Đại Đường Song Long Truyện

Chương 734 : Dựa vào đêm nay

Ngày đăng: 13:21 19/04/20


Tại phòng trong của phủ tư đồ, Tra Kiệt đang học hỏi đánh cờ với vị sư phụ mới là Vương Huyền Thứ. Bên kia kẻ đóng vai Tư Đồ Phúc Vinh là Nhậm Tuấn vui vẻ nói chuyện với Đồng Đồng. Trông dáng vẻ của nàng đã tốt hơn nhiều so với tối hôm qua, tuy mắt vẫn còn hơi sưng đỏ nhưng đã có thể cười nói với Nhậm Tuấn rồi.



Thấy hai gã quay về, Đồng Đồng lộ vẻ nghi hoặc. Khấu Trọng liền cười lớn rồi bỏ mặt nạ ra, nói:



- Không giả ma giả quỷ một chút thì sao có thể đường hoàng đi lại chỗ đông người ở đây được.



Đồng Đồng vội vàng đứng dậy làm lễ. Khấu Trọng cười nói:



- Các ngươi nói chuyện hợp nhau đấy chứ.



Nhậm Tuấn cung kính đáp:



- Tiểu tử đã gặp Đồng Đồng cô nương hai lần. Lần đầu tiên là khi Lưu đại soái đến mua hàng của đại tiểu thư. Còn lần thứ hai là do tiểu tử theo lệnh của đại tiểu thư đến gặp Lưu đại soái, lúc đó Đồng Đồng cô nương còn tiễn tiểu tử một đoạn.



Nghe nhắc đến Lưu đại soái, Đồng Đồng lại buồn bã cúi đầu. Từ Tử Lăng nói:



- Đồng Đồng đi theo ta, ta có chuyện cần nói với ngươi.



Đồng Đồng ngoan ngoãn theo Từ Tử Lăng đi về phía phòng đọc sách, còn Khấu Trọng thì hỏi Nhậm Tuấn:



- Tống nhị gia và Bạt gia đâu rồi?



Nhậm Tuấn đáp:



- Đều đang ở trong phòng Tống nhị gia.



Khấu Trọng liền cười nói:



- Đồng Đồng chắc cũng chẳng thua kém gì Hổ Tiểu Tiên chứ? Đó là mẫu người vợ tốt đảm đang, Tiểu Tuấn ngươi nghĩ kỹ đi.



Nhậm Tuấn cúi đầu nói:



- Cám ơn Khấu gia đã chỉ dạy, tiểu tử cũng có cảm giác như vậy.



Khấu Trọng ha ha cười lớn rồi đi vào phía trong, lòng thầm nghĩ tiểu tử Nhậm Tuấn này đóng vai Tư Đồ Phúc Vinh giống như thật vậy, nên mỗi lần gã dạy bảo vị “Tư Đồ Phúc Vinh” này đều có cảm giác không được tự nhiên.



Bạt Phong Hàn và Tống Sư Đạo đang ở phòng khách bên ngoài phòng ngủ của Tống Sư Đạo xem xét bản đồ Trường An mà Lý Thế Dân đã tặng. Thấy Khấu Trọng quay về, Bạt Phong Hàn vui vẻ nói:



- Chúng ta đang nghiên cứu địa hình của Đông cung, xem có thể ra tay như thế nào.



Khấu Trọng ngồi xuống bên bàn, chăm chú nhìn vào phần vẽ cung Thái Cực trên bản đồ suy nghĩ tìm tòi một hồi rồi hét lên:



- Tìm thấy rồi. Công chúa Tú Ninh ở chỗ này.



Rồi gã chỉ một tòa nhà nằm trong cung Thái Cực, sát vách với Đông cung, mừng rỡ nói:



- Đây là vị trí xem pháo hoa tốt nhất. Nếu có thể lên luôn tòa lầu Vong Ưu (quên sầu) này thì càng xem được rõ hơn.



Bạt Phong Hàn và Tống Sư Đạo hiểu ra ý gã liền ngơ ngác nhìn nhau. Tống Sư Đạo nhíu mày hỏi:



- Có đáng để mạo hiểm như vậy không?



Khấu Trọng nói:



- Cho dù hoàng cung có bảo vệ chặt chẽ đến mức nào thì cũng chẳng thể kiểm soát đến từng ngóc ngách được. Hơn nữa quân lính sẽ tập trung ở các trạm gác trong cung và các nơi khác, còn đường hầm bí mật lại có thể giúp chúng ta vượt qua những chốt chặn khó khăn nhất đó. Lần trước chúng ta bị phát hiện chỉ là vì lão Thạch ngầm hại mà thôi. Tối nay chúng ta sẽ thử nghiệm một chút, nhờ vào khả năng linh cảm kỳ diệu đã tiến bộ vượt bậc của Lăng thiếu để tìm cách lẻn vào điện Tụ Bảo xem sao. Nếu chúng ta vẫn thất bại thì lập tức đưa người nhà của Lý Thế Dân và thủ hạ của hắn trốn đi qua đường Dương công bảo khố, rồi sau đó khuyên Lý Thế Dân chiếm Lạc Dương tự lập làm vua, đánh chiếm Quan Trung. Như vậy còn hơn là bó tay ngồi đây chờ người ta xử lý.



Tống Sư Đạo gật đầu:
- Việc của Uyển Tinh, bọn ta phải đối phó như thế nào?



Từ Tử Lăng nói:



- Bọn ta chỉ có thể thông báo với Lý Thế Dân, hắn sẽ có cách giải quyết.



Bạt Phong Hàn nói:



- Nếu nơi mà Dương Văn Can ra tay lại nằm ngoài phạm vi thế lực của Lý Thế Dân thì hắn cũng chẳng làm được gì. Sao chúng ta không làm triệt để một chút, dùng cơ hội này để làm khó Dương Văn Can một chút, mà tốt nhất là diệt luôn hắn đi. Nếu sau đó lại hủy được cả số hỏa khí kia nữa thì Lý Thế Dân có thể yên lòng chuyển về cung Hoành Nghĩa rồi.



Khấu Trọng phấn chấn nói:



- Huyền Thứ sẽ không muốn bỏ lỡ cơ hội phản công này hơn bất cứ ai khác.



Bạt Phong Hàn nói:



- Việc này để ta xử lý. Các ngươi phụ trách giám sát hành động của Dương Văn Can đi. Ta và Huyền Thứ sẽ lập tức quay về Lương Đô. Đơn công chúa muốn tiến vào Quan Trung thì phải theo đường thủy từ Vận Hà qua Đại A, đường đi chắc vẫn còn nằm trong khu vực kiểm soát của quân Thiếu soái. Dựa vào đội thuyền Phi Luân của chúng ta thì Dương Văn Can mà đến sẽ không còn mạng trở về. Nếu ta đoán không sai thì nơi Dương Văn Can định ra tay chắc sẽ là đường thủy giữa Khai Phong và Trần Lưu, đó là đoạn đường sông chẳng có ai quản lý.



Khấu Trọng vỗ bàn khen tuyệt:



- Tốt nhất là bọn Duẫn Tổ Văn chịu đòn đau mà vẫn không dám để lộ ra ngoài, chỉ đành ngoan ngoãn nuốt cục tức đó đi thôi. Cứ làm như vậy đi.



oOo



Màn đêm buông xuống.



Khấu Trọng nấp dưới một gốc cây lớn trong hậu viện phủ họ Duẫn kiên nhẫn nại chờ đợi. Một lát sau Từ Tử Lăng tới bên cạnh gã. Khấu Trọng hỏi:



- Tình hình thế nào, Trầm mỹ nhân chịu để ngươi đi à?



Từ Tử Lăng bực tức nói:



- Đừng có nói lăng nhăng nữa. Mỹ nhân quân sư nói nàng đã hẹn Ngụy Trưng trưa ngày mai đến nhà nàng gặp bọn ta. Việc này là phúc hay họa chỉ có trời mới biết được.



Khấu Trọng nói:



- Phong Đức Di có tin tức gì tốt không?



Từ Tử Lăng đáp:



- Ông ấy vẫn đang điều tra, ngày mai có thể sẽ có câu trả lời.



Khấu Trọng nói:



- Biết được người bán đứng Thạch Chi Hiên cũng là biết được thân phận của một nhân vật quan trọng khác của Ma môn ngoài Duẫn Tổ Văn và Dương Hư Ngạn trong cung nhà Đường. Con bà nó chứ, lần này đến Trường An gần như ngày nào cũng có biến cố mới.



Từ Từ Lăng nói:



- Về phía Dương Văn Can thu xếp thế nào rồi?



Khấu Trong trả lời:



- Việc đó do Tiểu Kiệt lo liệu. Lần này chúng ta mang đến những người tinh nhuệ nhất trong Phi Vân vệ, muốn giám sát một nhóm người chắc không có gì khó khăn đâu. Đi thôi, thành công hay thất bại phải dựa vào đêm nay.



Hai gã liền từ dưới bóng cây cổ thụ vọt ra, tiến về phía tòa lầu có đường ngầm bí mật.