Đại Thần Tiềm Quy Tắc
Chương 18 : Hai cân tôm hùm
Ngày đăng: 19:56 19/04/20
Ban ngày trừ ăn cơm, tắm, xem ti vi, Hướng Dịch rất ít khi tự mình chủ động chạy đến phòng khách. Tiêu Quân Lâm biết thói quen này của cậu, bởi vậy tại thời điểm loại mười giờ sáng này người nào đó tuyệt đối sẽ không ra khỏi cửa phòng, giờ lại trông thấy Hướng Dịch, ngực tránh không được giật mình.
Hơi kinh ngạc, đương nhiên còn có một chút chột dạ. Mấy ngày nay Tiêu Quân Lâm vô tình hay hữu ý đều chưa từng cùng Hướng Dịch nói đến tên của mình, đương nhiên cũng cấm người bên ngoài hướng cậu nhắc đến. Tỷ như Lý thúc lý thẩm ở cửa hàng dưới lầu bán sữa đậu nành, hoặc là bảo an ở cửa khu biệt thự. Ngay cả trong biệt thự hóa đơn tiền điện, danh sách trả tiền gia cụ, hắn cũng không để Hướng Dịch thông qua bất kỳ cái gì, cách gì biết tên mình.
Dạ Sắc Quân Lâm, Tiêu Quân Lâm…
Trước đây lúc đặt tên, Tiêu Quân Lâm mang thái độ chả hề quan tâm, bởi vậy trong trò chơi và trong hiện thực hai chữ này trùng nhau. Hơn nữa Hướng Dịch đối với hắn có một chút quen thuộc, thông qua “Tiêu Quân Lâm” ba chữ này, đủ để biết hiện tại người cùng cậu ở chung một ngôi biệt thự, chính là Dạ Sắc Quân Lâm quen biết trong《 tứ quý 》.
Có lẽ là xuất phát từ tâm tư bí ẩn nào đó ngay cả mình cũng không biết, Tiêu Quân Lâm cũng không muốn nhanh như vậy đã bị Hướng Dịch nhận ra.
Ý niệm trong đầu cuồn cuộn, Tiêu Quân Lâm lại mặt không đổi sắc, đôi mắt tràn đầy ý tứ, tự tiếu phi tiếu nhìn Hướng Dịch, hỏi: “Ngươi đi phòng khách sao?”
Hướng Dịch khẽ gật đầu một cái, tại thời điểm này mà thấy Tiêu Quân Lâm đối với cậu mà nói cũng rất ít khi. Trong đầu luôn cảm thấy có điểm quái lạ, nhưng lại không nói ra được là lạ ở chỗ nào = =
Vừa ném cái chìa khóa, Tiêu Quân Lâm vừa đi ra ngoài, lúc ở trên thảm phòng khách thay giày, mới quay đầu lại cười híp mắt hỏi: “Hướng Dịch, có muốn theo ta cùng đi ra ngoài không?”
Cái nụ cười này quá đầu độc, Hướng Dịch đồng học bản tính thuần lương lại vừa vặn không có việc gì làm suy nghĩ mấy giây, gật đầu, lúc này mới chậm rãi theo sau, cùng Tiêu Quân Lâm đổi giầy.
Hướng Dịch từ nhỏ hầu như chưa từng đi ra chợ, trước đây lúc cùng Lăng Ti Hữu và Tử Hiên ở chung, thông thường đều là Lăng Ti Hữu đi mua thức ăn. Thời niên thiếu ở nước ngoài huấn luyện, cũng đều cùng giáo luyện, đội hữu cùng nhau ăn cơm, không có cơ hội để nhìn thấy.
Trên sạp bán rau, rau xanh tươi non, dưa leo mọng nước, cà chua hồng hồng, trên quầy bán thịt gia cầm, thịt cá, thịt heo, thịt dê, thịt bò, đồ ăn mê người a ~~ Hướng Dịch không tự chủ được kéo tay áo Tiêu Quân Lâm.
“Ân?” Tiêu Quân Lâm một tay xách một túi rau cần, tay kia xoa xoa đầu Hướng Dịch, “Làm sao vậy?”
Hướng Dịch chỉ chỉ tôm hùm thả trong chậu nước, sau đó ngẩng đầu nhìn Tiêu Quân Lâm, trong đôi mắt lúng liếng mang theo chút lấy lòng.
Muốn ăn tôm hùm…
Nửa tháng sau, Hướng Dịch ra tay đi Tân Thủ Thôn, đương nhiên, Dạ Sắc Quân Lâm cũng cùng đi.
Hai người tìm cả ngày mới tìm được con trâu rừng kia, sau đó, Hướng Dịch tự mình báo thù, sau khi khiêng về Dạ Sắc Quân Lâm dùng lửa thiêu đem nó làm thành trâu nướng nguyên con ăn = =
Tuy rằng không dùng đũa trực tiếp lấy tay cầm không vệ sinh lắm, bất quá Tiêu Quân Lâm thích tính tình tùy hứng của cậu, đương nhiên không muốn ủy khuất Tiểu Hướng.
Vì vậy, đối với hành động của Hướng Dịch, Tiêu đại thiếu gia chỉ lắc đầu mỉm cười, ánh mắt cưng chìu, còn thường thường lột vỏ tôm đặt mấy miếng vào bát Hướng Dịch.
Tiêu Quân Lâm tay nghề tốt, món ăn làm ra hương vị tươi ngon, dễ ăn ngon miệng.
Không bao lâu, đĩa tôm hùm chỉ còn lại có phân nửa.
Không đầy mười phút sau, đĩa tôm hùm toàn bộ thấy đáy.
Tiếp nhận khăn tay Tiêu Quân Lâm đưa tới, Hướng Dịch lau miệng, sau đó, hướng sang phía Tiêu đại thiếu gia ngồi cạnh cậu, rất nghiêm túc nói: “Ngươi là người tốt.”
“Ân?” Tiêu Quân Lâm nghi ngờ, vừa rồi hắn có làm cái gì đâu?
Chính là bản thân Hướng Dịch, tiếp tục mặt không thay đổi khích lệ: “Tôm hùm cắn ta, ngươi giúp ta cùng nhau báo thù.”
…
Tiêu đại thiếu gia lúc này đang ngây ngất vì câu Hướng Dịch khích lệ hắn là người tốt kia.
Sau đó, nghe được câu cậu nói tiếp theo, luôn luôn bồi dưỡng thật tốt công phu hỉ nộ không hiện lên mặt – Tiêu Quân Lâm kéo kéo khóe miệng, đôi đũa trong tay cũng rơi luôn xuống đất.