Đại Boss Cùng Tôi Vui Buồn
Chương 44 : Mong lòng chàng cũng như lòng em (hạ) . .
Ngày đăng: 03:22 22/04/20
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời như lòng đỏ trứng tròn
vo chiếu những tia nắng chiều phiến tình mà ái muội, không khí không hanh
như những ngày thu khác, trời quang mây tạnh một cách mỹ mãn, giống như tôi bây
giờ vừa tốt đẹp lại vừa hỗn độn, vừa khó chịu lại vừa mâu thuẫn…
Tôi hy vọng mình có vận tốc một bước đi được ngàn dặm,
giống cánh chim trên trời, trong nháy mắt có thể bay tới bên hắn, dựa vào hắn
để nhanh chóng đắm chìm vào sự quan tâm, yêu thương của hắn, kéo caravat của
hắn sau đó chất vấn hắn vì sao lại không nói cho tôi biết; nhưng rồi tôi lại hy
vọng một giây này kéo dài mãi mãi, tôi sẽ không phải đối mặt với hắn khi trong
lòng kinh đào hãi lãng* không biết nói gì…(*sóng to gió lớn)
Phía trước kẹt xe, sự lo lắng trong lòng tôi bắt đầu
chạy ào ào lên đầu, Lý Quân Thành nghẹn cười: “Chị dâu, con đường này thật mẹ
nó to gan mà, dám vào đúng lúc chị dâu chúng ta đang vội vàng mà tắc như vậy.”
Tôi vội nói dối: “Tôi việc gì phải vội, tốt nhất là
tắc nữa đi, tôi có thể tha hồ thưởng thức cảnh đường phố lúc lên đèn vào ban
đêm.”
“Cũng phải, … à đúng rồi, vừa vặn, em đang có hai vé
xem phim vào tối nay, ở rạp chiếu phimcách chỗ chúng ta cũng gần, hay là giờ chị
cùng em đi xem nhé?” Hắn cầm hai tấm vé trong tay huơ huơ trên không trước mặt
tôi.
“Quên đi, cậu nên đi cùng hồng nhan tri kỷ của mình
ấy, nếu không thì đi với Trúc Diệp cũng được.” Đi cùng hắn đến rạp chiếu phim
chỉ tổ lãng phí thời gian. Không có cửa đâu.
“Đừng đề cập về cái người không biết tình thú là
gì kia với em nữa, hai người đều học ở một nơi, cùng do một giáo viên dạy,
nhưng sao chị dâu đáng yêu hơn cô ấy cả trăm lần vậy?”
“Mấy lời này mà để cho Trúc Diệp nghe được, cậu nhất
định sẽ nếm đủ mùi, nể tình cậu tốt với tôi nên tôi cũng không ngại để lộ một
chút, vào dịp Noel cô ấy ghét nhất là táo và hoa hồng, cậu đừng có dại mà chạm
vào họng súng.”
“À? Nghe nói cái này liên quan tới chuyện ngày xưa .”
Hắn lấy tay sờ sờ cằm, bộ dáng như một cậu bé đang tỏ vẻ ngạc nhiên .
“Chuyện xưa thì tôi không biết, tôi chỉ biết là trước
kia, trong một đêm rất bình thường, bỗng nhiên dưới lầu ký túc xá của chúng tôi
có một đội quân soái ca sắp thành hàng đưa táo tới, kết quả lúc ra về tất cả
đều bị đánh cho mặt mũi bầm dập .” Tôi nghĩ đến những chuyện Trúc Diệp đã làm
trước kia, sự khẩn trương trong lòng cũng giảm đi ít nhiều.
BOSS vừa mới tắm xong, chỉ dùng một chiếc khăn tắm lớn bao lấy cái eo gầy nhỏ
của hắn, tay hắn cầm khăn tắm mới màu đen để lau tóc, thấy tôi đi vào, cũng
không thèm để ý hình tượng của bản thân ném khăn trên tay cho tôi: “Lại đây giúp
anh lau tóc.”
… Tôi khổ sở tới gần, tiếng tim đập trong ngực trái cứ
vang lên bình bịch ở bên tai, sợ tới mức bước chân tôi có chút cảm giác không
thật, khăn tắm trong tay do khẩn trương mà xoắn lại như bánh quai chèo.
Dầu gội đầu của hắn là một loại tôi không biết, mùi
hương thanh nhã cứ như vậy tràn vào mũi tôi càng lúc càng nhiều, quanh quẩn
thật lâu, còn mang theo lực mê hoặc ngọt ngào mà tinh tế, tiếp tục sinh sôi nảy
nở làm tôi có chút say.
Trên đỉnh đầu hắn có hai xoáy tóc, đây là lần đầu tiên
tôi cách chúng gần tới vậy, chúng giống như hai ánh mắt sắc bén khôn khéo, nhìn
thấu suy nghĩ của tôi, từ đó nhìn thẳng vào sâu trong nội tâm của tôi.
“Ách, hai ngày trước anh đi đâu vậy? Buổi tối cũng
chẳng thấy anh về nhà.” Tôi quyết định áp dụng phương pháp hỏi han khách sáo
trước, rồi sau đó hỏi quanh co lòng vòng, may ra có thể tìm được ít dấu vết để
lại.
“Công việc bận quá, nên ở công ty nghỉ ngơi luôn .”
Hắn thản nhiên giải thích, nếu không có Lý Quân Thành nói trước đó, tôi nhất
định sẽ bị lừa bịp không cần nghĩ.
“À.” Tôi thật không có dũng khí vạch trần nói dối của
hắn, chọc đến chỗ khó chịu của người đàn ông bị rối loạn trong truyền thuyết
hơi bị đáng sợ, tôi sợ hãi tự thừa nhận rằng không chịu nổi cơn giận mưa rền
gió dữ này.
Tóc hắn rốt cục cũng khô, tôi liền dừng lại, lúng túng
mở miệng: “Em lau xong rồi.”
Xoay người, đem khăn tắm trả lại chỗ cũ, đang muốn đi
ra ngoài, chợt nghe thấy giọng của hắn ở xa xa truyền đến: “Định đi đâu?”
“À? Em,.. em về phòng ngủ a, ngày mai còn phải đi làm
nữa.”
Hắn
không thèm quan tâm tới tôi nói gì, trực tiếp bắt đầu, vươn cánh tay dài của
mình chụp lấy tôi, ngay lập tức tôi ngã vào cơ thể trần trụi của hắn, ở trong
lòng hắn không thể động đậy.