Đại Thú Tân Nương

Chương 84 : Tra khảo

Ngày đăng: 19:25 19/04/20


Trương Hằng, ngọc bội, lá cây có đề bài thơ, vô luận thế nào Dương Mạc Tuyền cũng không thể đem một người cùng hai vật này xâu chuỗi lại một chỗ với nhau.



Ngọc bội đã đánh mấy từ mấy ngày trước, cũng từng đoán là bị Vân La cầm đi, đã nghĩ nàng cầm thì chắc chắn sẽ gây ra việc xấu gì đó, sao biết qua một thời gian dài cũng đều không có động tĩnh, cho nên liền quên luôn việc này, cỏn tưởng rằng ngọc bội quá nhỏ nên thật sự rơi ở góc nào đó tìm không thấy, giờ đột nhiên thấy xuất hiện trên người Trương hằng, sao lại không khiến Dương Mạc Tuyền kinh hãi đây? Còn lá cây kia, rõ ràng nàng đã đưa cho Tử Y mà. Tử Y? Tử Y cùng Trương Hằng? Dương Mạc Tuyền nhìn Tử Y, vẻ mặt đầy nghi vấn.



Tử Y cũng thấy được mảnh lá cây trên mặt bàn, kinh ngạc sờ y sam, quả nhiên không thấy, nhớ lại ngày đó gặp gỡ Trương Hằng ở trà quán, sợ là làm rơi lúc ấy. Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Dương Mạc Tuyền, thầm kêu khổ, cái này khiến nàng cũng không biết phải giải thích thế nào, mặt lộ vẻ nóng nảy.



Từ Liễu Thanh đang định hỏi Trương Hằng thì chợt nghe Lăng Tử Nhan “A” một tiếng: “Ngọc bội kia!” Quay đầu lại, thấy trừ Lăng Tử Nhan vẻ mặt kinh ngạc, còn Dương Mạc Tuyền cùng Tử Y đền biến sắc, liền ngay cả vẻ mặt Lí Cốc Lan cũng không tốt, đột nhiên ý thức được một vấn đề thực nghiêm trọng.



Lăng Tử Hạo ở bên cạnh hỏi: “Ngọc bội kia làm sao?”



Lăng Tử Nhan nói xong cũng không biết phản ứng thế nào. Ngọc bội của Tuyền nhi thế nhưng lại ở chỗ Trương Hằng! Tuy rằng Tuyền nhi từng làm thành kiếm tuệ đưa cho nàng, nhưng nàng vẫn luyến tiếc không đeo, đều cất giữ bên người, trừ Bế Nguyệt cùng Lạc Nhạn ra thì căn bản không có người biết, hiện tại thứ ở bên người thế nhưng lại bị Trương Hằng cầm. Ngoại nhân không biết, khẳng định sẽ nghĩ Tuyền nhi cùng Trương Hằng có quan hệ bất chính, nhịn không được nỗi bực dọc, ngọc bội này sao lại ở trong tay Trương Hằng?



Lí Cốc Lan nhìn thấy ngọc bội đã đưa cho nữ nhi lúc nàng xuất giá, thế nhưng lại xuất hiện ở đây, phản ứng đầu tiên là nghĩ nữ nhi cùng Trương Hằng “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”, lại lập tức đem ý niệm này xóa khỏi đầu. Mạc Tuyền đã thích Nhan nhi như thế, sao có thể còn lưu luyến Trương Hằng?



Ý niệm trong đầu Từ Liễu Thanh nhanh chóng chuyển động, đem hết thảy khả năng đều xét qua một lần, cuối cùng cũng đưa ra được kết luận, thì ra là thế! Đồng thời cũng nghĩ tới một biện pháp, chỉ là trước mặt nhiều người như vậy, không tiện đem ý tưởng nói trực tiếp cho Dương Mạc Tuyền, nên chỉ có thể lập tức ứng biến, Dương Mạc Tuyền thông minh lanh lợi như vậy, hẳn có thể hiểu được lời nàng, liền nói: “Nhan nhi, con biết ngọc bội này sao?”



Lăng Tử Nhan nhìn Từ Liễu Thanh mà thấy khó xử, nhất thời không biết nên nói hay không.



Vân La ở một bên ngạc nhiên nói: “Ngọc bội của tiên sinh, sao Nhan nhi có thể biết được?”



Lăng Tử Nhan nghe được lời Vân La nói, lại nhớ tới một sự kiện, liền trừng mắt liếc nàng một cái, muốn nói “còn không phải ngươi trộm sao”, bất quá Dương Mạc Tuyền đã nói với nàng, không có bằng chứng thì không thể vu oan người khác, nói không chừng còn làm hỏng chuyện, nên mới nhịn xuống không nói.Từ Liễu Thanh buông ngọc bội, nhặt lên phiến lá cây kia, nhẹ giọng thì thầm: “Thanh thủy phù dong xuất hồng trần, thâm tỏa xuân khuê tầm tri âm, thường ức đương nhật sơ tương kiến, quân tấu lưu thủy ngã phủ cầm, thơ hay.” Đột nhiên biến sắc, cả kinh nói: “Chữ này?” Sau đó nhìn Dương Mạc Tuyền.


Từ Liễu Thanh gật đầu: “Mới đầu ta nghĩ ngươi vào phủ là vì báo thù. Nhan nhi nàng lỗ mãng, ngày đó nghênh thân, đánh ngươi nửa tháng không xuống giường được, nếu là ta thì cũng không nuốt trôi được cỗ uất khí này. Sau lại phát hiện ngươi chẳng những không ở trước mặt Vương gia tố cáo Nhan nhi, mà còn hết sức tận tâm dạy nàng đánh đàn, chơi cờ, ta liền biết ngươi không phải vì Nhan nhi mà đến.”



Trương Hằng thật ra lại không hề kiêng kị: “Ta vì Mạc Tuyền mà đến.”



Quả nhiên tất cả mọi người nghe xong đều biến sắc, ngay cả Vân La đều âm thầm kinh ngạc, người này thật đúng là sắc đảm bao thiên!



Lăng Tử Hạo nhịn không được, cả giận nói: “Đêm đó ta nên đánh gãy cái chân chó của ngươi!”



Từ Liễu Thanh ngạc nhiên nói: “Sao? Hạo nhi, ngươi nói rõ ràng một chút, đêm nào ai làm sao cơ? Phát sinh chuyện gì?”



Lăng Tử Hạo nhìn Từ Liễu Thanh, thầm nghĩ, việc này không phải đã nói cho người rồi sao? Chẳng lẽ phải trước mặt nhiều ngươi như vậy lặp lại một lần nữa? Thấy Từ Liễu Thanh gật đầu ý bảo hắn nói, liền mới kể: “Một buổi tối mấy tháng trước, ta gặp được hai người tâm tình…bọn họ ước hội ở hậu hoa viên!”



Việc này ngoại trừ đương sự, chỉ có Tử Y biết, ngay cả Lăng Tử Nhan cũng không biết.



Lăng Tử Nhan nhíu mi, hỏi Dương Mạc Tuyền: “Là thật sao?”



Dương Mạc Tuyền cả nửa ngày mới gật đầu, khẽ ừ.



Lăng Tử Nhan có chút ngây ngẩn cả người.



_Hết chương 84_