Đại Thần Tiềm Quy Tắc

Chương 17 : Đồng thời offline

Ngày đăng: 19:56 19/04/20


Da mặt Hướng Dịch rất mỏng, từ nhỏ đã như thế.



Tỷ như khi còn bé mụ mụ tới trường học đưa cơm cho cậu, hay là cùng cô gái nào không quen nói chuyện phiếm, hoặc là lúc ở nước ngoài tiếp nhận huấn luyện, xong được huấn luyện viên biểu dương, cậu đều rất dễ mặt đỏ.



Đại nam hài cao cao khốc khốc thân thủ mạnh mẽ, không ai lại đem cậu liên hệ đến hình ảnh kiều nhược. (xinh xắn mảnh mai)



Thế nhưng lúc này nhìn cậu gò má phiếm hồng, chân tay luống cuống, dáng vẻ chẳng biết như thế nào cho phải, dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người cặp mắt mở thật to kia càng trong suốt không gì sánh được, làm cho người ta rất muốn hung hăng… khi dễ!



Kể cả tiểu nữ hài phấn nộn cũng như trong lòng mọi người ở đây trong đầu đều hiện lên một cái ý niệm: Thật muốn động thủ niết niết mặt cậu.



Dạ Sắc Quân Lâm đôi mắt sâu thêm, hắn cách Hướng Dịch gần nhất, thấy rõ ràng đến cả vành tai Hướng Dịch đều hơi hồng nhuận lên. Nhận thức cậu lâu như vậy tới nay, đây là chính lần đầu tiên thấy người bên cạnh đỏ mặt.



Khả ái khiến người ta… nhịn không được.



Ngực thoáng cái nóng rực lên, nhìn lại gò má Hướng Dịch, Tiêu Quân Lâm có loại xung động muốn hung hăng ôm hông cậu thân hôn lên.



Hô hấp có chút suyễn, Dạ Sắc Quân Lâm thật sâu hít một hơi, kềm chế d-ụ-c – vọ-n-g của bản thân muốn bùng phát.



Một bước này, thật gian nan như lên chín tầng trời vậy.



Dạ Sắc Quân Lâm hai tay hết thả lại nắm, hết nắm lại thả, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.



Hắn hiểu tính tình Hướng Dịch, thời cơ chưa tới nếu làm như thế, nói không chừng sẽ phản tác dụng.



Tất cả mọi chuyện trước đây, sợ cũng không bù đắp được nỗi choáng váng như vậy.



Thấy Hướng Dịch đỏ mặt, Dạ Sắc Quân Lâm trong lòng nghĩ có lẽ Hướng Dịch đối với mình, chưa chắc đã không có cảm giác.



Tuy rằng loại cảm giác này không nhất định là loại hắn mong muốn nhất. Thế nhưng, có đột phá vẫn là điều hắn mong đợi nhất.



Tán thưởng liếc nhìn Mộc Bạch đứng ở cửa, Dạ Sắc Quân Lâm cân nhắc sau khi về có nên cho Mộc Bạch thêm tiền lương không.
Mộc Bạch nói Dạ Sắc Quân Lâm cư xử lạnh như băng, nhưng Hướng Dịch không cảm thấy thế.



Hai người từ khi quen biết đến bây giờ, có lẽ nói ít hơn chính là cậu. Cùng Dạ Sắc Quân Lâm ở chung với nhau hơn ba tháng, từ xa lạ đến dần dần quen thuộc, vừa nghĩ tới hắn, Hướng Dịch xưa nay một thân một mình chỉ cảm thấy tràn đầy ấm áp và vui mừng nổi lên trong lòng.



Giống như là bằng hữu tốt nhất vậy, tương thủ tương ôi (dựa vào nhau, giúp đỡ nhau), đồng cam cộng khổ.



Hướng Dịch đồng học lựa chọn quên đi bản thân vừa nãy đỏ mặt trong nháy mắt, cái loại cảm giác tim đập chợt gia tốc. Tựa như đà điểu nghĩ nói không chừng cái xưng hô kia của Mộc Bạch, là đang nói đùa ni.



Cơm nước xong ra khỏi tửu lâu, Dạ Sắc Quân Lâm cân nhắc thời gian trong thực tế, không sai biệt lắm là lúc ra ngoài mua thức ăn làm cơm.



Trong trò chơi ba người đã ăn uống no đủ, bất quá trong cuộc sống thực tế sợ Hướng Dịch bị đói, Dạ Sắc Quân Lâm tìm cớ offline: “Ta có một số việc phải off trước.”



Sờ sờ đầu Hướng Dịch, Dạ Sắc Quân Lâm vừa cười vừa dặn dò: “Hảo hảo chơi, một mình phải cẩn thận một chút.”



Hướng Dịch ngoan ngoãn gật đầu.



Gian phòng sát vách, Tiêu Quân Lâm offline, lại thay đổi một bộ quần áo, cầm tiền lẻ chuẩn bị đi ra ngoài mua thức ăn mới.



Chờ Dạ Sắc Quân Lâm đi, Mộc Bạch bồi Hướng Dịch chơi một hồi, sau đó bị vài vị bằng hữu gọi đi hỗ trợ giết quái.



Trước khi đi, Mộc Bạch vỗ vỗ vai Hướng Dịch, nói: “Đại tẩu, nếu chút nữa một mình ngươi chơi nhàm chán thì offline sớm một chút cũng được.”



Hướng Dịch ở chỗ Dạ Sắc Quân Lâm offline loanh quanh vài vòng, lại nâng cằm suy nghĩ một chút, quyết định hôm nay sớm một chút offline cũng được.



Tắt máy vi tính, Hướng Dịch định qua sô pha trong phòng khách ngồi một chút.



Lúc mở cửa phòng, Hướng Dịch vừa vặn thấy người bạn sống cùng trong biệt thự cầm ví tiền chuẩn bị ra ngoài.



Nhất thời, hai mắt nhìn nhau.