Đại Địa Chủ

Chương 223 : Người quen

Ngày đăng: 17:04 18/04/20


Tiết tấu sinh hoạt hiện giờ của Trịnh Quân Kỳ chính là buổi sáng tự tin tràn đầy rời Phó Vương phủ, buổi tối tươi cười đầy mặt trở về. Tươi cười sáng lạn ai cũng không ngăn được.



Từ khi An Tử Nhiên giúp nàng trang điểm, Điểm Trang Các lại nhận được rất nhiều đơn đặt hàng. Còn xinh đẹp, nàng thấy dùng son phấn để làm mình trông xinh đẹp căn bản không có tác dụng gì, đẹp nữa cũng không phải mình, cho nên vừa về đến Vương phủ, chuyện đầu tiên nàng làm chính là tẩy trang.



Điểm này làm lão Vương gia cùng Phó Dịch đều vừa lòng. Họ chưa bao giờ để ý xấu đẹp, xinh đẹp chỉ là một loại trang sức, nội tâm tốt đẹp mới là điều kiện chọn vợ của họ.



Lão Vương gia lần đầu tiên thấy con dâu trang điểm thì bị hoảng sợ, ông còn tưởng nữ nhân xa lạ nào xông vào phủ,  đến khi con dâu mở miệng mới nhận ra. Thuật trang điểm thần kỳ ngay cả lão Vương gia đều ngạc nhiên không thôi, những người khác có thể nghĩ.



“Tử Nhiên cùng Vô Thiên đâu?” Trịnh Quân Kỳ và Phó Dịch cùng nhau xuất hiện ở nhà ăn, chỉ thấy lão Vương gia cùng tiểu bao tử, An Tử Nhiên cùng Phó Vô Thiên lại không thấy bóng.



Tiểu bao tử không thấy ca ca nên có chút không vui, bĩu môi nãy giờ, lão Vương gia nói chuyện cũng không để ý tới, ngồi trên ghế cao, đôi chân ngắn nhỏ không ngừng vung vẩy.



Lão Vương gia lo bé sẽ ngã nên thường thường liếc mắt để ý, thấy con dâu hỏi thì trả lời: “Hai đứa sáng sớm đã ra ngoài, hình như là có chuyện gì.”



Trịnh Quân Kỳ không hoài nghi. Phó Dịch lại cảm thấy không đơn giản như vậy, hôm nay thê tử còn chưa tìm Tử Nhiên hoá trang, tám phần là hắn đã chạy đi tị nạn.



“Thật đáng tiếc, ta vốn có chuyện muốn bàn với Tử Nhiên, thôi, chờ hai đứa về rồi nói.” Trịnh Quân Kỳ nghĩ đến quyết định sáng nay, may mà chuyện này không nóng nảy.



Phó Dịch thuận miệng hỏi: “Quân Kỳ, nàng hôm nay không chuẩn bị hoá trang ra ngoài sao?”



Trịnh Quân Kỳ lắc đầu, “Hôm nay không làm, cảm giác rất không thú vị.”



Tuy có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng nàng cảm thấy trang điểm khiến nàng trở nên có chút không còn là mình, mỗi lần đều làm nàng có cảm giác đeo mặt nạ đi ra ngoài. Nàng lo lắng mỗi ngày trang điểm, về sau không trang điểm thì sẽ không dám ra cửa, hơn nữa trang điểm nhiều cũng không tốt cho da, còn không bằng dành thời gian bảo dưỡng làn da.




An Tử Nhiên quay đầu, làm bộ không quen biết.



Lan phi theo tầm mắt nhi tử thấy An Tử Nhiên mang vẻ mặt đạm nhiên, khuôn mặt hiện lên thần sắc phức tạp, nàng không phải không biết nhi tử khá thân với Phó Vương phủ.



“Mẫu phi về trước đi, con cam đoan tuyệt đối sẽ không đi tìm hắn, được rồi chứ?” Phó Nguyên Phàm nhịn xuống xúc động chạy tới chỗ An Tử Nhiên, bắt đầu tiễn Lan phi.



Lan phi sao lại không biết tâm tư của hắn, nhưng không ngăn cản hắn tiếp xúc với Phó Vương phủ, thời khắc mấu chốt, nói không chừng hai mẹ con họ có thể dựa vào Phó Vương phủ sống sót như đi trên băng mỏng trong hoàng cung, dặn dò vài câu rồi rời đi.



Phó Nguyên Phàm lập tức gấp không chờ nổi chạy đến trước mặt An Tử Nhiên, “Đường phu sao lại ở chỗ này?”



An Tử Nhiên liếc mắt nhìn hắn. Phó Nguyên Phàm hắc hắc cười, biết mình hỏi vấn đề ngu ngốc, liền nói sang chuyện khác: “Đường phu, ta thấy đường ca phải nửa canh giờ nữa mới ra, mỗi lần họ thảo luận chính sự, không mất hai ba canh giờ là sẽ không kết thúc, có muốn đi cùng ta, ta có thể mang đường phu đi dạo hoàng cung?”



“Hoàng cung có gì hay.” An Tử Nhiên dùng ngữ khí bình tĩnh nói lên hắn không có hứng thú với hoàng cung, tuy rằng hoàng cung rất lớn, cảnh vật cùng kiến trúc đều rất nhiều, nhưng quá mức âm u lại khuyết thiếu nhân khí, phỏng chừng rất nhiều nơi đều có người chết.



Phó Nguyên Phàm đành thôi.



An Tử Nhiên nhìn hắn một cái, đột nhiên hỏi: “Ngươi vừa rồi cãi cọ với mẫu phi chuyện gì?”



Phó Nguyên Phàm như tìm được tri âm, không chút do dự bắt đầu phun nước đắng, “Còn không phải vì Phó Nguyên Thành bắt đầu muốn khống chế chúng ta. Đường phu còn nhớ lần trước chúng ta chơi bài ở gác mái của Thiên Long không, ba ngày sau, ta muốn xuất cung tìm ngươi và đường ca, thủ vệ lại không cho ta đi, nói là lệnh của Phó Nguyên Thành, không cho ta xuất cung. Mẫu phi không hy vọng ta và hắn xung đột nên ta nhịn. Sau vài lần muốn xuất cung đều bị ngăn cản, ta mới hiểu Phó Nguyên Thành muốn giam lỏng ta trong cung, ta một hơi muốn chạy đi tìm hắn.” Nghĩ đến chuyện này, Phó Nguyên Phàm lại tức giận không thôi, hắn không có suy nghĩ nào khác, chỉ cảm thấy Phó Nguyên Thành ngày càng không thể nói lý.



Người nói vô tâm, người nghe cố ý. An Tử Nhiên nhẹ nhàng mím môi.