Đại Địa Chủ
Chương 138 : Diễm phi
Ngày đăng: 17:03 18/04/20
Diễm phi là nhân vật phong vân ở hậu cung, nàng ra trận hoàn toàn được chú mục.
So với Sùng Minh đế và Hoàng Hậu tới còn muốn trễ hơn, có thể thấy được nàng có kim bài lớn đến cỡ nào, có mấy người chờ mong Sùng Minh đế tức giận, nhưng là bọn họ hiển nhiên phải thất vọng rồi.
Sùng Minh đế không chỉ không có tức giận, trái lại nét mặt hưng phấn, giống như Diễm phi tới tham gia yến hội đã là cho lão mặt mũi, chân mày lá liễu của Hoàng Hậu ngồi ở bên cạnh lão không chút dấu vết nhíu một chút, tuy rằng bà đối Sùng Minh đế từ lâu đã không có tình cảm, nhưng không có nghĩa là lão có thể ở trước mặt mọi người đánh vào mặt bà.
Lúc này đây nếu không phải là bởi vì Thái Hoàng Thái Hậu, người cùng xuất hiện với Sùng Minh đế sẽ không phải là bà vị Hoàng Hậu này.
Trưởng Tôn Thiên Phượng tự nhận là đối với Sùng Minh đế vẫn là rất hiểu rõ, thế nhưng từ sau khi Diễm phi xuất hiện, bà lại càng ngày càng nhìn không thấu Sùng Minh đế, bởi vì mỗi lần phát sinh bất cứ một chuyện gì có liên quan tới Diễm phi, thái độ Sùng Minh đế liền khác thường, cho ra rất nhiều quyết định khiến cho bà vô pháp hiểu được, tựa như quốc yến lúc này đây.
Hoàng Đế Hoàng Hậu là hai người có địa vị tôn quý nhất Đại Á, bất luận là quốc yến hay là gia yến, hai người đều phải cùng nhau lên sân khấu tỏ vẻ thân phận.
Trước kia bất luận Sùng Minh đế sủng hạnh phi tần nào đến bao nhiêu, lão cũng sẽ không trái với tổ huấn, thế nhưng lúc này đây bà lại tính sai rồi, Diễm phi xuất hiện thay đổi hoàn toàn Sùng Minh đế, làm cho hắn trở nên như một người khác, hoàn toàn không giống một hoàng đế.
Sùng Minh đế vậy mà muốn Diễm phi cùng lão xuất hiện ở quốc yến.
Thời điểm nghe được tin tức này, nữ nhân tôn quý nhất Đại Á trong nháy mắt không có phản ứng gì nhiều, long nhãn trong tay rơi xuống đất cũng không biết.
Một Diễm phi thân phận hèn mọn làm sao có thể cùng bà thân là Hoàng Hậu mà đánh đồng, Sùng Minh đế đem bà đặt ở chỗ nào, nếu thật để cho lão làm như vậy, mặt mũi ngôi vị Hoàng Hậu này của bà liền mất sạch, đến lúc đó toàn bộ hậu cung sợ rằng sẽ cười nhạo bà ngay cả mặt mũi của mình đều không giữ được.
Trưởng Tôn Thiên Phượng biết mình không thuyết phục được Sùng Minh đế, cho nên bà trực tiếp thỉnh Thái Hoàng Thái Hậu ra mặt.
Sùng Minh đế ngay từ đầu cũng không có nghe lời Thái Hoàng Tháu Hậu nói, thậm chí thái độ thập phần kiên quyết, thẳng đến đem Thái Hoàng Thái Hậu tức giận đến phát bệnh, lão bị hù đến ngày thứ hai rốt cục thỏa hiệp, bất quá Thái Hoàng Thái Hậu vì thế cũng đại thương nguyên khí, vốn kế hoạch ban đầu xuất hiện ở quốc yến năm nay, sau cùng thẳng thắn không tham dự.
Có thể đem Thái Hoàng Thái Hậu chọc tức đến phát bệnh, Diễm phi quả thực rất có năng lực.
Thu hồi suy nghĩ, ánh mắt Trưởng Tôn Thiên Phượng lập tức rơi vào trên người Diễm phi đang bước vào, Diễm phi một thân lụa mỏng thiên minh hoàng so với bình thường càng câu nhân, nữ nhân này quả nhiên không lưu được!
Tại thời điểm Trưởng Tôn Thiên Phượng đối Diễm phi động sát khí, An Tử Nhiên sau lại nhìn đến chân diện mục của Diễm phi triệt để ngây ngẩn cả người.
Hắn không nghĩ tới, Diễm phi này dĩ nhiên lại là người hắn quen biết.
Tại một đám dẫn dắt vũ nương, Diễm phi nương nương bắt đầu phiên phiên khởi vũ, thân thể của nàng rất uyển chuyển, mỗi một động tác tựa như không có xương rồi lại tràn đầy mê hoặc, mặc dù lấy thân phận của nàng không thích hợp khiêu vũ ở trước mặt mọi người, nhưng chính là có người nhìn đến không chớp mắt, không thể phủ nhận, nàng nhảy rất đẹp.
“Không hổ là Diễm phi của trẫm.”
Sùng Minh đế nhìn sắc đẹp Diễm phi đang khiêu vũ, lụa trắng uyển chuyển như ẩn như hiện, câu đến tâm lão ngứa ngứa.
Trưởng Tôn Thiên Phượng bưng ly rượu lên uống một ngụm, tay áo che giấu khóe mình phát ra nụ cười lạnh trào phúng, người như thế, thân là phi tử Hoàng Thượng, không chỉ có mặc hở hang, ngược lại trước mặt mọi người khiêu vũ sỉ nhục chính mình, đây còn là việc chỉ có danh kỹ ở Câu Lan Viên mới có thể làm, nguyên tưởng rằng Diễm phi là một đối thủ mạnh mẽ, hiện tại xem ra chỉ thường thôi.
Người cùng nàng đồng dạng nghĩ biện pháp còn có Quý Phi và Tứ Phi bên dưới, ngoại trừ Thi phi, ba người kia đều là xuất thân cao quý chính là thiên kim danh môn, bất quá cho dù là Thi phi, nàng cũng không có khả năng làm ra chuyện ở trước mặt mọi người hiến nghệ, lấy thân phận của các nàng thật là có chút tự hạ thân phận mình, về phần bại lộ quần áo, vậy càng là chuyện đồi phong bại tục!
“Chúng ta đi thôi.”
An Tử Nhiên nhìn không được, hắn hiện tại đã có năm phần tin tưởng nàng chính là An Xảo Nga.
Nếu Diễm phi kia là người tâm cơ thâm trầm, nàng sẽ không làm loại chuyện tự hạ thân phận này, hơn nữa hắn biết An Thường Phú năm đó để tăng lợi thế cho nữ nhi, đặc biệt cho các nàng học rất nhiều tài nghệ, khiêu vũ cũng chỉ là một trong số những cái đó.
Phó Vô Thiên cũng không có hứng thú nhìn nữa, hai người lập tức đường hoàng rời khỏi chỗ ngồi, có khẩu dụ của Thái Hoàng Thái Hậu có thể tùy ý rời khỏi chỗ mà không cần Sùng Minh đế cho phép.
Mặc dù đại bộ phận tầm mắt của mọi người đều dán ở trên người Diễm phi, hành động của bọn họ vẫn là khiến cho một số người chú ý, thấy bọn họ chuẩn bị rời chỗ, tia kinh dị trong mắt một số người lóe lên, rất nhanh liền bình thường trở lại, dám minh mục trương đảm rời đi, nhất định là đi gặp Thái Hoàng Thái Hậu. (minh mục trương đảm: chẳng kiêng nể gì, trắng trợn)
Thái Hoàng Thái Hậu cũng là tằng tổ Phó Vô Thiên. (tằng tổ: bà cố.)
Bởi vì Tiên Hoàng và lão Vương Gia là thân huynh đệ, chung huyết thống, Thái Hoàng Thái Hậu kỳ thực càng thích người Phó vương phủ, năm đó Tiên Hoàng đón Phó Vô Thiên tiến cung, bà chính là người tán thành hai tay.
Diễm phi vũ một khúc xong, lụa trắng nhẹ nhàng xuy rơi, khóe mắt trùng hợp thấy bóng lưng của hai người vô thanh vô tức rời đi, khuôn mặt tinh xảo thoáng chốc sinh ra tia âm trầm, bất quá nàng cũng không có nhìn thấy chính diện của hai người, yến hội người lại quá nhiều, cho nên nàng cũng không có chú ý tới.
Yến hội ăn uống linh đình, rất nhanh liền khôi phục hình ảnh náo nhiệt.
Cũng không lâu lắm, Diễm phi lợi dụng lý do tửu lượng kém cũng rời khỏi yến hội, Sùng Minh đế yêu thương nàng, vốn định cũng nàng cùng rời khỏi, Hoàng Hậu lại lấy lý do lão là Hoàng Đế không thể rời khỏi yến hội không cho lão đi, sau cùng chỉ có thể trơ mắt đếm thời gian.