Đại Đường Song Long Truyện

Chương 515 : Ai là kẻ gian

Ngày đăng: 13:18 19/04/20


Đôi mắt đẹp của Sư Phi Huyên sáng lên lấp lánh, nhẹ giọng hỏi:



- Vừa rồi Mỹ Diễm phu nhân tìm chàng là vì việc gì vậy?



Từ Tử Lăng gượng cười trả lời:



- Vì Ngũ Thải thạch! Ta đã trao trả lại theo yêu cầu của nàng ta rồi.



Sư Phi Huyên lấy làm lạ nói:



- Không phải nàng ta nhờ các người mang Ngũ Thải thạch đưa cho Bái Tử Đình sao?



Từ Tử Lăng đáp:



- Mỹ Diễm phu nhân chỉ là muốn nhờ bọn ta mang Ngũ Thải thạch đến Long Tuyền thôi. Lúc đó nàng ta trở thành đích ngắm của nhiều người, Thất Vi, Khiết Đan, Đột Quyết các tộc đều muốn đoạt được viên đá đó. Tùy tùng của nàng ta lại đông, mục tiêu rõ ràng, bất đắc dĩ phải mạo hiểm một phen nhờ đến bọn ta để chuyển dời mục tiêu. Bây giờ mục đích đã đạt được, đương nhiên đến để thu hồi Ngũ Thải thạch.



Gã dừng lại một lát rồi nói tiếp:



- Mỹ Diễm phu nhân đang cùng Đại Minh tôn giáo triển khai một cuộc đấu tranh kịch liệt đến mức sinh tử tồn vong. Bất quá xem ra nàng ta coi đó là chuyện bên trong giáo phái, không muốn ngoại nhân nhúng tay vào, vì vậy không chịu tiết lộ ra dù chỉ một chút nội tình bên trong.



Sư Phi Huyên nói với vẻ suy tư:



- Sau khi bọn chàng đi khỏi, nếu Hiệt Lợi muốn đối phó với ta tại Sơn Hải Quan, rất có khả năng hắn đã thành công.



Từ Tử Lăng nói:



- Hiệt Lợi chỉ có thể đối phó với nàng hoặc đối phó với chúng ta, trong hai chọn một. Vả lại lịch sử đã giúp hắn hiểu rất rõ một điều, rằng cho dù quân lực hắn cường thịnh như thế nào thì về mặt nhân số vẫn quá chênh lệch nếu so với Trung Thổ, chỉ dựa thuần túy vào vũ lực thì sẽ không thể chinh phục và thống trị một mảnh đất rộng lớn như vậy. Vì thế hắn định dùng sách lược dựng Lý Kiến Thành lên làm bù nhìn để thao túng giống như trường hợp Lưu Vũ Chu và Lương Sư Đô. Bất kể người hay vật nào làm trở ngại mục tiêu này của bọn chúng tất sẽ bị diệt trừ.



Sư Phi Huyên gật đầu đồng ý.



Suy đoán của Từ Tử Lăng rất hợp tình hợp lý. Có thể tưởng tượng nếu Sư Phi Huyên bị hại, thế lực bạch đạo tại Trung Nguyên mà Từ Hàng Tịnh Trai là lãnh tụ tinh thần sẽ bị đả kích nghiêm trọng, sự tổn hại đối với Lý Thế Dân lại càng không thể tính nổi. Hiệt Lợi rất có khả năng sẽ giá họa cho Âm Quý Phái, một hòn đá ném hai chim, khiến võ lâm Trung Nguyên nổi lên một cơn sóng gió.



Về phía Khấu Trọng, sau Lý Thế Dân, gã đã từng bước trở thành chướng ngại lớn nhất cho việc làm chủ Trung Nguyên của Hiệt Lợi, bởi vì gã được Tống Khuyết hùng cứ phương Nam chống lưng, bản thân lại có khả năng hiệu triệu con người. Cho dù diệt trừ Lý Thế Dân thành công, Khấu Trọng vẫn là tâm phúc đại họa của Hiệt Lợi, chỉ cần có cơ hội là gã có thể làm cho mưu đồ bá chủ của Hiệt Lợi thất bại trong gang tấc.



Vì vậy trong việc phải lựa chọn giữa hai người, sau khi phân biệt nặng nhẹ, Hiệt Lợi quyết định diệt trừ Khấu Trọng trước rồi mới chờ xem có cơ hội nào để thu thập Sư Phi Huyên hay không.



Sư Phi Huyên ôn nhu nói:



- Tử Lăng đối với chuyện này có sách lược gì hay để ứng phó không?



Từ Tử Lăng đứng dậy đi đến bậc đá trước mặt Sư Phi Huyên ngồi xuống, rồi thong thả nói:



- Trước mắt vì đang tạm hòa hoãn với Đột Lợi, Hiệt Lợi tuyệt sẽ không vội chủ động phá đi không khí hòa bình này đâu. Vậy nên hắn đã thay đổi sách lược, tạm thời không đối phó với ba người bọn ta, nhưng đối với nàng thì hắn không hề có sự e ngại gì hết. Tối hôm qua, rõ ràng bọn chúng đã lập bẫy để đối phó với Phi Huyên, chỉ là nàng không bị trúng kế mà thôi.



Để có thể phục kích giết chết được những cao thủ đặc cấp như Sư Phi Huyên, thiên thời địa lợi nhân hòa khuyết một cũng không xong, phải đưa nàng vào một hoàn cảnh không thể thoát thân mới mong có thể thành công.



Chu Lão Thán rất có khả năng đã sớm chế phục được Chu Lão Phương, bức hỏi hắn để biết được toàn bộ kế hoạch nhằm đối phó với gã và Khấu Trọng của Đại Minh tôn giáo, từ đó tương kế tựu kế, hy vọng hai người bọn gã trong lúc giận dữ sẽ lỗ mãng xông vào trang viên thần bí triển khai một trường đại chiến.



Việc lưu lại ám ký hẹn gặp riêng Sư Phi Huyện có thể là do Chu Lão Thán làm ra, việc này cũng giải thích cho nghi hoặc về việc Chu Lão Phương vốn không thể phân thân được.



Từ Tử Lăng nói tiếp:



- Chắc là Chu Lão Phương từ Hứa Khai Sơn nên đã biết được thủ pháp liên lạc giữa vợ chồng Chu Lão Thán và Phi Huyên, vì vậy vừa rồi hắn mới có thể giả mạo thành huynh trưởng của mình mà không lộ ra sơ hở.



Sư Phi Huyên yêu kiều đứng dậy rồi cất giọng vui vẻ:



- Bước tiếp theo nên làm như thế nào?



Từ Tử Lăng cung kính chắp tay nói:



- Tiểu đệ khẩn khoản thỉnh tiên tử ân chuẩn, để ta hộ tống tiên giá cho đến khi nàng đứng được trước cửa sơn môn có dòng chữ “Gia tại thử sơn trung, vân thâm bất chi xử".



Sư Phi Huyên không nhịn được cười:



- Đây là lần thứ hai ta khuyên chàng hãy dừng lại.



Từ Tử Lăng thoải mái cười lớn rồi đáp:



- Phi Huyên không cần cho đó là thật, cứ xem là ta chỉ đùa với nàng một chút. Mà Phi Huyên muốn suy nghĩ một phen cũng không sao, coi như là một bài tập nhỏ vậy.



Dứt lời gã cười to rồi đi luôn.



o0o




Vẻ mặt Liệt Hà lộ ra vẻ oan khuất, kêu lên:



- Ta sao dám lừa hai vị? Còn có chuyện gì hiểu lầm hoặc nghi ngờ, cứ một lần nói hết ra, tránh làm ảnh hưởng đến quan hệ qua lại sau này của chúng ta.



Từ Tử Lăng thở dài:



- Đây là yêu cầu của ngươi nhé, rốt cuộc Ngũ Thải thạch có ý nghĩa gì đối với ngươi?



Bọn họ càng tiếp xúc với Liệt Hà càng phát giác là rất khó đối phó với hắn.



Nếu Hứa Khai Sơn đúng là Đại Tôn hoặc Nguyên Tử của Đại Minh tôn giáo, vậy Liệt Hà này cũng theo chân hắn lựa chọn một chiến thuật tương tự, chính là tránh chính diện đối địch với bọn họ.



Liệt Hà cười khổ nói:



- Có phải Tử Lăng đã gặp qua con tiện nhân Mỹ Diễm, rồi bị ả xúi bẩy không?



Khấu Trọng và Từ Tử Lăng khẽ đưa mắt nhìn nhau, đều nhận ra sự kinh sợ trong lòng người kia. Chỉ bằng một câu nói của Từ Tử Lăng, Liệt Hà lập tức suy đoán ra gã đã gặp qua Mỹ Diễm phu nhân, cũng đoán được câu hỏi này của Từ Tử Lăng còn có dụng ý đằng sau là để thử xem hắn có nói dối hay không. Phản xạ nhanh nhạy, tài trí cao tuyệt, thật khiến người ta phải kính phục.



Từ Tử Lăng cảm thấy bản thân mình đã ở thế hạ phong, thầm nghĩ cứ tiếp tục như thế này, làm sao có thể danh chính ngôn thuận tiến hành diệt Ma đại kế?



Gã đành phải gật đầu thừa nhận.



Liệt Hà hạ giọng:



- Các vị ngàn vạn lần chớ tin bất kỳ điều gì ả ta nói, bởi vì ả chính là nữ nhân của Phục Nan Đà, đang trăm phương ngàn kế trợ giúp Bái Tử Đình lập quốc, trộm cắp lừa lọc không việc gì không làm. Ài! Tiện nhân này thật là phiền phức, lại một lần nữa đến phá ta.



Khấu Trọng và Từ Tử Lăng lại đưa mắt nhìn nhau, đồng thời nghĩ đến tên lừa đảo Quản Bình, thầm nghĩ Liệt Hà nói không phải không có một điểm đạo lý.



Khấu Trọng nhíu mày hỏi:



- Nàng ta và ngươi có hiềm khích gì? Vì sao lại cứ phải nhắm vào ngươi?



Liệt Hà tựa người vào lưng ghế, ra điều bất đắc dĩ lắc đầu gượng cười đáp:



- Cái này gọi là yêu mà thành hận, trước khi gặp Phục Nan Đà, nàng từng là nữ nhân của ta. Ài! Cái xấu của kẻ ngu muội này đều lộ ra hết rồi.



Khấu Trọng và Từ Tử Lăng đồng thời thất thanh kêu lên:



- Cái gì?



Liệt Hà cúi người về phía trước hạ giọng:



- Nữ nhân này xinh đẹp như hoa, độc như rắn rết, ngàn vạn lần chớ nên đụng vào ả. Võ công nàng ta so ra có thể kém chúng ta, nhưng bản lĩnh gạt người, chúng ta khẳng định là nhìn theo cũng không kịp.



Khấu Trọng và Từ Tử Lăng chỉ biết nhăn nhó cười theo Liệt Hà, bởi vì bọn họ chẳng thể nắm được một chút sơ hở của hắn.



Từ Tử Lăng rất muốn chất vấn hắn về chuyện của Chu Lão Phương, rốt cục cũng nhịn lại được để tránh tiết lộ thêm bí mật, đoạn nói:



- Bọn ta đang vướng một cuộc hẹn, sau này sẽ cùng Liệt huynh uống rượu nói chuyện.



Liệt Hà đứng lên cười đáp:



- Nếu vậy không quấy rầy hai vị nữa. Đêm nay gặp lại!



Dứt lời vui vẻ bỏ đi.



Khấu Trọng ngạc nhiên nhìn Từ Tử Lăng hỏi:



- Đêm nay gặp lại? Như vậy là có ý gì?



Từ Tử Lăng kéo hắn đứng dậy, gượng cười nói:



- Ý là khi đêm nay chúng ta cùng Bái Tử Đình, Phục Nan Đà cùng nhau thưởng thức gạo Hưởng Thủy, hắn cũng sẽ là một trong những tân khách. Không cần lo lắng, hắn có kế Trương Lương, ta còn có thang leo tường. Ngọc Thành có thể sẽ giúp chúng ta tìm ra cách đối phó với Đại Minh tôn giáo.



Khấu Trọng than thở:



- Ta hy vọng mình có thể biến thành một tên hoành hành ngang ngược vô lý, vậy thì không cần phải nghe thêm nhiều lời thừa của hắn như vậy.



Trời đã đến ban trưa, hai người không còn đủ thời gian tìm Việt Khắc Bồng để chào hỏi, vội vã đi đến nơi ước hẹn.



(