Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 280 :

Ngày đăng: 05:16 19/04/20


Tối hôm đó hai người ở trong xe ngọt ngào vượt qua, hai người ngồi ở trong xe nhìn mặt trời mọc, ánh dương màu vàng chiếu lên khuôn mặt hơi hiện lên mỏi mệt của nam nhân khiến y nhìn càng thêm ôn nhu. Ánh dương vàng nhẹ nhàng lấp lánh trên mái tóc đen của Thư Diệu, mái tóc mềm mại của Thư Diệu dán lên sườn mặt nam nhân. Thư Diệu từ phía sau ôm eo y, sườn mặt hắn tựa vào đầu vai rộng lớn của nam nhân. Ánh nắng mới lên khiến hắn hơi hơi nheo mắt lại, đáy mắt sâu và đen láy dưới ánh mặt trời lộ ra ánh sáng mê người, như viên đá quý đen sáng ngời lại mê người.



“Thời gian không còn sớm, trở về đi.” Lâm Mộ Thiên lo lắng Thư Diệu cần phải nghỉ ngơi, đoạn thời gian ở nước ngoài đóng phim khẳng định cũng không ngủ ngon, hơn nữa hắn mới trở về, tối hôm qua lại “làm”…… Nên hẳn phải cần nghỉ ngơi cho tốt.



Nam nhân cũng biết Thư Diệu bình thường rất bận, tùy thời đều có việc, y không muốn Thư Diệu vì y mà chậm trễ sự nghiệp. Y cũng không muốn trở thành gánh nặng và trói buộc của Thư Diệu. Nam nhân cam đoan có thể tự chiếu cố mình, không cần bất luận người nào quan tâm.



Thư Diệu dựa vào nam nhân nghỉ ngơi một lát liền lái xe đưa nam nhân về nhà, một tuần kế tiếp, Thư Diệu lại lần nữa chuyên tâm vào công tác, mà Lâm Mộ Thiên vì scandal với Thư Diệu mà lại lần nữa nổi lên. Nội trong một tuần đầu đề các bài báo tất cả đều là về hai người họ, chuyện ở trường ngựa hôn môi nháo rất lớn, vô luận là báo chí hay là tin tức truyền hình, mỗi ngày đều truyền bá, mỗi ngày đều có tin tức bát quái. Hơn nữa còn nhảy ra tin tức của rất nhiều năm trước, đủ loại lí do, thậm chí còn có người từ trong mấy bức ảnh bình thường, tìm kiếm điểm ái muội giữa bọn họ.



Chuyện này cơ hồ khiến cho nam nhân không dám xuất môn, nhưng Thư Diệu mỗi ngày lại lên bản tin, mỗi ngày đều có thể nhìn phỏng vấn của hắn ở kênh giải trí. Mà mỗi lần phóng viên đều hỏi về quan hệ của bọn họ, Thư Diệu đều xảo diệu trả lời, Thư Diệu không thừa nhận cũng không phủ nhận, gây ra rất nhiều tin đồn. Mà fans của Thư Diệu và fans của A Nhạc lại đang khai chiến.



Gần đây trên các chương trình A Nhạc cũng luôn cùng Thư Diệu giữ khoảng cách, phóng viên có khả năng quan sát nhạy bén đương nhiên cũng nhìn ra. Hơn nữa còn viết bài đem quan hệ giữa ba người viết tới mức mờ ám, còn dính tới vấn đề nhân vật tranh đấu.



Nam nhân đối với việc phóng viên đưa tin đều chỉ là xem, cũng không nghĩ là thật, bất quá chuyện xảy ra lại ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của nam nhân.



Hiện tại y cơ hồ không dám xuất môn, mà khiến nam nhân cảm thấy quỷ dị là…… Ngoại trừ Thư Diệu ra, tuần này không có bất luận kẻ nào gọi điện thoại cho y, cũng không có bất luận kẻ nào tới tìm y.



Nam nhân cũng không muốn nghĩ nhiều, cũng không muốn quản nhiều, nếu đã xảy ra, muốn lấy lại cũng không được. Về phần phóng viên đưa tin và phản ứng của Thư Diệu, này thì tuỳ quần chúng đánh giá, việc y cần phải làm là nghỉ ngơi cho tốt. Nam nhân bảo trì tinh thần thật tốt, khiến bản thân không đi để ý nhiều. Chỉ có như vậy mới không khiến mình lâm vào phiền não.



Mỗi lần Thư Diệu gọi điện thoại đến, nam nhân đều có thể nghe ra tâm tình của hắn tựa hồ rất tốt. Thư Diệu chưa bao giờ khiến nam nhân lo lắng, dù là lúc gặp phải phá sản, hắn cũng vô cùng thong dong.



Thư Diệu không cần y lo lắng nhưng Lâm Việt lại làm cho nam nhân có chút lo lắng. Từ lần trước Lâm Việt thấy y cùng Vĩnh Trình một chỗ sau, Lâm Việt đã không đi tìm y.



Nói như thế nào Lâm Việt cũng là em trai y, y cũng có thể gọi điện thoại đến hỏi thăm, nhìn xem có thể nghĩ biện pháp giải hòa hay không. Dù sao giữa anh em mà thành như vậy là điều mà nam nhân không muốn nhìn thấy.



Lúc trước biết Lâm Việt còn đang giận, nếu khi đó mà đi tìm Lâm Việt, nói không chừng lại càng chọc giận Lâm Việt, nên nam nhân tính chờ Lâm Việt không còn tức giận như vậy nữa mới đi tìm hắn.



Nam nhân gọi điện thoại cho Lâm Việt, nhưng điện thoại vẫn không thể chuyển được. Không có biện pháp, y đành phải đến nhà Lâm Việt chờ, nhưng trong nhà cũng không có người, ngay cả bảo mẫu và lái xe cũng không ở.



Ban đêm gió thật lạnh, nam nhân đợi suốt một giờ, đã sắp qua mười hai giờ mà Lâm Việt vẫn chưa về nhà. Nam nhân vì scandal với Thư Diệu mà nháo rất lớn, ban ngày y căn bản không thể ra cửa, buổi tối ra cửa cũng phải thật cẩn thận, tùy thời đều lo lắng bị Paparazzi phát hiện. Nhưng đã trễ thế này Lâm Việt còn chưa về nhà, điều này làm cho nam nhân thật lo lắng.




“Cậu cầm đi, chuyện lần này…… Xem như gièm pha, tôi tự mình phụ trách……” Giọng nam nhân rất nhỏ, lại thẳng thắn thành khẩn.



“Anh đã chọn?” tầm mắt Lâm Việt từ phong thư trên tay nam nhân di chuyển đến hai má bị mưa làm ướt của nam nhân, có bọt nước tinh tế theo má nam nhân nhỏ xuống. Ánh mắt nam nhân thật ôn hòa làm cho Lâm Việt thật không thoải mái, làm cho Lâm Việt sinh ra một loại ảo giác, cứ như mình đang khi dễ nam nhân Lâm Mộ Thiên này.



Thấy nam nhân không yên lòng, không nói lời nào, Lâm Việt dần dần nhíu mày. Trong đôi mắt hắn tràn đầy khó chịu, thấy nam nhân trầm mặc, giọng hắn cất cao vài phần: “Anh chọn Thư Diệu?”



“……”



“Trả lời tôi.”



“……”



“Rốt cuộc có phải hay không?” giọng nói đạm mạc của Lâm Việt lộ ra vài tia chất vấn.



“……” Nam nhân không biết nên trả lời thế nào.



Mưa càng rơi càng lớn, nhỏ xuống chiếc ô, xung quanh đều bị mưa to cọ rửa. Nam nhân toàn thân bị xối, giờ phút này thân thể y có chút rét run, hạt mưa làm ướt hết giày y.



“Thời gian không còn sớm, tôi cần phải trở về.” Nam nhân hướng Lâm Việt cáo từ, y đem thư đưa tới trong tay Lâm Việt, khi ngón tay lạnh lẽo của y chạm đến làn da ấm áp của Lâm Việt, y rõ ràng run lên một cái.



Nam nhân thấp giọng nói một câu xin lỗi, Lâm Việt mân môi, không nói nửa chữ nào. Nam nhân đang chuẩn bị rời đi, nhưng y vừa ngẩng đầu, liền thấy An Lâm mới từ gara đi ra, đang cầm ô che, mang theo vẻ mặt cười nhạo hướng bên này đi tới. (con mụ tiện nhân *cào cào*)



Nam nhân đương nhiên biết, người đàn bà kia đang cười nhạo y……



Cười nhạo y chật vật, cười nhạo y không chịu nổi……



Nam nhân buông mắt xuống, lông mi bị mưa làm ướt không che dấu được thương tâm nhàn nhạt trong mắt y……