Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 306 :
Ngày đăng: 05:16 19/04/20
Kỳ thật Nhiên Nghị rất muốn cứ như vậy liều lĩnh lao ra, để cho Thư Diệu thấy rõ “chân diện mục” của nam nhân rác rưởi Lâm Mộ Thiên kia. Nam nhân kia chẳng những câu dẫn người anh em tốt của hắn, còn cùng chính em trai mình làm loạn, chuyện không có luân thường như vậy nam nhân kia đều làm được. Thậm chí bên cạnh nam nhân không chỉ có một mình Thư Diệu, loại mặt hàng này Thư Diệu như thế nào lại để ý, như thế nào thời thời khắc khắc đều muốn che chở y, còn ôn nhu đối đãi nam nhân không biết xấu hổ này như vậy.
Thật không biết xấu hổ…….
Nhiên Nghị trong lòng thực lo lắng, hắn đem tất cả nguyên nhân và bất mãn, cùng với tất cả thành kiến đều đẩy về phía nam nhân. Hắn không có cách nào giải thích, không có cách nào hiểu được người bạn tốt nhất của mình lại bởi vì nam nhân trung niên Lâm Mộ Thiên này mà bỏ qua tình cảm giữa bọn họ. Hắn nghĩ tới Thư Diệu chỉ chơi đùa mà thôi, không nghĩ tới lại thành sự thật.
Giờ này khắc này, Nhiên Nghị khắc sâu cảm nhận được tư vị bị vứt bỏ, người bạn tốt nhất của hắn kết quả vẫn vì một người nam nhân mà ruồng bỏ tình hữu nghị giữa bọn họ.
Nếu nói Thư Diệu thích nam nhân, như vậy muốn bao nhiêu mỹ nam, hắn đều có thể thay Thư Diệu tìm. Chính là loại người không sạch sẽ giống Lâm Mộ Thiên này, như thế nào Thư Diệu nhìn tới được.
Thân là bạn Thư Diệu, Nhiên Nghị bất mãn, không phục, hắn không cho phép người như thế làm giảm thưởng thức của Thư Diệu, hắn không muốn! Hắn chán ghét Lâm Mộ Thiên! Bởi vì hắn không thể lý giải, là nam nhân lại lần lượt bị đồng tính đặt ở dưới thân là chuyện đáng xấu hổ cỡ nào. Nhiên Nghị tự đáy lòng xem thường nam nhân, bất mãn nam nhân yếu đuối và nhàm chán.
Đèn phòng tắt, Nhiên Nghị thấy không rõ lắm cảnh vật bên ngoài, chỉ có thể nghe được trong căn phòng im lặng truyền đến tiếng hôn môi, tiếp theo là tiếng cởi quần áo. Sau một trận im lặng lại truyền đến tiếng rên rỉ yếu ớt của nam nhân……
Nhiên Nghị ngây ngẩn cả người, Lâm Mộ Thiên cùng Thư Diệu đang làm chuyện kia, Nhiên Nghị kinh nghiệm phong phú như thế nào lại không biết bên ngoài đang trình diễn cảnh kích tình. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ cực lực áp chế của am nhân, âm thanh quen thuộc khiến trong lòng hắn thật không thoải mái, giống như có cái gì đó ngăn chận. Hắn co người lại tựa vào trong tủ quần áo, thương trên lưng tăng lên đau đớn, nhưng hắn không có phát ra một tiếng động nào. Tiếng rên rỉ yếu ớt của nam nhân giống như ma chú bồi hồi bên tai hắn, quả thực khiến cho hắn không thể an ổn.
Tuy thấy không rõ lắm tình huống bên ngoài, nhưng nghe tiếng động cũng biết, thật kịch liệt……
Chán ghét đối với nam nhân trong lòng hắn càng trở nên sâu sắc, nhưng càng nhiều là một loại cảm xúc xa lạ khác. Ở đáy lòng hắn chậm rãi lan tràn, có chút hận, có chút oán, thậm chí mang một chút đau đớn xa lạ……
Đó là cảm giác gì, Nhiên Nghị cũng không muốn đi để ý tới.
Sáng hôm sau.
Nam nhân đưa Thư Diệu ra cửa, sau đó y lập tức quay lại mở cửa tủ quần áo ra, vừa mở cửa ra Nhiên Nghị liền duỗi chân ra, chậm rãi đứng lên. Nam nhân nghĩ tới Nhiên Nghị đang ngủ, không nghĩ tới Nhiên Nghị tựa hồ cả đêm cũng chưa ngủ, có chút mỏi mệt cùng bất mãn.
Chính là.
Nam nhân đứng không nhúc nhích, ánh mắt y hồng hồng thuyết minh y thương tâm. Dòng nước ấm nóng bỏng súc thân thể nam nhân, nam nhân nghẹn ngào nói khẽ với Nhiên Nghị: “ Cậu…… miệng vết thương của cậu nứt ra rồi……”
Có máu chảy ra từ băng gạc, Nhiên Nghị sắc mặt khó coi, thậm chí có thể nói là u oán càng thêm trắng bệch khiến nam nhân cảm thấy ác ma trước mắt yếu ớt giống như tùy thời đều sẽ biến mất.
Một bàn tay Nhiên Nghị chống bồn rửa tay, một bàn tay cầm vòi phun, làm cho nước thấm ướt thân thể nam nhân: “Nứt ra rồi thì thế nào, nứt ra rồi thì bung ra, dù sao cũng không chết được.”
Giọng Nhiên Nghị bình tĩnh đến đáng sợ, nam nhân vươn tay tiếp nhận vòi phun trong tay hắn, nhỏ giọng nói: “Cậu đi ra ngoài trước đi, tôi tự tẩy, nếu nhiễm trùng sẽ rất phiền toái.”
Nhiên Nghị thật sự là muốn bổ đầu nam nhân ra, nhìn xem trong óc nam nhân chứa cái gì. Hắn đã không thân thiện như vậy, nam nhân vẫn trước sau như một đối với hắn như vậy, chẳng lẽ nam nhân là thật tâm ……
Thật tình đối tốt với hắn sao?
Thật vậy chăng……
Nhiên Nghị thật hoài nghi mục đích đối tốt với hắn, bởi vì từ nhỏ đến lớn, những người tiếp cận hắn đều ôm đủ loại mục đích, chỉ có Thư Diệu là chân chính đem hắn trở thành bạn.
Lúc này, trong lòng Nhiên Nghị, đối với bản thân đưa ra câu hỏi định mệnh: nam nhân Lâm Mộ Thiên này, là thật lòng đối tốt với hắn sao?
Là thật sao?
Nhiên Nghị nhìn chằm chằm nam nhân trong chốc lát, hiếm khi không có đối nam nhân lộ ra vẻ mặt khinh bỉ hoặc là trào phúng. Hắn cũng không nói gì liền xoay người đi ra ngoài, trong mắt nam nhân tràn ngập bất đắc dĩ sầu não.
Y làm như vậy, có điểm không đáng.
Nhiên Nghị thủy chung đều không thể lý giải y, nam nhân hiện tại không có biện pháp suy nghĩ nhiều lắm, hy vọng duy nhất chính là Nhiên Nghị có thể nhanh khoẻ lên, nhanh lên…… Nhanh lên rời đi……