Đại Địa Chủ

Chương 375 : Giải quyết

Ngày đăng: 17:07 18/04/20


Đây là An Tử Nhiên lần thứ hai gặp Độc Hạt Tử. Lúc trước họ phái người giám thị Văn Thanh Vũ và An Vu Chi, Độc Hạt Tử không xuất hiện. Nữ nhân này không có gì biến hóa, một thân đồ đen thoạt nhìn thập phần âm trầm.



An Vu Chi thay đổi khá nhiều, trước kia cho người ta ấn tượng luôn là thiên kim tiểu thư văn văn nhược nhược, yếu đuối mong manh, hiện tại ánh mắt trở nên kiên định, thậm chí lộ ra một tia sắc bén tàn nhẫn.



Người quen nàng trước kia thấy nàng như vậy chỉ sợ sẽ cảm thấy không phải cùng một người. An Diệu Tông và An Tuyết Yến hoàn toàn có cảm giác này.



Họ đến bây giờ vẫn cảm thấy thực không thể tưởng tượng. Họ chỉ biết An Vu Chi đào hôn, chuyện phát sinh sau đó cũng không biết, cho nên phát hiện nàng thế nhưng muốn hại thân ca ca, càng thêm cảm thấy nàng không có khả năng là An Vu Chi.



An Vu Chi là thiên kim tiểu thư liễu yếu đào tơ, sao có thể có lá gan xuống tay với chính ca ca cùng cha cùng mẹ?



Nhưng tới buổi sáng, họ rốt cuộc chấp nhận mình tự lừa mình, nàng xác thật là An Vu Chi, trong lòng không cấm hối hận đã lên thuyền tặc.



Hiện tại hai người núp ở phía sau căn bản không dám đứng ra.



“Không ngờ ta sẽ lại lần nữa đứng trước mặt ngươi đi.” An Vu Chi nhìn thẳng An Tử Nhiên, trong mắt tràn đầy đắc ý, tựa hồ rất hưởng thụ khoái cảm cầm tù An Tử Nhiên.



Qua một năm, nàng thay đổi rất nhiều. Sự sợ hãi An Tử Nhiên sau khi Độc Hạt Tử và người kia dạy dỗ đã biến thành hận ý. Nguyện vọng lớn nhất của nàng bây giờ chính là làm An Tử Nhiên chết trong tay nàng, hoặc là làm hắn nhận hết tra tấn mà chết.



Tâm nguyện sắp được thực hiện, An Vu Chi hưng phấn cả một đêm, đến bây giờ vẫn còn có chút phấn khởi, đối mặt với An Tử Nhiên liền biểu lộ không bỏ sót.



An Tử Nhiên không chút để ý liếc nàng, “Xác thật không ngờ, ngươi thế nhưng còn dám tự động đưa tới cửa.”



An Vu Chi cười to, cười xong mới trào phúng nói: “Ngươi muốn nói Quân Tử Thành là địa bàn của Phó Vương phủ, cho nên ta không dám tới phải không? Chính là, đường đường Vương phi, và Quận Vương……”



Nói, nàng thật sâu nhìn Phó Vô Thiên cơ hồ nâng niu An Tử Nhiên trong lòng, vẻ mặt vặn vẹo. Nam nhân này vốn là của nàng. Nhưng người nào đó làm nàng phải áp chế ghen tỵ.



“Đường đường Quận Vương và Vương phi lại trên chính địa bàn của mình rơi vào tay chúng ta. Hiện tại, tính mạng các ngươi nằm trong tay chúng ta.”




Phó Vô Thiên sủng nịch mà bất đắc dĩ nhìn về phía Vương phi của hắn, “Vương phi xuống tay cũng quá nhanh.”



An Tử Nhiên ném tay Độc Hạt Tử ra, lau lau tay mình lên áo, mặt vô biểu tình nói: “Không mau nàng rất có thể sẽ cắn lưỡi tự sát.”



Phó Vô Thiên đương nhiên biết. Độc Hạt Tử rõ ràng cực kỳ trung thành với chủ nhân. Vì bảo vệ bí mật, nàng khẳng định sẽ giống tử sĩ cắn lưỡi tự sát hoặc là cắn độc. Vế sau tỷ lệ tương đối cao, bởi vì nàng dùng độc.



An Vu Chi sợ ngây người. Chỉ trong nháy mắt, Độc Hạt Tử đã bị chế phục, sao có thể?!



Độc Hạt Tử ngã xuống, An Vu Chi rốt cuộc phản ứng lại. Sợ hãi nhanh chóng dâng lên, ý niệm duy nhất chính là trốn. Chờ nàng lấy lại tinh thần, đã thấy mình chạy đến cửa.



An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên vẫn ở đó. Khi họ đứng lên, An Vu Chi đụng phải hắc ảnh đột nhiên xuất hiện, ngã trở lại phòng.



Ngoài phòng, An Diệu Tông và An Tuyết Yến đã bị giải quyết, nằm trên mặt đất không biết chết sống.



An Vu Chi tuy rằng thay đổi, nhưng rõ ràng ngoài mạnh trong yếu. Biết mình trốn không thoát, sắc mặt thoáng chốc trắng như tờ giấy, khí thế sớm đã bay biến, không biết ném đến góc nào.



Một đôi giày tinh xảo xuất hiện trước mặt, nàng ngẩng đầu liền thấy An Tử Nhiên từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt hờ hững. An Vu Chi run run, ôm chân hắn cầu xin tha thứ: “Ca, ta biết sai rồi, đừng giết ta, ta thật sự biết sai rồi…… Ta cam đoan với ngươi, ta không dám nữa, nể tình cha mẹ dưới suối vàng, ngươi cho ta một cơ hội nữa?”



Nàng cơ hồ muốn khóc ra, như vẫn là An Vu Chi nhu nhu nhược nhược, điềm đạm đáng yêu trước kia. Khuôn mặt mỹ lệ thực dễ dàng khiến người sinh ra đồng tình cùng yêu thương.



An Tử Nhiên đá văng tay nàng ra, trào phúng: “Cha mẹ? Ngươi lấy tổ tiên An gia ra cũng vô dụng. Ngươi không phải rất muốn giết ta sao? Lấy ra cốt khí của ngươi.”



Cốt khí là cái gì? An Vu Chi chỉ biết là nàng muốn sống thì chỉ có thể cầu xin tha thứ.



An Tử Nhiên sẽ không cho nàng cơ hội.