Đại Địa Chủ
Chương 360 : Hàng không bán
Ngày đăng: 17:07 18/04/20
Hình Hà nhanh chóng cho ra câu trả lời. Số thuyền giảm bớt, cũng đưa ra điều kiện, nhưng đều nằm trong dự kiến của họ, đối tượng hợp tác quan trọng cũng không có khả năng lập tức cho mượn nhiều thuyền như vậy.
“Hình lão bản điều kiện là gì?” Phó Vô Thiên hỏi, chỉ cần trong phạm vi họ có thể tiếp thu.
Hình Hà lúc này lại nhìn sang Cung Vân, “Vị này hẳn cũng là thủ hạ của Quận Vương, không biết xưng hô thế nào?”
Cung Vân ngước mắt nhìn hắn, lại không lập tức mở miệng mà nhìn về phía Phó Vô Thiên, được cho phép mới ngắn gọn trả lời, “Cung Vân.”
“Tên rất hay, giống tên ta chỉ có hai chữ. Đây cũng là một loại duyên phận, ngươi nói có phải không, Cung tướng quân?” Hình Hà cảm thấy cái tên này rất xứng đôi với hắn, cười đến thực chân thành.
Cung Vân nhìn hắn không thể hiểu được. Người này đầu óc có phải có tật, Đại Á có rất nhiều người có tên hai chữ, nếu này cũng có thể gọi là duyên phận, duyên phận như vậy cũng quá dễ dàng đạt tới. Vì tính cách, mấy lời này hắn sẽ không nói ra.
“Hình lão bản còn chưa trả lời Vương gia.”
Hình Hà cũng không thèm để ý, quay ra nhìn Phó Vô Thiên đang rất có hứng thú nhìn họ, nói: “Quận Vương phải đi, khẳng định muốn có người ở lại trông coi chuyện bên này, điều kiện của ta là Cung tướng quân ở lại.”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lộ vẻ ngoài ý muốn.
Phó Vô Thiên nhướng mày. Đây căn bản không coi như là điều kiện, chính như Hình Hà nói, chuyện bên này xác thật cần phải có người nhìn. Hắn vốn muốn Quản Túc ở lại, rốt cuộc Cung Vân đối không rõ tình huống ở đây, nhưng không có nghĩa Cung Vân không thể ở lại, nếu có tất yếu.
“Vương gia, ta không thích hợp.” Cung Vân không muốn ở lại, hắn cảm thấy hắn càng thích hợp đi Ninh Thủy hải vực. Hắn không biết Hình Hà vì sao lại đưa ra điều kiện này, thật không thể hiểu được, hắn cho rằng không cần phải.
“Không thử xem, Cung tướng quân sao biết mình không thích hợp?” Hình Hà nhìn hắn, tươi cười ý vị sâu xa.
Cung Vân tức khắc nhăn mày thành chữ xuyên (川), “Hình lão bản lại vì sao muốn ta ở lại, công việc đóng tàu ta dốt đặc cán mai, không thể cung cấp ý kiến.”
Hình Hà cười nói: “Cung tướng quân nhiều lo lắng. Đóng thuyền đã có sư phó xử lý, ngươi ở lại chủ yếu vì những công đoạn cuối. Cung tướng quân vừa thấy là biết năng lực kiệt xuất, Hình mỗ chỉ cho rằng ngươi càng có thể đảm nhiệm mà thôi, tuyệt không có ý khác.”
Cung Vân nhìn về phía Vương gia. Hắn hoàn toàn không biết tình huống bên này, chỉ biết là đang đóng thuyền.
Phó Vô Thiên trầm mặc rồi gật đầu, “Đại khái lại quá một tháng, xưởng tàu Noah sẽ làm ra thành phẩm, đến lúc đó còn cần thử nghiệm, nếu kết quả không tồi sẽ chế tạo hàng loạt, sau đó đưa lên chiến trường.”
“Lão gia đừng quên, giá trị vũ lực của Cung tướng quân ở trên ngài.” Lão gia biết chút võ công, nhưng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của Cung tướng quân thân kinh bách chiến, thường xuyên chiến đấu nơi sa trường.
Hình Hà cười lắc đầu, không giải thích.
Giá trị vũ lực cao thì thế nào, khi một người lâm vào bể tình, đầu óc sẽ biến thành một mảnh hồ nhão, mất đi năng lực tự hỏi cùng phán đoán, vũ lực cao cũng không có tác dụng. Loại chuyện này nói họ cũng không hiểu.
Cùng lúc đó, Phó Vô Thiên và An Tử Nhiên đang ngồi thuyền xuôi theo dòng nước Long Giang mênh mông cuồn cuộn, nhanh chóng tới đích.
An Tử Nhiên ngồi ở đầu thuyền, phía trước là nước sông cuồn cuộn. Dòng nước quay cuồng, sóng âm to lớn, không cẩn thận ngã xuống sẽ lập tức bị bao phủ, tuyệt không còn khả năng sống sót.
Phó Vô Thiên đi tới phía sau, ôm lấy hắn nói: “Vương phi đang nghĩ gì?”
Dòng nước rít gào bao trùm giọng nói, An Tử Nhiên vẫn nghe được, thân thể ngả ra sau, dựa vào lòng hắn, “Vương gia đoán xem?”
“Nghĩ đến Cung Vân?” Phó Vô Thiên cười khẽ.
An Tử Nhiên nhướng mày, “Vương gia biết?”
Phó Vô Thiên gác cằm lên vai hắn, lười biếng nói: “Sao có thể không biết, Hình Hà biểu hiện rõ ràng như vậy.”
“Vậy mà còn để Cung Vân ở lại, chẳng lẽ muốn dùng Cung Vân trói chặt Hình Hà?” An Tử Nhiên thuận miệng đoán.
Phó Vô Thiên cười nói: “Có gì không thể?”
An Tử Nhiên ngẩng đầu lên, cười nhạo nói: “Bán thủ hạ phải không?”
Phó Vô Thiên cúi đầu hôn, thâm tình nói: “Vương phi thuộc về hàng không bán.”
Một nắm tay nhằm thẳng cằm Phó Vô Thiên……