Đại Đường Song Long Truyện
Chương 776 : Thu hoạch ngoài ý muốn
Ngày đăng: 13:21 19/04/20
Nhìn theo bóng lưng Liệt Hà biến mất vào Minh Đường Oa, Bạt Phong Hàn trầm giọng:
- Thì ra tên tiểu tử đó thích cờ bạc
Khấu Trọng nghe thế, trong lòng có một chủ ý nói:
- Hắn không phải là kẻ thích cờ bạc, Hay là hắn tìm người?
Bạt Phong Hàn nhíu mày:
- Tìm ai?
Hai gã nằm phục trên mái nhà quán hàng đối diện, giám thị cửa lớn người ra người vào của Minh Đường Oa.
Khấu Trọng nói:
- Vừa rồi ngươi nói hắn là tay thích cờ bạc, lập tức làm ta nhớ tới Sa Thành Tựu, đại thiếu gia của Sa gia, đại ca của Sa Chỉ Tinh. Tiểu thư thứ tư của họ Sa vì Tử Lăng mà làm ầm ĩ lên với Liệt Hà, Liệt Hà chỉ đành dựa vào Sa Thành Tựu, hi vọng có thể làm lành với Sa Chỉ Tinh. Liệt Hà nếu muốn trà trộn vào nhà có tiếng ở Trường An thì Sa Chỉ Tinh là một lựa chọn lý tưởng
Bạt Phong Hàn nói:
- Hy vọng ngươi đoán đúng. Nếu để Liệt tiểu tử theo cửa sau trốn mất thì chúng ta sẽ lỡ mất cơ họi tốt
Khấu Trọng cười đáp:
- Giờ ta tràn đầy linh cảm giống như Tử Lăng, biết mình sẽ không sai. Lão thiên gia nếu đã để chúng ta bất ngờ gặp hắn thì đương nhiên sẽ không làm chúng ta mất hứng. Hà hà! Mất hứng?
Bạt Phong Hàn nói:
- Nếu như hắn cùng Sa Thành Tựu trở về Sa phủ thì chúng ta có thể nắm chính xác lộ tuyến của hắn, tìm được địa điểm hạ thủ tốt nhất. Chuyện này đương nhiên là do ngươi phụ trách
Khấu Trọng vui vẻ nói:
- Không thành vấn đề
Gã ngừng một chút lại tiếp:
- Năm xưa khi ta và Tử Lăng còn làm tiểu lưu manh ở Dương Châu thì ngày nào cũng mơ tới những thành thị lớn ngoài Dương Châu, đất trời rộng lớn bên ngoài, hy vọng có thể tìm được chỗ đặc biệt và chuyện gì đó kích thích để xua tan nỗi tẻ nhạt và buồn bã thường ngày. Không ngừng mơ tưởng đi theo nghĩa quân, hoặc là tham gia ứng thi khoa bảng, nói cho cùng là hy vọng có chuyển biến mới mẻ, không muốn ngu ngơ qua ngày đoạn tháng
Bạt Phong Hàn không ngờ gã bỗng nhiên lại kể lại chuyện xưa, không nắm được ý đồ của gã, hỏi:
- Hiện giờ hy vọng đã thành sự thật, thử hỏi ai mà có cuộc sống phong phú muôn màu, biến hoá đa đoan như sóng triều như ngươi không?
Ánh mắt Khấu Trọng vẫn chăm chú nhìn về phía cửa lớn ngựa xe như nước của Minh Đường oa, nhưng Bạt Phong Hàn có thể khẳng định gã đang nhìn đó nhưng chẳng thấy gì, tinh thần càng lúc càng phiêu du tận đẩu tận đâu. Hắn chỉ thấy gã tiếp tục lẩm bẩm như mơ ngủ:
- Cho tới ngày hôm nay, đất trời này đối với ta vẫn rộng lớn vô hạn, ngoài vùng đất này lại có vùng đất khác, ngoài thảo nguyên này lại có thảo nguyên khác. Trong đất trời rộng lớn vô biên này tồn tại các quốc gia có phong tục khác nhau, các nước có tín ngưỡng và dân tộc hoàn toàn khác nhau. Nguồn gốc thần bí của dòng sông lớn Hoàng hà, ngọn núi cao nhất, biển rộng nhất, lại còn có nước Quy Tư sản sinh ra nhiều mỹ nữ lừng danh thiên hạ… đã đủ để chúng ta tận hết sức lực của đời này để mà đi tìm tòi thưởng thức. Khi tinh thần ngươi thăng hoa như thế này, sự cừu hận trong nhân thế sẽ trở thành chuyện vớ vẩn. Thành công vào sáng mai của chúng ta đại biểu cho một thời đại hoàn toàn mới xuất hiện. Hiệt Lợi bị đuổi về quê hắn, sự quật khởi của Lý Thế Dân đại biểu cho sự hoà giải giữa các dân tộc. Võ lực sẽ được dùng để duy trì hoà bình chứ không phải để xâm lược và cướp bóc chiếm đoạt. Lão ca ngươi hiểu ý của ta chứ? Sự đối lập giữa ngươi và Ba Đại Nhi sẽ không còn tồn tại, nếu ngươi vẫn không buông bỏ được mối cừu hận hoặc giai cấp con bà nó đó đi thì chẳng khác gì tự trói lấy mình, trơ mắt nhìn hạnh phúc tuột khỏi tầm tay, để người thiếu nữ mà trong lòng mình yêu tiếp tục phải chịu dày vò, lãng phí sự trân quý của sinh mệnh!
Bạt Phong Hàn nhăn nhó cười nói:
- Thì ra ngươi vòng vo tam quốc để mà thuyết phục ta, giáo huấn nặng nề ta một trận
Khấu Trọng nhìn sang Bạt Phong Hàn, hai mắt gã bừng bừng vẻ nồng nhiệt, nói:
- Không cần phải tự dối mình nữa. Người thiếu nữ ngươi thích nhất chính là Ba Đại Nhi cho nên lúc ở Hách Liên bảo, trong lòng ngươi chỉ nhớ tới hình bóng duy nhất của nàng. Lúc này, nàng ta đang đau khổ chờ đợi ngươi trong một khách sạn nào đó trong thành, đợi ngươi đổi ý. Ngươi có thể chọn cách làm một kiếm thủ vô tình, cũng có thể lắc mình biến thành một tình nhân đáng yêu. Cô đơn hay khoái lạc phụ thuộc vào một ý niệm của lão ca ngươi. Tin ta đi! Hãy lập tức lăn tới trước mặt Ba Đại Nhi, bỏ hết sự kiêu ngạo và cương ngạnh của ngươi xuống, quỳ xuống trước mặt nàng mà sám hối với cách thức khiêm tốn và chân thành nhất, cầu xin nàng tha thứ. Tiểu đệ xuýt nữa thì vì bá nghiệp ngàn năm con bà nó gì gì đó mà mất đi hạnh phúc nửa đời người của mình, thật không muốn thấy huynh lại bước vào vết xe đổ đó nữa
Bạt Phong Hàn trầm ngâm một lúc, thở dài:
- Mọi chuyện để sau khi mọi chuyện sáng mai kết thúc hãy nói được không?
Khấu Trọng lắc đầu:
- Nếu ngươi không coi Ba Đại Nhi là chuyện đại sự hàng đầu thì không thể thể hiện được tình yêu và sự chân thành của ngươi đối với nàng ấy. Tên tiểu tử xấu xa Liệt Hà đó cứ giao cho ta toàn quyền xử lý, lão Bạt ngươi lập tức lăn đi gặp Ba Đại Nhi cho ta, làm đúng theo những gì lão tử đã nói, sau đó hãy dẫn Ba Đại Nhi về phủ Tần Vương để anh em nhìn ngắm cho rõ
Bạt Phong Hàn nhìn vào ánh mắt nóng bỏng nhiệt tình của gã, nhất thời không nói được câu gì.
Khấu Trọng cười nhẹ:
- Chỉ khi đã cởi bỏ được chướng ngại trong lòng, đối mặt với lòng mình, hành động theo lời con tim mách bảo thì mới có thể diệt trừ được sự cố chấp của bản thân. Nếu không, với bộ dạng của ngươi hiện nay thì khẳng định sẽ mất mạng trong tay Tất Huyền. Còn không lăn đến chỗ mà ngươi nên đến cho ta ư, phải chăng muốn ta bỏ qua cho Liệt Hà, áp giải ngươi đi sao? Vậy thì còn gọi là anh hùng hảo hán gì nữa? Chúng ta là huynh đệ một nhà, ta sẽ không để ngươi đi vào con đường lầm lạc. Đột phá trong kiếm đạo thì không còn con đường nào khác
Hầu Hi Bạch vẫn chưa hiểu nỗi lo lắng của hai gã, ngơ ngác hỏi:
- Dưới sự yểm hộ của Lý Nguyên Cát, Lâm Sĩ Hoành không khó lẻn vào Quan Trung mà thần không biết quỷ không hay, nhưng việc này có liên quan gì với Dương Công Bảo Khố? Trong tình hình hiện nay, Lâm Sĩ Hoành có tác dụng gì lớn?
Từ Tử Lăng trầm giọng:
- Dương Công Bảo Khố là đường tắt vào Trường An. Nếu Lâm Sĩ Hoành biết được sự tồn tại của bảo khố từ Loan Loan thì vào lúc cần thiết hắn sẽ thông qua bí đạo đó mà vận chuyển số lượng lớn binh sĩ vào trong thành, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai khống chế toàn thành. Dưới tình huống bình thường thì hành động này của Lâm Sĩ Hoành chỉ như trứng chọi đá, nhưng nếu dưới tình hình toàn thành hỗn loạn ngày mai thì chỉ cần có kế hoạch chu toàn, lại thêm nội ứng ngoại hợp thì nói không chừng cũng có cơ hội thành công
Hầu Hi Bạch lắc đầu:
- Lý Nguyên Cát sao lại ngu xuẩn như vậy chứ? Đó gọi là dẫn sói vào nhà, nuôi ong tay áo. Cho dù hắn có thể ngồi lên ngai vua, nhưng một khi bị khám phá sự câu kết với Lâm Sĩ Hoành thì khẳng định là thần dân sẽ không phục tùng
Khấu Trọng phân tích:
- Hiện giờ tình thế phức tạp hỗn loạn, nhưng vẫn có thể lần được manh mối. Nói một cách tổng quát, Lý Uyên có tính toán của Lý Uyên, Lý Kiến Thành, Lý Nguyên Cát có mưu gian riêng. Ma môn cũng phân liệt thành hai nhóm do Loan Loan và Triệu Đức Ngôn làm thủ lĩnh, nhóm nào cũng có quỷ ma chước quỷ, mục tiêu đều là nhằm khống chế Trường An, lấy mục đích là chiếm được thiên hạ. Nếu như chúng ta có thể nắm rõ được âm mưu thủ đoạn của năm thế lực đó, rồi lại có sách lược phù hợp thì chúng ta sẽ trở thành người giành thắng lợi cuối cùng
Từ Tử Lăng nói:
- Không nên để Tần Vương đợi lâu. Việc này cứ để lên bàn hội nghị nghiên cứu được không?
Khấu Trọng từ ghế đứng bật dậy, hai tay chắp lại cười nói:
- Cảm ơn ông trời. Nếu không có ông trời ban ơn để ta bất ngờ gặp được Lâm Sĩ Hoành thì khẳng định chúng ta sẽ bị Loan Loan hãm hại thê thảm, tới mức toi công vô ích
Từ Tử Lăng đứng lên, nhăn nhó cười nói:
- Nếu để Loan Loan phát giác chúng ta đã di chuyển hết binh khí bên trong bảo khố đi, trừ hai lớp hòm bên ngoài còn lại toàn đá hộc thì ta thật không dám nghĩ tới hậu quả
Hầu Hi Bạch vỗ trán thốt:
- Chẳng trách vừa rồi Tử Lăng lại bảo là không hay rồi
Khấu Trọng nói với giọng vô cùng tin tưởng:
- Nhưng cũng có khả năng là khi người của Lâm Sĩ Hoành tiến vào trong bảo khố, mở hòm lấy binh khí mới phát giác chỉ có thể lấy được mấy hòn đá làm ám khí ném loạn ra ngoài thành. Hà hà! Thật là thú vị. Cho dù là chúng ta, do đã sớm có định kiến, nhưng khi mở hòm ra thấy đầy hòm binh khí thì cũng không xới lộn lên mà kiểm tra nữa, chỉ liếc ngang liếc dọc vài cái rồi lại khoá hòm lại thôi. Lăng thiếu gia không cần lo lắng
Khấu Trọng đi trước, bước ra khỏi cửa, gặp ngay Bạt Phong Hàn vừa trở về. Ba người thấy hắn trở về một mình mà không dẫn theo mỹ nhân theo, trong lòng thầm kêu không hay rồi.
Khấu Trọng nhíu mày:
- Chị dâu của bọn ta đâu?
Bạt Phong Hàn thản nhiên cười đáp:
- Về nhà rồi!
Ba người thất thanh hỏi:
- Cái gì?
Bạt Phong Hàn cười rộ đáp:
- Thật ta muốn gạt các ngươi một trận, nhưng hiện giờ tâm tình ta khoan khoái, không cách gì che giấu được. Ta có thể thẳng thắn cho các ngươi biết từ hôm nay trở đi, Ba Đại Nhi là bạn đời suốt đời của ta. Nếu ta may mắn sống sót thì sẽ về bên cạnh nàng
Ba người mừng quá, đồng thanh chúc mừng.
Bạt Phong Hàn trầm giọng:
- Khấu Trọng nói rất đúng, sự tha thứ của Ba Đại Nhi khiến trong lòng ta không còn chướng ngại gì nữa. Hiện giờ, ta càng có lòng tin đối địch với Tất Huyền hơn bất kỳ ai. Các ngươi định đi đâu đấy?
Khấu Trọng ôm lấy vai hắn đi ra ngoài, nói:
- Ngươi về rất đúng lúc, chúng ta phải lập tức tiến hành hội nghị quân sự quan trọng nhất kể từ khi nhà Tùy diệt vong. Ngày mai, Trường An sẽ biến thành chiến trường quyết định vinh nhục của trung thổ. Ai tàn độc người đó sẽ sống sót, không còn khả năng nào khác
(