Đại Đường Song Long Truyện

Chương 70 : Trường giang nhị quân

Ngày đăng: 13:13 19/04/20


Thuyền chở muối rời khỏi biển lớn, ngược dòng Trường Giang.



"Cách cách cách!"



Tiếng gõ cửa vang lên cùng với tiếng nói của Từ Tử Lăng: "Vào đi!"



Khấu Trọng đẩy cửa bước vào, thấy Từ Tử Lăng đang ngồi xếp bằng trên một chiếc ghế cạnh cửa sổ liền mỉm cười: "Tên tiểu tử này thật cần cù!"



Từ Tử Lăng điềm nhiên nói: "Ta có một dự cảm rất bất tường, đêm nay nhất định sẽ có phiền phức."



Khấu Trọng ngồi xuống đối diện với gã, gật đầu nói: "Ta đến đây chính là để nói cho ngươi biết, chúng ta đã bị địch nhân theo dõi rồi. Có hai chiếc thuyền đang đi theo sau chúng ta, thật muốn giết bà nó đi cho thống khoái."



Từ Tử Lăng mỉm cười nói: "Đấu lực chỉ là hạ hạ chỉ sách, ngươi có chủ ý quỷ quái gì rồi đúng không?"



Khấu Trọng lắc đầu thở dài: "Người hiểu Khấu Trọng này không ai khác ngoài Từ Tử Lăng ngươi. Chúng ta không thể ngồi trên thuyền này đợi người khác tìm đến gây chuyện, nếu gặp phải hạng vô sỉ bỉ ổi, không có gan tìm đến mà chỉ đốt thuyền hay đục thuyền vậy thì số muối của chúng ta nguy to."



Từ Tử Lăng nói: "Ngươi càng phải nên nghĩ cho bốn tên tiểu tử bọn Đoạn Ngọc Thành, nếu không về sau tất cả các chuyện khuân khuân vác vác đều sẽ do Khấu bang chủ ngươi đảm nhiệm đó."



Khấu Trọng cười khổ: "Coi như ta xin ngươi đi! Đừng có châm chọc ta nữa được không? Ta đương nhiên phải nghĩ cho bọn họ rồi. Thân làm bang chủ, nếu như không ai hộ thuộc hạ, thử hỏi ai sẽ bán mạng cho ngươi nữa chứ?"



Từ Tử Lăng cũng cảm thấy mình hơi có chút quá đáng, liền khiêm nhượng nói: "Coi như ta không đúng! Ngươi đã nghĩ ra diệu kế gì chưa?"



Khấu Trọng thoải mái dựa lưng vào thành ghế, duỗi chân ra nói: "Sau khi trời tối, chúng ta sẽ diễn một trò ảo thuật, bỏ rơi hai con thuyền theo dõi phía sau đã..."



Từ Tử Lăng cười cười nói: "Ngươi không phải muốn đục thuyền của người ta đấy chứ?"



Khấu Trọng cười khổ nói: "Lại bị ngươi đoán trúng rồi. Nếu luận công phu dưới nước, thiên hạ này có ai bằng được chúng ta chứ? Hiện giờ mấy tên tiểu tử kia đã chuẩn bị công tác rồi. Đợi lát nữa chúng ta sẽ đốt cho khói nồng nặc ở đuôi thuyền làm che khuất thị tuyến của bọn chúng, sau đó thừa cơ xuống nước, mỗi người xử lý một chiếc thuyền. Lần này chúng ta dùng công cụ đục thuyền chuyên dụng, thêm vào công phu tuyệt thế thần công của Dương Châu Song Long chúng ta, chỉ cần một chốc là có thể... ồ...?



Chợt nghe có tiếng bước chân gấp gáp chạy lại gần, gã thuộc hạ có thân hình thấy nhỏ Bao Chí Hạ từ bên ngoài hớt hải chạy vào: "Hai vị bang chủ không xong rồi! Địch nhân đã đuổi tới nơi!"



0O0



Hai chiếc thuyền ba buồm phía sau chỉ còn cách thuyền của hai gã chừng hơn bốn mươi trượng, lại càng lúc càng gần, hiển nhiên là tốc độ trên thuyền của bọn gã rất nhiều. Phía trước là một vũng nước chảy xiết, hai bên là vách núi dựng đứng, khắp nơi đều là bãi đá ngầm nguy hiểm, hung hiểm phi thường, có thể thấy địch nhân sớm đã có âm mưu chọn đoạn sông này để phát động thế công.
Khấu Trọng cười bồi theo: "Ngươi nhường nhịn chút đi! Cả đời này có hai huynh đệ, ngươi tính toán nhiều thế làm gì!"



Từ Tử Lăng trầm ngâm giây lát: "Thiên phận của bốn tên tiểu tử bọn Đoạn Ngọc Thành cũng không tồi, sau khi kiểm tra kinh mạch của bọn chúng, ta đã nghĩ ra một bộ phương pháp hành công luyện khí dành riêng cho chúng luyện tập, ngày sau nếu như có thành tựu, nhất định sẽ trở thành những trợ thủ đắc lực của ngươi."



Khấu Trọng cảm kích nói: "Cũng may là ngươi có hứng thú làm mấy chuyện này, hiện giờ cả ngày ta đều phải tính toán chuyện của ngày sau, căn bản không có thời gian làm những công việc tỷ mỹ như ngươi."



Từ Tử Lăng nói: "Luận tài trí, trong bốn tên tiểu tử ấy thì Đoạn Ngọc Thành đứng đầu, nhưng nếu luận võ công tương lai Bao Chí Hạ nhất định sẽ có thành tựu lớn nhất, đặc biệt người này dũng mãnh vô song, đầu tâm kiên nghị, rất thích hợp luyện lập Huyết Chiến Thập Thức của Lý đại ca."



Khấu Trọng gật đầu tán đồng: "Thạch Giới sở trường các loại công phu khinh xảo, ta sẽ đặc biệt truyền thụ cho hắn một bộ thân pháp đao pháp ngộ ra từ sự chuyển động của loài cá, đảm bảo thành tựu không thua kém gì hai người kia."



Từ Tử Lăng lại nói: "Ma Quý sở trường tiễn pháp ám khí, chỉ là nội công hơi kém, nếu được bổ sung thêm về mặt này, thành tựu sau này cũng khó mà định lượng."



Những lời này của hai gã nếu như lọt vào tai những đại tông sư như Tất Huyền hay Ninh Đạo Kỳ ắt sẽ khiến họ ngạc nhiên đến độ trợn mắt há miệng ra mất. Nguyên nhân không chỉ vì bọn gã có nhãn lực độc đáo cao minh, mà còn vì bọn gã biết lượng tài thi giáo, phối hợp sáng tạo ra nội công tâm pháp thích hợp. Rõ ràng là hai gã bây giờ đã đạt tới cảnh giới có thể khai tông lập phái được rồi.



Nội công kỳ dị của hai gã trước sau được Phó Quân Sước và Trương Sinh Quyết khởi phát, thêm vào Huyết Chiến Thập Thức của Lý Tịnh, Điểu Độ Thuật của mỹ nhân bang chủ Vân Ngọc Chân và Tiệt Mạch Pháp của Đồ Thúc Phương, giờ đây đã hòa nhập vào thành một thể thống nhất, tự xác lập nên một hệ thống vô học hoàn chỉnh mới, tự thành nhất phái. Chính vì bọn gã không bị giới hạn của các lề lối cũ, toàn bộ đều dựa vào sự nỗ lực và tìm hiểu của bản thân nên mới có thể biến hóa linh hoạt, tự tìm đường đi riêng cho mình như vậy.



Khấu Trọng đột nhiên tràn đầy cảm xúc nói: "Nghe khẩu khí của ngươi giống như là sắp rời khỏi ta vậy. Ôi! Không có ngươi ta sẽ cảm thấy rất không quen đó!"



Từ Tử Lăng mỉm cười: "Đại trượng phu phải giữ chữ tín. Trọng thiếu gia ngươi đã hứa với ta sau khi tìm được Dương Công Bảo Khố sẽ để ta tự do tự tại, vì vậy tuyệt đối không nên hối hận."



Khấu Trọng cực chẳng đã thở dài một tiếng. Lúc này chợt vang lên tiếng mái chèo khua nước, một đội năm chiếc ngư thuyền đang lướt tới chỗ bọn gã, dáng vẻ rất nhàn nhã, khung cảnh thanh bình đến độ khiến người ta không thể tưởng tượng đây lại là một thời loạn thế, chiến hỏa liên miên.



Từ Tử Lăng nói: "Đem nay có phải sẽ phải vượt qua cửa ải của Lý Tử Thông hay không?"



Khấu Trọng trầm ngâm: "Lý Tử Thông cũng không thể phong bế cả dòng Trường Giang này được, vì thế chỉ có thể phái xuất chiến thuyền kiểm tra các thuyền đi lại mà thôi. Chỉ cần nắm được thời gian, chúng ta tuyệt đối có cơ hội vượt qua cửa ải này."



Từ Tử Lăng đanh định lên tiếng, bất chợt một cảm giác lạ lùng trào dâng lên trong lòng. Khấu Trọng cũng có cảm ứng, cùng gã nhìn về phía bờ sông. Trên bờ không một bóng người, hai gã đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy hết sức lạ lùng. Nếu như chỉ một người sinh cảm ứng, thì còn có thể cho là ảo giác, nhưng hiện giờ tình hình lại tà môn như vậy, ai có thể lọt vào phạm vi cảm giác của hai gã rồi lập tức ẩn tránh đi chứ?



Hoàng hôn.



Thuyền muối đã rời khỏi chỗ ngoặt của nhánh sông. Lần vận chuyển muối lậu tới Quan Trung này giờ đây đã không còn tính toán đến vấn đề lời lãi doanh thu nữa, mà nó đại biểu cho tâm nguyện của hai gã, cũng có thể coi là một đợt huấn luyện nghiêm mật trong con đường tiến lên đỉnh cao võ đạo của hai gã. Giả như có thể hoàn thành quá trình huấn luyện này, hai gã đã chứng minh với thiên hạ rằng mình có đủ lực để chống lại bất cứ địch nhân lợi hại nào.