Đại Đường Song Long Truyện

Chương 750 : Hoa ngạc song huy

Ngày đăng: 13:21 19/04/20


Hoa Ngạc lâu giữa xuân nồng



Lả lơi cành liễu trời trong vui đùa



Tên đầy đủ của Hoa Ngạc lâu là Hoa Ngạc Song Huy lâu, nằm ở góc Tây Nam của cung, giáp bên Long Trì, trung tâm là ba tầng lầu, có hành lang nối với hai tòa nhà khác, phân ra thành hai viện Huy Bắc và Huy Nam.



Lý Thần Thông và Lý Nam Thiên làm trọn nghĩa vụ của người chủ nhà, nhân dịp đưa bọn gã tới Hoa Ngạc lâu, còn tiện đường đi ngắm cảnh ven hồ.



Hưng Khánh và Thái Cực hai cung không giống nhau, chính bởi sự có mặt của Long Trì. Kiến trúc lớn đa phần nằm phía Bắc, phía Nam lấy khu vườn rừng của Long Trì làm trung tâm. Hồ này diện tích đến mấy chục khoảnh (1), có hình bầu dục, hồ có hoa sen, củ ấu và các loại thủy tảo. Cá bơi từng đàn tung tăng, trông rất sinh động.



Trầm Hương đình nằm phía Đông của Long Trì, xây bằng gỗ trầm hương, xung quanh trồng nhiều mẫu đơn, chủng loại phong phú, ngồi trong đình giống như đặt mình vào giữa biển mẫu đơn vậy.



Khi tới Hoa Ngạc lâu, Vương Huyền Thứ dẫn đội Phi Vân vệ ra nghênh tiếp. Vương Huyền Thứ xuất thân từ gia tộc hiển hách, quen thuộc với lễ tiết cung đình, tác phong cử chỉ rất hợp lẽ.



Lý Thần Thông vui vẻ nói:



-Hoa phục ngạc, ngạc phục hoa, hoa ngạc huy ánh(2). Đây chính là hành cung của Thiếu Soái ở Trường An. Người trong cung đã có nghiêm lệnh cấm không được phép tiến vào lâu nửa bước. Cửa ra vào gần nhất của Thiếu Soái là Kim Minh môn, ra cửa rẽ trái là sẽ thấy đại lộ Quang Minh và Đông thị, thuận tiện vô cùng. Cạnh Kim Minh môn có tàu ngựa, chỉ cần Thiếu Soái phân phó, sẽ có người đưa ngựa và xe ngựa tới cho Thiếu Soái.



Lý Nam Thiên bổ sung:



-Vì Thiếu Soái sẽ tham dự dạ yến tiếp đón ở Thái Cực điện vào giờ Tuất, Tần vương sẽ đích thân tới nghênh tiếp Thiếu Soái nhập cung phó yến.



Hai người đi rồi, Khấu Trọng cười nói:



-Thì ra làm khách của Đại Đường quốc oai phong đến như vậy.



Bạt Phong Hàn nở nụ cười đầu tiên kể từ khi gặp Phó Quân Du, thản nhiên nói:



-Đây gọi là nghi lễ của đế vương. Lý Uyên là vương của phía Bắc, ngươi lại là kẻ đứng đầu phía Nam Trường Giang.



Ánh mắt quét qua những Phi Vân vệ hiên ngang mạnh mẽ, y tiếp:



-Để ta khảo thí công phu của bọn họ, tiện thể chỉ điểm đôi chút nhé?



Đám Phi Vân vệ đều không nén nổi vẻ mặt mừng rỡ.



Khấu Trọng biết y muốn giãn gân giãn cốt đôi chút nhằm giảm nỗi đau xót trong lòng, bèn cười nói:



-Hoan nghênh còn không kịp nữa là, đâu dám phản đối? Để chúng ta biến vườn hoa Nam viện này thành giáo trường, đùa vui con bà nó một bữa.



Tiếng binh khí chạm nhau liên tục vang lên.



Bạt Phong Hàn cởi trần, đứng trên thảm cỏ của Nam viện giao thủ cùng đám Phi Vân vệ.



Khấu Trọng tới ngồi lên bậc thang bằng đá, cạnh Từ Tử Lăng đang quan chiến, nói:



-May mà có Lý Thần Thông liên lạc giúp, không thì chúng ta bị đứt mất liên hệ với Tống nhị ca và Lôi Cửu Chỉ. Huynh đệ của chúng ta đã lần lượt tới nơi, trú tại ngoại thành nơi sào huyệt bí mật của lão đại Hoàng Hà bang Đào Quang Tổ. Đêm nay Ma Thường tới nơi, như hắn nói thì mọi việc đều tiến hành thuận lợi, chỉ cần có khoảng mười ngày là khởi sự được rồi.



Từ Tử Lăng nhíu mày hỏi:



-Tình hình đội quân trú ở ngoại thành thế nào?



Khấu Trọng ngước đầu lên nói:



-Đây chính là vấn đề đau đầu nhất hiện nay. Binh lực đóng tại vườn thượng uyển phía Bắc thành đạt năm vạn, có thể tấn tốc chi viện cho Huyền Vũ môn và Đường cung. Trước đây chúng ta còn tính tập kết quân đội ở Hán Trung, giả là từ Thục nhập quan để rút bớt binh lực của Trường An. Hiện giờ kế hoạch này đương nhiên không thực hiện được, lẽ nào chúng ta một mặt tâm tình với Lý Uyên ở Trường An, mặt khác lại chiến đấu sống chết với lão? Một ngày chưa nghĩ ra cách đối phó đạo quân này, chỉ cần Lý Uyên đốt lửa trên Yên Hỏa đài ở Thái Cực cung, đạo quân này tới, chúng ta sẽ gặp họa, không thể tránh khỏi.



Từ Tử Lăng hỏi:



-Đạo quân này do ai cầm đầu?



Khấu Trọng đáp:



-Người này tên là Đường Kiệm, đại tướng tâm phúc từng đi theo Lý Uyên nhiều năm, kể cả Lý Thần Thông cũng không chắc thuyết phục nổi hắn.



Trong khi Từ Tử Lăng nhíu mày suy nghĩ, Vương Huyền Thứ vẻ mặt nghiêm trọng tới báo cáo:
-Nhưng chúng ta cuối cùng cũng là con người máu thịt, có những chuyện không thể bất chấp tất cả hậu quả.



Khấu Trọng trầm mặc một hồi rồi gật đầu nói:



-Tử Lăng đã nghĩ điều tốt cho ta, bởi vì kể cả ta có thể kích sát Khả Đạt Chí, xong rồi mang hối hận suốt đời, dẫu có thể tìm cách biện bạch, song mình biết mình, nỗi lòng vẫn cứ nặng mang.



Bạt Phong Hàn nhíu mày nói:



-Nói như vậy, Khả Đạt Chí tạo nên nút thắt khó gỡ này cho chúng ta, khiến chúng ta không cách nào đánh bại Tất Huyền để làm lay động sự đoàn kết và sĩ khí của liên quân tái ngoại, khi chúng ta khởi sự sẽ càng thêm nguy hiểm sao?



Khấu Trọng nói:



-Lão ca yên tâm, ta và Khả Đạt Chí lấy thương tích đổi thương tích, xem xem ai hồi phục nhanh hơn ai. Vậy Khả Đạt Chí không chỉ không thể cản trở ngươi khiêu chiến lão Tất, lại còn khiến địch nhân nhầm tưởng ta bị thương chưa lành nên sớm phát động chiến tranh, nhất cử lưỡng đắc. Ha ha! Đây gọi là Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn (3)



Bạt Phong Hàn ngây ra, nói:



-Đây đúng là sách lược tốt nhất cho tình huống trước mắt, càng để tâm được tới tình nghĩa giữa chúng ta và Khả Đạt Chí. Tuy nhiên trong thiên hạ chỉ mình Khấu Trọng và Từ Tử Lăng làm được như vậy, bởi vì người khác không biết Trường Sinh Quyết.



Khấu Trọng nói:



-Cho nên thời gian khiêu chiến Khả Đạt Chí phải thật chuẩn xác, chúng ta phải sắp xếp ổn thỏa rồi mới tiến hành.



Từ Tử Lăng trong lòng vui mừng, không còn cảm thấy sát cơ của Khấu Trọng và Bạt Phong Hàn với Khả Đạt Chí nữa. Không thì chỉ cách một ý niệm, mà sau này phải mãi hối tiếc. Cho dù tình huống sau này phát triển đến mức không tránh khỏi cục diện phải quyết đấu sinh tử với Khả Đạt Chí, thì ít ra bọn gã đã nỗ lực rồi.



Khấu Trọng đã hồi phục lại đả kích từ Thượng Tú Phương và Đổng Thục Ny, nói:



-Cô nàng này tìm Huyền Thứ có phải do Dương Hư Ngạn sai tới không nhỉ?



Bạt Phong Hàn lắc đầu nói:



-Dưới tình huống như vậy sao tránh khỏi hiềm nghi. Đổng Thục Ny được Lý Uyên sủng ái, còn Dương Hư Ngạn muốn gặp ai là gặp được, hắn bảo nàng ta làm vậy để làm gì chứ?



Khấu Trọng vỗ trán nói:



-Là do ta hồ đồ, nói như vậy Đổng mỹ nhân vẫn chưa quên xuất thân của mình, do đó chưa quên chuyện Vương Thế Sung gặp nạn, còn tiếp đãi Linh Lung Kiều. Chỉ thấy nàng ta thích là lập tức có thể tới gặp biểu ca, là biết Lý Uyên vô cùng sủng ái.



Từ Tử Lăng nói:



-Đợi chúng ta hỏi Huyền Thứ là biết ngay thôi.



Khấu Trọng định đáp lời, thủ hạ vào báo tin:



-Thưa Thiếu Soái, Tú Phương tiểu thư cầu kiến Thiếu Soái, thuộc hạ đã an bài nàng ta ở Thưởng Hồ sảnh trong Bắc viện Hoa Ngạc, xin Thiếu Soái ra lệnh.



Khấu Trọng lập tức biến thành kẻ ngốc, hồi lâu mới thở ra một hơi, bật dậy nói:



-Ta lập tức đi gặp nàng.



Dõi theo bóng lưng gã đi cùng thủ hạ, Từ Tử Lăng than:



-Ải tình khó qua, Khấu Trọng Thiếu Soái của chúng ta không chỉ phải đối mặt với cục diện nguy hiểm khôn cùng, còn phải ứng phó với mối tình nam nữ khiến người ta muốn tan nát cõi lòng, hi vọng gã chịu đựng được.



Bạt Phong Hàn hai mắt hiện ra thần sắc mất hồn, cười khổ:



-Ải tình khó qua, ai mà tránh khỏi!



(1) 1 khoảnh bằng 6 2/3 hecta



(2) Hoa trên đài, đài nâng hoa, đài hoa rực rỡ



(3) Núi cùng sông kiệt ngờ không lối, liễu rợp hoa tươi riêng một thôn: tưởng như tới chỗ bế tắc thì lại tìm thấy giải pháp



(