dấu độc nhất vô nhị cho ngươi." Hai mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt xoay chuyển, ý cười trên mặt càng đậm.



die»ndٿanl«equ»yd«on"Biến?" Dạ Dật Phong thật cẩn thận chìa tay trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đồng thời cảm giác lạnh sống lưng. Vì sao hắn lại cảm thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, tựa hồ ẩn chứa sự tàn lãnh chứ?



Thượng Quan Ngưng Nguyệt phút chốc nâng cổ tay lên, nhẫn băng thiết nhẫn đột nhiên nở rộ cắt qua mu bàn tay của Dạ Dật Phong. Dạ Dật Phong cảm giác được mu bàn tay truyền đến từng đợt đau nhức, ngửi được mùi máu tươi.



"Ngươi, ngươi, ngươi. . ." Máu đỏ tươi từ mu bàn tay chảy ra, giống như đậu nành nhỏ giọt xuống đất, Dạ Dật Phong nghẹn họng trân trối nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Trước khi nàng ra tay, có thể trước báo cho mình một tiếng không?



"Lấy máu tươi thay mực đóng dấu, càng thể hiện thành ý ký kết hiệp nghị của Thương Nguyệt quốc. Nhanh lấy máu ngươi thay mực đóng dấu đi!" Hoàn toàn không nhìn biểu tình dại ra của Dạ Dật Phong, Thượng Quan Ngưng Nguyệt mỉm cười nói.



"Thành ý?" Dạ Dật Phong vẻ mặt hắc tuyến xem xét Thượng Quan Ngưng Nguyệt, lại trợn mắt nhìn Thanh Báo đang đi tới. Hỏi thành ý của hắn sao? Hắn chính là bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt dùng bạo lực bức bách, tâm không cam tình không nguyện ký kết hiệp nghị với Long Diệu Hoàng triều a?



"Bắc Dực thái tử, nếu ngươi cũng quên mang mực, vậy phải mượn máu tươi của Thương Nguyệt thái tử dùng tạm rồi." Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngạo nghễ nhìn thẳng Tiêu Hàn, cười nói.



Cắt tay lấy máu hắn còn chưa tính, cư nhiên không quản hắn có đồng ý hay không, liền tự tiện làm chủ đưa máu hắn cho Tiêu Hàn làm mực đóng dấu?



Dạ Dật Phong đang vùi đầu chấm máu vào con dấu, chuẩn bị hạ ấn ký xuống hiệp nghị trên tay Thanh Báo. Phút chốc ngẩng đầu lên, các cơ trên mặt giật giật nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. . .