Đại Địa Chủ

Chương 376 : Bắt chước

Ngày đăng: 17:07 18/04/20


Màn đêm che dấu một cọc âm mưu, lại ở ban ngày lặng yên không một tiếng động kết thúc. An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên trở lại Vương phủ, không ai phát giác có gì không đúng.



Buổi chiều, nghe nói Văn Thanh Vũ hôn mê ở Bích Nguyên Lâu, lập tức trở thành người bị hại.



Phát hiện mê dược có trong đồ ăn, Bích Nguyên Lâu không dám để lộ tin tức, nếu không thanh danh khẳng định sẽ chịu ảnh hưởng.



Trác Cao Diễn lúc ấy có mặt ở Bích Nguyên Lâu, kỳ thật là vì An Tử Nhiên phái người gọi hắn tới, cho nên tin tức được phong tỏa đúng lúc, rất ít người biết.



Cha của Văn Thanh Vũ vốn định truy cứu trách nhiệm Bích Nguyên Lâu, nhưng nghe nói nhi tử tối hôm qua chiêu đãi Quận Vương và Vương phi, tức khắc sợ tới mức ra một thân mồ hôi lạnh. Phái người đi hỏi thăm, Quận Vương và Vương phi quả nhiên một đêm không trở về, hắn lập tức không có tâm tư tới Bích Nguyên Lâu, ngày hôm sau lôi kéo nhi tử tới Phó Vương phủ bồi tội.



Chu quản gia đi ra, tươi cười xa cách: “Văn đại nhân, Vương gia cùng Vương phi thân thể không khoẻ, đang nghỉ ngơi, không thể gặp ngài cùng lệnh công tử. Hai vị vẫn nên trở về đi.”



Văn Cao Minh có chút sốt ruột, “Chu quản gia, Vương gia cùng Vương phi thân thể không có gì đáng ngại chứ?”



“Thái y đã tới, không có lo ngại. Nhưng dám can đảm hạ dược Vương gia và Vương phi, người này lá gan thật lớn. Vương gia đã sai người tra rõ, nghe nói lệnh công tử lúc ấy té xỉu ở Bích Nguyên Lâu, nghĩ đến cũng là người bị hại, Văn đại nhân cứ yên tâm, chỉ cần lệnh công tử không liên lụy trong đó, Vương gia sẽ không oan uổng người tốt.”



Chu quản gia thiệt tình khuyên giải an ủi cũng không làm Văn Cao Minh an tâm. Nếu họ không có tâm tư khác, tự nhiên không cần chột dạ, nhưng họ lại có một bí mật không thể cho ai biết, Chu quản gia nói những lời này, hắn há có thể yên tâm, ngược lại càng thêm lo lắng.



Xám xịt trở lại phủ, Văn Cao Minh sai người lấy roi tới, không nói hai lời đánh về phía Văn Thanh Vũ. Văn Thanh Vũ đau muốn kêu lên, nhưng nghĩ đến cái gì, lại cắn răng nhịn đi xuống, sắc mặt vốn tái nhợt càng thêm khó coi. Mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống, cơ thể lung lay sắp đổ.



Văn Cao Minh không tin Văn Thanh Vũ không có hiềm nghi. Hắn quá hiểu nhi tử của mình. Khi nghe nói Quận Vương và Vương phi trở lại Phó Vương phủ, sắc mặt của nó rõ ràng không đúng, khi đến Phó Vương phủ liền càng rõ ràng.



“Nghịch tử, ngươi sao lại hồ đồ như vậy? Vi phụ chỉ bảo ngươi tiếp cận Quận Vương, tận lực nghĩ cách làm hắn nạp ngươi làm trắc phi, không phải bảo ngươi hạ mê dược. Ngươi hại Vương phi thì thôi, còn tính kế luôn cả Quận Vương. Ngươi có phải chán sống rồi không?” Văn Cao Minh tức giận hung hăng quất roi thật mạnh.
An Vu Chi diễn giải bốn chữ tham sống sợ chết bốn chữ vô cùng nhuần nhuyễn. Độc Hạt Tử suy yếu nâng mí mắt liếc nàng một cái, trong mắt hiện lên một tia chán ghét. Nàng biết nữ nhân này không thể tin, vốn định lợi dụng, lại không ngờ sẽ vô dụng như vậy, mục đích không đạt thành còn hại nàng cũng bị bắt. May mà An Vu Chi không biết nhiều.



“Các ngươi như thế nào hoài nghi đến ta?” Mở miệng là Văn Thanh Vũ. Vẻ mặt của hắn thực bình tĩnh, bình tĩnh đến làm người cảm thấy hắn đại khái đang đợi chết.



Cũng khó trách, hắn tuy không biết Độc Hạt Tử, nhưng An Vu Chi và Độc Hạt Tử thông đồng hại An Tử Nhiên là sự thật. An Vu Chi phản quốc, hắn hợp tác với An Vu Chi, đương nhiên cũng là đồng phạm. Đại khái là nghĩ thông điểm này, hắn biết mình biện giải thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể vô lực nhận mệnh.



An Tử Nhiên chuyển ánh mắt qua hắn. Hắn vẫn luôn không để mắt Văn Thanh Vũ lắm, chẳng sợ ngay từ đầu đã biết hắn lòng mang ý xấu.



“Ngươi không nên tìm An Diệu Tông, họ không phải quân cờ tốt.”



Ba người lập tức hiểu kế hoạch vì sao lại thất bại, thế nhưng là bởi vì An Diệu Tông?



Văn Thanh Vũ run run, đôi mắt trừng lớn.



“Nhưng mà……” Thanh âm của An Tử Nhiên giống từng nhát chùy đập lên ngực Văn Thanh Vũ, “Dù không có họ, ngươi cũng đã sớm nằm trong danh sách hoài nghi của ta. Từ lần đầu tiên gặp mặt, ta đã biết mục đích của ngươi, không động đến ngươi chỉ vì muốn nhìn xem ngươi có thể đi đến đâu mà thôi.”



Văn Thanh Vũ cố tình bắt chước hắn, hắn lần đầu tiên gặp đã nhìn ra, chỉ vì cùng Phó Vô Thiên đi Ninh Thủy và Hoàng Sa Nguyên nên không để ý nữa. Mấy ngày trước Văn Thanh Vũ lại xuất hiện trước mặt, hắn suy đoán Văn Thanh Vũ sắp hành động, kết quả An Diệu Tông liền tìm tới làm hắn không lập tức nhận ra mối liên hệ.



Văn Thanh Vũ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Hắn hiện tại mới phát hiện mình sai đến thái quá. Mỗi người đều cho rằng hắn khiêm tốn không ngạo khí, trên thực tế hắn rất tự phụ. Hắn trước kia đã từng thấy An Tử Nhiên, khi đó chỉ cảm thấy diện mạo xác thật rất xuất sắc, nhưng hắn tự nhận mình cũng không kém. An Tử Nhiên có thể làm được, hắn cũng có thể.



Thiếu sót duy nhất chính là hắn không may mắn như An Tử Nhiên. Vì trèo sao, Văn Cao Minh mới nghĩ ra một biện pháp, chính là bắt chước khí chất của An Tử Nhiên tiếp cận Phó Vô Thiên. Cả hai đều cho rằng Phó Vô Thiên coi trọng An Tử Nhiên là vì bề ngoài và khí chất của hắn, bởi vậy muốn qua cách này mà nhận được ưu ái.