Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 304 :
Ngày đăng: 05:16 19/04/20
Nam nhân nhìn Nhiên Nghị, y tính đi gọi điện thoại cho Thư Diệu, nhưng Nhiên Nghị tựa hồ nhận thấy được ý đồ của y, lập tức liền nói với nam nhân đừng đem chuyện hắn ở trong này nói cho bất luận kẻ nào, bằng không mọi người đều sẽ rước lấy phiền toái.
Nam nhân không có biện pháp, vì giúp Nhiên Nghị cầm máu, y đành phải đi lấy khăn ra, thay Nhiên Nghị chặn miệng vết thương trên tay. Nam nhân hiện tại lại đi không được, tìm bác sĩ khẳng định là không có khả năng, hơn nữa tình hình Nhiên Nghị hiện tại thật không ổn. Nam nhân tìm lấy cái hòm thuốc, trước kia đi làm ở công trường, y cũng thường xuyên bị thương, khi đó cũng thỉnh thoảng tự mình băng bó.
“Tôi nói anh không cần đụng vào tôi.” Nhiên Nghị còn đang mạnh miệng, hắn nhìn chằm chằm nam nhân: “Anh nghe không hiểu……” Hắn còn chưa nói xong, nam nhân liền vén áo sau lưng hắn lên.
Nhiên Nghị nhìn thấy nam nhân không để ý tới hắn, đầy tay là máu mở ra cái hòm thuốc, nhìn thấy tay nam nhân run run, hắn cũng liền câm miệng. Sắc mặt hắn trắng bệch ghé vào trên sô pha, chỉ cần nam nhân làm đau hắn một chút, hắn sẽ bất mãn chỉ trích nam nhân. (=.,=)
Hôm nay hắn từ bên chính phủ đi ra không có dựa theo kế hoạch đã định đi con đường thường ngày tới phiên họp, vì gần đây mấy lão già trong chính phủ nhìn hắn không vừa mắt. Hắn biết khẳng định sẽ có người ngăn trở hắn, cho nên hắn mới cố ý dẫn theo vệ sĩ đi đường vòng. Nhưng hôm nay thật là thất sách, mấy lão già kia ở sơn đạo gài bẫy, tìm người ám sát hắn.
Hừ……
Cũng may hắn thông minh, chạy trốn mau, nếu không phải thân thủ của hắn không tồi, hắn đã sớm mất mạng. Mấy lão già kia xuống tay thật đúng là độc, trên lưng Nhiên Nghị bị trúng đạn, tuy rằng chỉ là đạn bay xẹt qua làm trầy da, nhưng miệng vết thương của hắn rất sâu, rất dài, nhìn qua thật khủng bố……
Nam nhân nhìn thấy từng đạo vết thương như lợi khí, tay y run run thay Nhiên Nghị cầm máu bôi thuốc. Chỉ là Nhiên Nghị luôn mắng y, đã bị thương nặng như vậy còn có khí lực mắng chửi người, hẳn là không có gì trở ngại. Chính là nam nhân đầu đầy mồ hôi thay Nhiên Nghị băng bó xong sau, Nhiên Nghị đã hôn mê bất tỉnh, nam nhân lại không dám động hắn.
Y đành phải thu dọn đồ đạc, lau khô sạch máu trên người hắn, đem quần áo Nhiên Nghị ném vào thùng rác. Y phải ngồi ở bên cạnh thủ Nhiên Nghị, nếu người này chết ở trong nhà y, kia y sẽ thành hung thủ. Hơn nữa, Thư Diệu khẳng định sẽ rất khó qua, nam nhân bị vây trong lo lắng, đành bế chăn vội tới đắp lên cho Nhiên Nghị.
Nơi này của nam nhân rất nhỏ, hơn nữa chỉ có một cái giường, cả buổi tối nam nhân đều ngồi không có ngủ. Y cũng không biết rốt cuộc Nhiên Nghị đắc tội người nào, những người đó vì sao muốn giết hắn, bất quá dù đầu óc nam nhân không linh quang cũng biết những người đó không dễ chọc. Cả buổi tối nam nhân đều miên man suy nghĩ, thẳng đến khi Nhiên Nghị tỉnh lại.
“Cậu tỉnh rồi à.” Nam nhân mệt mỏi đứng lên, đi rót nước cho Nhiên Nghị. Nam nhân rất thân thiện, cũng rất cẩn thận, có điều Nhiên Nghị đối với y lại xa cách. Ngay cả khi nam nhân đút hắn uống nước, hắn cũng không nguyện ý nói nửa chữ với nam nhân.
Nam nhân Lâm Mộ Thiên này có tư cách gì nói với hắn như vậy……
Nhưng là.
Lần này thật sự đã để cho nam nhân nói trúng……
Nam nhân thấy Nhiên Nghị không chịu ăn cháo y mua về, y bưng lên đút Nhiên Nghị mấy muỗng, chọc Nhiên Nghị căm tức bảo y lăn xa một chút (=..=). Nhiên Nghị vừa động khí liền liên lụy đến miệng vết thương.
“Cậu không ăn cũng được ……” Nam nhân bưng cháo đi xa một chút, y ngồi vào một góc giường mà Nhiên Nghị không chạm tới được, chậm rãi ăn mấy miếng. Hành động của nam nhân thiếu chút nữa không đem Nhiên Nghị làm tức chết tươi.
Nhiên Nghị bảo nam nhân đi nấu cơm cho hắn ăn, nhưng nam nhân lại bưng cháo bắt đầu ăn, hơn nữa còn có vẻ như ăn rất ngon. Cháo kia rõ ràng rất khó ăn, nhưng nam nhân ăn cũng rất vào.
Nhiên Nghị bụng đói không chịu được.
Cái thứ khó ăn như vậy, nam nhân còn ăn ngon lành, nam nhân ngốc này thật đúng là không kiêng ăn. Hắn nguy hiểm nheo hai mắt lại, nhẹ nhàng động đậy, đến gần nam nhân một chút: “Nếu anh dám ăn, tôi liền cưỡng gian anh.” Hắn đang uy hiếp nam nhân, đe dọa nam nhân, hù dọa nam nhân.
Bởi vì Nhiên Nghị bất thình lình uy hiếp nên nam nhân sợ tới mức tay cầm thìa đột nhiên run lên một cái, Nhiên Nghị liền dán lên bên tai y nói chuyện. Hơi thở quen thuộc kia kích thích mỗi một tế bào trong người nam nhân.
Nam nhân kinh hoảng ngẩng đầu, nghênh đón y chính là nụ hôn kịch liệt như cuồng phong bão táp……