Đại Thú Tân Nương

Chương 89 : Từ lão gia tử

Ngày đăng: 19:25 19/04/20


Sĩ tử dự thi văn võ từ các nơi đều dũng mãnh đổ dồn về Tô Châu, từ khi khai triều tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên trường thi được thiết lập ở địa phương bên ngoài kinh thành, dám chắc không phải thực sự vì tuyển Quận mã thay Lăng Tử Nhan nên mới hao phí đại tài lực thế. Không nói Lăng Tử Nhan chỉ là Quận chúa do Hoàng Thượng sắc phong, mà cho dù là thân tỷ muội của đương kim Thánh thượng cũng sẽ không có thể diện lớn như vậy.



Bắt đầu từ năm trước, vùng Giang Chiết liên tục thiên tai, đầu tiên là đại hạn hán, sau là hồng thủy, triều đình đã chi không ít ngân lượng để chẩn tai, quan viên địa phương cũng nhiều lần sửa chữa những thứ gây bất lợi, nhưng tiếng oán thán của lão bách tính vẫn vang dậy đất, vì cứu trị thủy tai, quốc khố đã từ từ thâm hụt, các nhóm phú hộ địa phương lại không muốn quyên vàng bạc, làm cho Hoàng Thượng ở thâm cung cũng đều cảm thấy khổ không nói nổi, mới đăng cơ vài năm đã để dân oán tận trời như thế, bảo làm sao còn có thể ngồi yên chờ chết đây?



Trên triều, Hoàng Thượng trưng cầu phương pháp giải quyết, tả thừa tướng liền hiến một kế, Giang Nam là nơi phồn hoa đông đúc, nhóm quan lại sở dĩ không chịu nhả ngân lượng ra là ỷ vào núi cao hoàng đế xa, nếu năm nay đem đại khảo chuyển đến tổ chức ở Giang Nam, Hoàng Thượng liền có thể danh chính ngôn thuận tới Giang Nam. Thứ nhất có thể tự mình khảo sát tình hình thiên tai, làm cho bách tính hiểu được lòng yêu dân của Hoàng Thượng, thứ hai là đợi cho các quan lại đến diện thánh, Hoàng Thượng liền mở kim khẩu, không sợ bọn họ không chịu đào bạc ra cứu tế. Hoàng Thượng vừa nghe kế này có thể thực hiện, liền lập tức chuẩn tấu, nguyên bản vốn do dự giữa hai địa phương là Kim Lăng và Tô Châu, cuối cùng Bát Vương gia đề nghị ở Tô Châu, thế này mới ra quyết định.



Mấy ngày liền có thể nói là văn tranh võ đấu. Về phương diện thi văn, từ thi phú, kinh nghĩa, sự vụ, tầng tầng sàng lọc. Còn thi võ lại có phần rườm rà hơn, bởi vì bắt đầu từ khai triều hoàng đế liền trọng văn khinh võ, cử nhân khảo võ, trừ phải thi thố cưỡi ngựa, còn phải thi cả sách luận, cho nên văn Trạng Nguyên có thể chỉ đọc kinh thư, nhưng võ Trạng Nguyên lại phải là người văn võ toàn tài. Một phenloại bỏ, người thi văn võ rút xuống còn lại mười nhân tài siêu quần bạt tụy, chỉ chờ Hoàng Thượng giá lâm Giang Nam liền tự mình tra khảo, chọn lựa ra Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa. Lí Vi Tu, Hoàng Xán đương nhiên nằm trong số những người này.



Sau khi Lăng Tử Nhan nghe được tin Lí Vi Tu cũng vào vòng trong, lúc này mới ý thức được lúc trước thật sự quá sơ suất, mà Bát Vương gia lại còn để người đề bảng ở khắp phố lớn ngõ nhỏ Tô Châu, nói chỉ cần đoạt được văn võ Trạng Nguyên, chẳng những có thể gia quan tiến tước, còn có thể thú Tử Nhan Quận chúa làm thê tử, khiến các tài tử đều hưng phấn xoa tay, Lăng Tử Nhan lại hoàn toàn hoa mắt choáng váng, lần này gây ra họa lớn rồi!



Từ Liễu Thanh đang tưới hoa, Lăng Tử Nhan đã chạy tới năn nỉ nàng nghĩ biện pháp, Từ Liễu Thanh liền trợn mắt liếc nàng một cái, nói: “Không phải con thường nói Thái Hậu rất thương con sao? Con đi cầu nàng đi, cầu ta làm gì?”



Lăng Tử Nhan đoạt bình tưới trong tay nàng, nũng nịu nói: “Nương a, giờ này mà nương còn nhàn nhã ghen tỵ thế nữa, tuy cô mụ thương con, nhưng người là Thái Hậu, kim khẩu ngọc ngôn, con cùng Lí Vi Tu đã lập “tam chưởng chi ước” ở trước mặt người rồi, nếu Lí Vi Tu thực sự đỗ đầu, con đây không phải không thể không gả cho hắn sao? Con chỉ yêu Tuyền nhi, sao có thể gả cho Lí Vi Tu được? Nương, người nhất định phải giúp con nghĩ ra một biện pháp!”



Từ Liễu Thanh ngồi xuống ghế đá: “Kỳ thật cũng không phải không có biện pháp, con đi khuyên Lí Vi Tu đừng tham gia thi là được.”



Lăng Tử Nhan vừa muốn nói “phải”, ngẫm nghĩ lại thấy không đúng: “Biện pháp này không được, không có Lí Vi Tu thì còn có người khác! Hoàng Xán đến phủ chúng ta ngày đó, nghe nói cũng vào vòng trong. Không phải tối qua Bát Vương gia đã nói đấy thôi, người có thể lọt vào vòng trong đều là những nhân tài, cho dù không phải người đứng đầu thì chỉ cần Hoàng Thượng nói được là được, thế thì làm sao mà không thể không gả được đây?!”



Từ Liễu Thanh liền buông tay: “Vậy thì trực tiếp đi cầu Hoàng Thượng, cầu hắn đừng tuyển Trạng Nguyên?”



Lăng Tử Nhan vẻ mặt cầu xin: “Hoàng Thượng sao có thể có khả năng nghe lời con không chọn Trạng Nguyên chứ!”



Từ Liễu Thanh còn nói vài phương pháp, Lăng Tử Nhan đều nói không được. Đương nhiên Từ Liễu Thanh biết không được, bất quá thuận miệng nói cho có lệ thôi, mà nhất thời nàng cũng không nghĩ ra được biện pháp nào khả thi cả.




Nguyên bản hắn còn băn khoăn, nữ hài gia tóm lại cũng phải lập gia đình, sợ đến khi Nhan nhi gả cho người khác liền giống mẫu thân nàng, buông tay mặc kệ, hiện tại nghe được Nhan nhi thế nhưng lại muốn ở bên Mạc Tuyền, ngay cả lo lắng duy nhất cũng không còn, xem bộ dáng Mạc Tuyền, càng ổn trọng hơn so với Nhan nhi, có nàng giúp đỡ Nhan nhi, hắn liền càng không còn gì phải lo lắng.



Từ Liễu Thanh nhìn thần sắc vui mừng của lão gia tử, lập tức đoán được ý tưởng của hắn, cười nói: “Chúc mừng cha rốt cục có thể bỏ xuống được trọng trách, an dưỡng tuổi già.”



Từ Vĩnh Quý vuốt râu cười to.



Lăng Tử Nhan khó hiểu hỏi: “Ngoại công có chuyện gì lại vui vẻ như vậy?”



Từ Liễu Thanh nói: “Chỉ cần ngươi chịu được khổ, còn thật sự đi theo ngoại công học buôn bán sinh ý, ngoại công sẽ càng thêm vui vẻ.” Lại nghĩ tới một chuyện, hỏi: “Lần này cha tới Tô Châu, trừ chuyện của Nhan nhi, có phải còn có công vụ khác hay không?”



Nữ nhi quả nhiên là nữ Gia Cát, Từ Vĩnh Quý liền gật đầu: “Không sai.” Lại hỏi: “Còn mấy ngày nữa Thánh Thượng giá lâm?”



“Còn ba ngày.” Từ Liễu Thanh đột nhiên vỗ tay, vui vẻ nói: “Nhan nhi, con được cứu rồi!”



_Hết chương 89_



———————————————————————————



(1) Thượng đắc thính đường, hạ đắc trù phòng: Là nói về người phụ nữ trong gia đình, ngày xưa người phụ nữ bị bó buộc trong khuôn phép phong kiến, chỉ có thể ở dưới bếp mà làm cơm cho chồng con, đó là “Hạ đắc trù phòng”, nhưng sau đó khi giải phóng nữ quyền thì người phụ nữ đã có thể ra phòng khách cùng chồng tiếp đãi khách, đó là “Thượng đắc thính phòng”. Người phụ nữ vừa có thể giúp chồng ngoại giao lại vừa có thể nấu ăn ngon quán xuyến việc trong nhà là người phụ nữ đảm đang.



(nguồn: đây)