Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 305 :

Ngày đăng: 05:16 19/04/20


Lâm Mộ Thiên bị hôn trở tay không kịp, tay Nhiên Nghị giữ chặt đầu y. Nụ hôn gần như thô lỗ này khiến nam nhân thở không nổi. Nam nhân cảm giác được đầu lưỡi nóng ướt chui vào trong miệng y, mãnh liệt vô lễ lại không chút nào ôn nhu dùng sức mút đôi môi y. Nam nhân phục hồi tinh thần liền đẩy Nhiên Nghị ra, môi y đã bị Nhiên Nghị hôn có chút sưng đỏ.



Nhiên Nghị do thân thể bị thương mà không có trọng tâm nên ngã xuống giường, ôm miệng vết thương vì đau đớn mà nhíu mày. Hắn chỉ muốn cho nam nhân một nụ hôn “trừng phạt” nho nhỏ, không nghĩ tới nam nhân cũng dám đẩy hắn ra. Nhiên Nghị ôm miệng vết thương cũng không làm ra chuyện vượt rào đối với nam nhân nữa, lúc nãy hắn nói muốn “cưỡng gian” nam nhân, cũng chỉ là hù dọa nam nhân mà thôi.



Bất quá, nam nhân đã quy củ hơn rất nhiều, không cần hắn nhắc lại, nam nhân đã chủ động đi phòng bếp nấu ăn cho hắn. Hắn biết nam nhân sợ hắn, nhưng là, Nhiên Nghị còn ôm cảm giác chán ghét chùi không đi kia, nuốt thức ăn mà nam nhân đút cho hắn. Mà buổi tối lúc đi ngủ, nam nhân cũng sẽ không cùng ngủ với Nhiên Nghị, không thay đổi định luật là: Nhiên Nghị ngủ giường, nam nhân ngủ sô pha.



Suốt một tuần, nam nhân đều bận rộn vượt qua. Một mặt vội vàng quay phim, một mặt còn phải chiếu cố Nhiên Nghị đang bị thương, y không thể báo nguy, cũng không thể nói với nhóm Thư Diệu……



Chuyện Nhiên Nghị ở trong nhà y, y không thể tiết lộ ra ngoài, chuyện này không phải chuyện nhỏ. Mỗi lần y đi ra ngoài mua thuốc hay đổ rác, đều phải rất cẩn thận.



Bộ sô pha nhiễm máu kia phải rửa sạch sau đó mới đem ra bên ngoài, vì đã không còn sô pha nên trong nhà trở nên rộng hơn một chút. Vì hiện tại Nhiên Nghị ở chỗ y, cũng không biết tới lúc nào mới rời đi nên nam nhân đi mua một cái tủ quần áo về. Lúc trước cái tủ nhỏ trong nhà kia chỉ có thể chứa đủ quần áo y, hơn nữa nghĩ tới Nhiên Nghị cũng không thể luôn mặc quần áo y nên y hỏi đồng nghiệp nhỏ tuổi xem thanh niên hiện tại thích kiểu quần áo như thế nào.



Nam nhân còn cố ý nhờ người đi mua một ít quần áo, vì y không tiện ra mặt. Khi y mang theo một đống quần áo trở về, Nhiên Nghị còn đang ngủ trên giường.



Nhiên Nghị căn bản là không để ý tới y.



Nam nhân đem đồ đạc bỏ vào trong ngăn tủ, dù hiện tại Nhiên Nghị không để ý tới y, cũng không thèm nhìn tới quần áo y mua nhưng nói tóm lại cuối cùng Nhiên Nghị cũng phải mặc. Mấy ngày nay vết thương của Nhiên Nghị so với trước đã tốt hơn chút, đã xuống dưới đi được rồi, chẳng qua mỗi ngày Nhiên Nghị đều buồn rầu ở nhà, cũng rất ít cùng nam nhân trao đổi, ngoại trừ xem tin tức và ăn cơm ra hắn liền ngủ.



Ngày như vậy giằng co hơn nửa tháng, Nhiên Nghị ngoại trừ sai sử nam nhân, cơ hồ cũng không cùng nam nhân nói chuyện. Bình thường nam nhân quay phim cũng rất bận, cho nên về nhà bận xong liền nghỉ ngơi.



Vì Nhiên Nghị xảy ra chuyện nên đám Thư Diệu đều vội vàng giải quyết chuyện Nhiên Nghị. Thanh Dương cũng một lần nữa lo chuyện đầu tư khu giải trí, cũng không có thời gian tìm đến y, như vậy cũng miễn đi việc y lo lắng Nhiên Nghị bị phát hiện mà khổ não.



Nam nhân cũng muốn mở miệng hỏi Nhiên Nghị khi nào thì rời đi, mỗi lần nói đến bên miệng y đều hỏi không ra. Ngẫm lại thì Nhiên Nghị đúng là không có chỗ để đi, chỉ là buổi tối ngủ thật không tiện, sô pha cũng ném rồi, cho nam nhân vạn lá gan y cũng không dám cùng Nhiên Nghị đồng giường. Nửa tháng nay mỗi ngày nam nhân đều ngã ra đất nghỉ, không dám cùng Nhiên Nghị ngủ.
“Đêm nay cậu muốn lưu lại sao?” Nam nhân nhỏ giọng hỏi Thư Diệu: “Cậu muốn tắm rửa hay không, tôi đi xả nước cho cậu.”



“Không cần.”



Giọng Thư Diệu không cao không thấp, hắn ôn nhu ôm nam nhân, đem nam nhân đặt ở trên giường, ôn nhu hôn hai má nam nhân, nam nhân cự tuyệt không được Thư Diệu đối đãi ôn nhu.



Hắn khiến nam nhân quên đi mệt mỏi trước đó, hơi thở ôn nhu bao phủ nam nhân, nam nhân quên trong nhà còn có một người đang trốn trong tủ quần áo. Thư Diệu hôn y, y không có kháng cự, ngược lại thật dịu ngoan tiếp nhận……



Nam nhân căn bản không biết, Nhiên Nghị tránh ở trong ngăn tủ, đang có bao nhiêu tức giận, có bao nhiêu ý muốn muốn đánh y, Nhiên Nghị mới đầu cũng nghĩ người tới là Lâm Việt, nhưng khi hắn nhìn thấy người vào là Thư Diệu, hắn liền trở nên càng thêm tức giận _ đã trễ như vậy Thư Diệu còn tới nhà nam nhân, còn có vẻ xem đây như nhà mình vậy.



Thậm chí khi hắn ôm nam nhân, hôn nam nhân, nam nhân thế nhưng không có phản kháng, không hề bất mãn, không có một chút oán giận, ngược lại lộ ra vẻ mặt mà từ trước tới giờ Nhiên Nghị chưa từng thấy quá……



Nam nhân đang thẹn thùng.



Xuyên thấu qua khe hở, Nhiên Nghị có thể thấy rõ ràng nhất cử nhất động ở bên ngoài, chính là Thư Diệu không biết sự tồn tại của hắn, mà nam nhân cũng tựa hồ quên mất hắn. Nhiên Nghị thế nhưng trong lòng cảm thấy kỳ quái không thể khống chế……



Nhìn thấy hai người bên ngoài ôn nhu hôn sâu, Nhiên Nghị lửa giận ly tâm càng thêm tràn đầy, nếu không phải hiện tại hắn không tiện, nếu không, hắn thật muốn xông ra ngoài cho nam nhân mấy bạt tai rồi hung hăng mắng y, chỉ trích y không biết xấu hổ.



Nhưng là..



Tình huống hiện tại của hắn không thể đi ra, hắn không tiện hiện thân. Khi nhìn thấy nam nhân vì sự ôn nhu của Thư Diệu mà chậm rãi rũ mắt, tâm tình Nhiên Nghị vốn lo lắng, thế nhưng kỳ quái xuất hiện bất an và rung chuyển trước nay chưa từng có