Đại Thú Tân Nương

Chương 48 : Bị phát hiện

Ngày đăng: 19:25 19/04/20


Vẫn nghĩ chỉ có nam nhân mới gây ra cảm giác uy hiếp, nhưng nhìn thấy bộ dáng lúc Tử Y kéo tay Dương Mạc Tuyền, Lăng Tử Nhan đột nhiên phát hiện nữ nhân cũng nguy hiểm không kém, hơn nữa nữ nhân giống như Tử Y, chẳng những mĩ lệ yêu mị, còn tài tình hơn người, xử sự lại cẩn thận khôn khéo. Cùng so với Tử Y, trừ thân phận Quận chúa còn có chút ưu việt ra thì nàng lại không có mặt nào có thể so bằng.



Mặc kệ Tử Y có nhìn thấu thân phận nữ tử của Dương Mạc Tuyền hay không, nhưng thân mật như thế cũng đều làm cho Lăng Tử Nhan có chút bất an. Tuyền nhi cùng Tử Y một khúc cầm tiêu hợp tấu liền không màng giúp Tử Y chuộc thân, đồng tình với tao ngộ của Tử Y là một phương diện, sợ càng nhiều là thương xót tiếc thương Tử Y đi. Tuyền nhi đối với người khác luôn luôn lãnh đạm, đối với Tử Y lại là ngoại lệ, các nàng mới quen biết nhau nửa ngày mà đã nói nói cười cười, nếu lâu dài chút thì còn không biết thân thiết thành cái dạng gì, sao có thể không khiến Lăng Tử Nhan lo lắng được?



Dương Mạc Tuyền thấy Lăng Tử Nhan trừng mắt nhìn mình nửa ngày cũng không nói lời nào, nghi hoặc hỏi: “Nghĩ cái gì vậy?”



Mấy người Lí Vi Tu cũng tìm lại đây, hỏi: “Sao lại đều đứng ở chỗ này?”



Lăng Tử Nhan nắm tay Dương Mạc Tuyền, hơi dùng lực liền đem nàng kéo đến bên người, sau đó nói: “Các người về khách điếm trước, ta cùng Tuyền nhi còn có vài lời muốn nói.” Lại nói với Lí Vi Tu: “Tử Y cô nương liền giao cho ngươi, không chuẩn khi dễ nàng.” Nói xong bỏ lại mọi người, chọn một ngõ nhỏ mà đi.



Động tác rất nhỏ đó của Lăng Tử Nhan cũng không tránh được ánh mắt Tử Y, mà biểu tình trên mặt nàng càng thêm không thèm che dấu, căn bản chính là bộ dáng ghen tị. Tử Y thầm buồn cười trong lòng, Lăng Tử Nhan này thật đúng là keo kiệt, ngay cả nữ nhân cũng đều ăn dấm chua, nếu như vậy thì thực thú vị. Nhìn thân ảnh các nàng dần biến mất, khoé miệng liền gợi lên một nụ cười nghiền ngẫm.



Ban đêm gió thổi có chút lạnh, Lăng Tử Nhan buông tay Dương Mạc Tuyền, cánh tay từ phía sau vòng lên trước, ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của nàng, không nói gì, chỉ im lặng bước đi.



Dương Mạc Tuyền ngoái lại nhìn Lăng Tử Nhan, ánh trăng bàng bạc chiếu lên gương mặt, nhìn trông lại như nhiễm một tầng ánh sáng nhàn nhạt, ngũ quan xinh xắn có vẻ mông lung lại xinh đẹp. Trong lòng vừa động, liền nhẹ nhàng hô một tiếng: “Nhan nhi.”



“Ừ?” Lăng Tử Nhan dừng lại nhìn nàng.



Dương Mạc Tuyền vòng cánh tay qua cần cổ, trực tiếp hôn lên đôi môi nàng, đầu lưỡi liếm lên khoé miệng, khé tách ra đôi hàm răng, tìm kiếm ngọt lành mềm mại, cùng nhau dây dưa. Đây là lần đầu tiên chủ động hôn Lăng Tử Nhan, cảm giác hoàn toàn khác lạ, thế nhưng lại thực tốt đẹp.



Lăng Tử Nhan bị nàng ôn nhu đòi hỏi, hơi thở đã sớm rối loạn, tâm cũng hoá thành một vũng nước, ngay cả đứng cũng đứng không vứng, phải đến lúc phía sau đụng vào bức tường mới có thể miễn cưỡng ổn định thân hình.
Một nửa rượu vào dạ dày, một nửa mới đến cổ họng, Lăng Tử Nhan bị hắn vỗ như vậy, thiếu chút nữa phun cả ra, liền vội vàng bỏ lại một câu “các ngươi chậm rãi uống”, rồi lôi kéo Dương Mạc Tuyền đi, lên lầu lập tức ngồi xổm ở hành lang, phun ra.



Dương Mạc Tuyền vỗ nhẹ vai nàng, nửa phần thầm oán nửa phần đau lòng, nói: “Ai bảo ngươi uống nhiều rượu như vậy, xứng đáng, cũng không biết chậm một chút, có khó chịu lắm không?”



Lăng Tử Nhan chỉ là do uống quá nhanh, nhất thời rượu không thể đi xuống mà thôi, ngồi chốc lát thì cũng tốt rồi, cười nói: “Ai bảo Vương Thông nói ta rụt rè ẻo lả giống như…cái gì…” Vương Thông ăn nói thô tục, Lăng Tử Nhan dừng lại một chút, rốt cuộc không nói được ra lời.



Dương Mạc Tuyền bật cười, thì ra đúng là nàng muốn tranh cãi với cái ám chỉ này, liền cốc nàng một cái: “Ngươi vốn chính là nữ tử nhà gia giáo, hôm nay lại theo chân bọn họ xưng huynh gọi đệ, nếu ngươi học theo bọn họ một thân tật xấu hư hỏng, vậy đừng nghĩ về sau ta còn để ý tới ngươi!”



Lăng Tử Nhan vội vàng kéo nàng, hôn một cái lên má, phát ra lời thề son sắt: “Nhất định sẽ không!”



Dương Mạc Tuyền giúp nàng đứng lên, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tử Y đứng cách đó chỉ hai bước chân, khuôn mặt tươi cười trong suốt nhìn các nàng, trong lòng cả kinh, buông Lăng Tử Nhan ra, trên mặt xấu hổ lúc đỏ lúc trắng. Sợ là lời vừa rồi nói bị Tử Y nghe được một chữ cũng không thiếu đi, hơn nữa Lăng Tử Nhan còn hôn nàng. Chuyện các nàng là nữ tử mến nhau lại thật sự diễn ra trước mắt, không biết Tử Y sẽ nghĩ thế nào? Tuy rằng mình đã muốn tiếp nhận phân tình cảm này, nhưng vẫn không thể thản nhiên đón nhận ánh mắt người khác được.



Lăng Tử Nhan thấy Dương Mạc Tuyền nhìn đến Tử Y liền buông mình ra, trong lòng có chút không vui, vươn tay ôm lấy eo nàng, sau đó nhìn Tử Y, tuy không nói gì, nhưng trên mặt lại viết rõ ràng: “Nữ nhân này là của ta!”



Dương Mạc Tuyền giật mình nhìn lại, vẻ mặt Lăng Tử Nhan bây giờ là kiểu nàng quen thuộc nhất, bá đạo mà kiên định, càng có thể cảm nhận được dũng khí từ cánh tay nàng truyền tới, tâm lập tức định rồi, tuy gò má vẫn bao phủ bởi rặng mây đỏ, nhưng cũng không còn giãy dụa thoát ra nữa, còn trở tay cầm lấy tay Lăng Tử Nhan đang đặt bên hông mình.



Ý cười trên mặt Tử Y càng đậm, nghi hoặc trong lòng cũng nhất nhất được cởi bỏ. Khó trách Lăng Tử Nhan chẳng những đối với mình khinh thường không thèm đoái hoài mà trái lại còn ghen với mình, nguyên lai là đạo lý này, đồng thời cũng kinh ngạc, nữ nhân còn có thể thích nữ nhân?



_Hết chương 48_