Dâm Du Ký
Chương 28 : sói già, Gà non.
Ngày đăng: 00:36 27/06/20
Nhìn thấy chiếc quan tài đen chạm trổ hoa văn đam mây sau lưng Trương Ngũ Gia, Tuệ Năng hốt hoảng, lập tức lùi lại mấy bước. Vận khí vào đôi bàn tay chuẩn bị ứng chiến bất cứ lúc nào.
"thí chủ, chiếc quan tài sau lưng thí chủ có phải Hắc Vân Trấn Thi Quan?"
Trương Ngũ Gia nhếch mép.
"Không sai, chính là Trấn Thi Quan mà thiên hạ vẫn đồn thổi.. Sao thế, ngươi sợ rồi à?"
Vương Gia Linh thấy vẻ mặt của Tuệ Năng căng như dây đàn khi Trương ngũ Bá xuất hiện. chắc có chuyện gì đó bất thường. Cô tiến tới, xen vào giữa hai người.
"Hoà thượng thối, ngươi có thù hằn gì với Trương Ngũ Gia hay sao mà mặt mũi hằm hằm sát khí vậy?"
Tuệ Năng chợt thấy mình có hơi thất thố, liền hạ bớt khí lực. Gã cũng không hiểu vì sao, khi đối mặt với nam nhân trước mặt, khí vận trong người tự động tiết ra, không kiềm chế được.
"Vương thí chủ quen biết người này ư?"
"Có gì lạ đâu, Trương thúc là người đóng quan tài mới đến của Câu Hồng Trấn, dạo gần đây có nhiều người chết, thúc ấy hay qua lại nhà mồ giúp ta an bài hậu sự."
Tuệ Năng không dám rời mắt khỏi Trương Ngũ Gia, một người mang theo người Trấn Thi Quan không thể là người thường.
"Chỉ sợ vị thí chủ kia không phải đến lo việc Ma chay cho người đã khuất. Nếu tiểu tăng đoán không sai, thí chủ là môn hạ của Tây Sơn Cổ Phái?"
"Chuyện đó thì có ý nghĩa gì lúc này chứ? Tên đầu trọc nhà ngươi mau giao ra Toả Hồn Chung. Rồi ta tha chết cho!
Tuệ Năng cầm lấy chiếc hộp. Hoa văn trên hộp giống với chiếc quan tài đen, khẳng định chúng có liên hệ với nhau. Trong đầu Hoà thượng bỗng loé lên một luồng suy nghĩ. gã thản nhiên cất chếc hộp vào trong người. chắp tay hành lễ.
"Dâm thật! cuối cùng tiểu tăng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây rồi?"
Vương Gia Linh đứng bên cạnh, nhăn hàng lông mày, hỏi gã.
"Ngươi không thể nói chuyện rõ ràng được sao, cứ úp úp mở mở, khó chịu chết đi được."
Tuệ Năng nở một nụ cười lạnh nhạt, trong người hoàn toàn không còn cảm giác e sợ Trương Ngũ Gia nữa.
"Vương thí chủ mau lùi lại đi, ông ta chính là người làm cho người chết biết đi đấy."
"Ngươi, ngươi nói cái gì cơ?" Gia Linh ngơ ngác, hết nhìn hoà thượng lại quay sang nhìn Trương Ngũ Gia.
Tuệ Năng bước lên một bước thuận đà đem Gia Linh về phía sau lưng của mình. chậm rãi giải thích.
"Vị thí chủ đây chắc hẳn đang học luyện chế Dưỡng Thi Tán. Vì chưa biết công dụng của chúng ra sao nên thí chủ đã dùng người dân trong Câu Hồng Trấn làm vật thí nghiệm.
Tập tục của người dân ở đây đều áp dụng hình thức thổ táng. Người đã chết phải được nhập quan rồi mới đem chôn. Thí chủ lại là người đóng quan tài, rất dễ rắc thêm chút dưỡng thi tán vào trong quan tài.
Mỗi lần có người mua quan tài là một lần thí chủ thử loại phối dược mới. Hành thi chỉ dùng được trong thời gian ngắn, nên loại thuốc bột của thí chủ tạo ra nhằm kéo dài tuổi thọ của Hành thi.
Nhưng thí chủ dường như là người ngoại đạo, Phương pháp chế dược ắt hẳn ăn trộm từ nhân vật nào đấy. Bằng chứng vẫn còn hốc đá sau nghĩa địa, mấy chục con hành thi đầu tiên đều bị loại thuốc dởm của thí chủ ăn mòn đến tận xương.
Còn Toả Hồn Chung, thí chủ chỉ biết nó có thể câu hồn phách. chứ không hề biết dùng nó để khống thi. Nếu như tiểu tăng không khai mở nó làm lê siêu độ, chắc hẳn thí chủ còn chưa lộ mặt đâu?"
Trương Ngũ Gia ngửa mặt cười lớn.
"Ngươi thật khéo tưởng tượng. Những lời ngươi vừa nói chỉ đúng có một xíu thôi.dù ngươi có thông minh,nhưng cũng vừa bắt đầu lịch lãm thế gian. đối với âm mưu thủ đoạn, Cái đầu óc của ngươi còn non và xanh lắm."
Trương Ngũ Gia cười gằn, nhấc cỗ quan tài đặt dựng đứng ngay trước mặt, nền gạch lập tức vỡ vụn trước trọng lực khủng bố của nó.
"Không phải ta không biết phương pháp sử dụng, mà là ta không nhất thiết dùng đến Toả Hồn Chung Dùng nó đánh dẫn dụ lũ hành thi chỉ là thứ yếu, dẫn dụ người trong nghề mới là thứ ta cần."
Trương ngũ bá xoè tay ra.
"Nào, đưa chiếc hộp qua đây, ta sẽ cho hai ngươi một con đường sống."
Tuệ Năng chắp tay làm dấu, âm thầm thúc đẩy nội lực trong người. bộ cà sa bay phấp phới càng làm tăng thêm vẻ hùng tráng.
"Thâm thật, hoá ra dùng hành thi gây náo loạn chỉ là hư chiêu, mục đích dụ cao thủ đồng đạo đến trảm yêu trừ ma. Rồi dùng Trấn Thi Quan luyện chế họ thành cương thi.
Một cao thủ đạo gia nếu hoá thành cương thi, chiến lực vô cùng khủng bố. Giăng bẫy được hai ba cao thủ trong đạo gia, thí chủ chẳng còn sợ ai nữa rồi."
"Biết đáp án hơi chậm, trừ một điểm! Xem ra ngươi cũng là cao thủ nội khí, dùng ngươi luyện làm cương thi, không phải chủ ý tồi."
"Muốn hàng phục tiểu tăng, không dễ đâu."
Song phương xuất quyền lao vào nhau, mới đòn đầu tiên đã so đấu nội lực. không ai nhường ai, kình lực va chạm thổi bay mấy cỗ quan tài văng vào tường, đổ ngổn ngang.
Vương Gia Linh nhân lúc Tuệ Năng đánh lạc hướng, đã nhanh chân tìm nơi trú ngụ. Cô núp ở bên ngoài, nheo mắt qua khe hở chứng kiến cuộc so đấu giữa hai người.
Trương Ngũ Gia tuổi đã cao nhưng so về nội lực vẫn còn kém Tuệ Năng một bước. cũng do ông ta luyện thi, khống thi nên không chú trọng đến rèn luyện thân thể.
Duy trì qua hai nhịp hô hấp, Trương Ngũ Gia đã rơi vào thế yếu. Nhưng ông vô cùng phấn khích nếu thành công thu tên hoà thượng làm cương thi.
Trương Ngũ Gia vờ như yếu thế, thoát khỏi màn so nội lực. song thủ hoá thành trảo, nhắm vào yết hầu của tên hoà thượng, trảo pháp lanh lẹ , hung hiểm vô cùng.
Tuệ Tăng đổ người ra sau, thuận đà tung một cước, đá bay Trương Ngũ Gia qua mái nhà. Gã vừa xoay đủ một vòng, lập tức phi thân, phá tan một lỗ hổng trên mái nhà. Duy trì thế liên hoàn không cho đối phương cơ hội bật lại.
Sức trẻ dồi dào,căn cơ vững chắc là lợi thế của Tuệ Năng. quyền này chưa tan, quyền khác lại tới.
Thế công mãnh liệt khiến Trương Ngũ Gia rơi vào thế hạ phong, cuối cùng dính một cước của tên hoà thượng, ngã sõng soài trên khoảng sân trước nhà mồ.
"tên đầu trọc, ngươi được lắm."
Tuệ Năng chậm rãi bay từ mái nhà xuống. Dâm Ấn đã thủ sẵn.
"Phê thật! thí chủ sát nghiệp quá nặng. Tiểu tăng bất đắc dĩ tự thả xích cho mình, nhất định độ hoá thí chủ đến nơi đến chốn."
Trương Ngũ Gia, bủn rủn đứng dậy, cười một cách điên dại.
"Nhà ngươiĐừng vội đắc ý, trò hay giờ mới bắt đầu!"
"thí chủ, chiếc quan tài sau lưng thí chủ có phải Hắc Vân Trấn Thi Quan?"
Trương Ngũ Gia nhếch mép.
"Không sai, chính là Trấn Thi Quan mà thiên hạ vẫn đồn thổi.. Sao thế, ngươi sợ rồi à?"
Vương Gia Linh thấy vẻ mặt của Tuệ Năng căng như dây đàn khi Trương ngũ Bá xuất hiện. chắc có chuyện gì đó bất thường. Cô tiến tới, xen vào giữa hai người.
"Hoà thượng thối, ngươi có thù hằn gì với Trương Ngũ Gia hay sao mà mặt mũi hằm hằm sát khí vậy?"
Tuệ Năng chợt thấy mình có hơi thất thố, liền hạ bớt khí lực. Gã cũng không hiểu vì sao, khi đối mặt với nam nhân trước mặt, khí vận trong người tự động tiết ra, không kiềm chế được.
"Vương thí chủ quen biết người này ư?"
"Có gì lạ đâu, Trương thúc là người đóng quan tài mới đến của Câu Hồng Trấn, dạo gần đây có nhiều người chết, thúc ấy hay qua lại nhà mồ giúp ta an bài hậu sự."
Tuệ Năng không dám rời mắt khỏi Trương Ngũ Gia, một người mang theo người Trấn Thi Quan không thể là người thường.
"Chỉ sợ vị thí chủ kia không phải đến lo việc Ma chay cho người đã khuất. Nếu tiểu tăng đoán không sai, thí chủ là môn hạ của Tây Sơn Cổ Phái?"
"Chuyện đó thì có ý nghĩa gì lúc này chứ? Tên đầu trọc nhà ngươi mau giao ra Toả Hồn Chung. Rồi ta tha chết cho!
Tuệ Năng cầm lấy chiếc hộp. Hoa văn trên hộp giống với chiếc quan tài đen, khẳng định chúng có liên hệ với nhau. Trong đầu Hoà thượng bỗng loé lên một luồng suy nghĩ. gã thản nhiên cất chếc hộp vào trong người. chắp tay hành lễ.
"Dâm thật! cuối cùng tiểu tăng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây rồi?"
Vương Gia Linh đứng bên cạnh, nhăn hàng lông mày, hỏi gã.
"Ngươi không thể nói chuyện rõ ràng được sao, cứ úp úp mở mở, khó chịu chết đi được."
Tuệ Năng nở một nụ cười lạnh nhạt, trong người hoàn toàn không còn cảm giác e sợ Trương Ngũ Gia nữa.
"Vương thí chủ mau lùi lại đi, ông ta chính là người làm cho người chết biết đi đấy."
"Ngươi, ngươi nói cái gì cơ?" Gia Linh ngơ ngác, hết nhìn hoà thượng lại quay sang nhìn Trương Ngũ Gia.
Tuệ Năng bước lên một bước thuận đà đem Gia Linh về phía sau lưng của mình. chậm rãi giải thích.
"Vị thí chủ đây chắc hẳn đang học luyện chế Dưỡng Thi Tán. Vì chưa biết công dụng của chúng ra sao nên thí chủ đã dùng người dân trong Câu Hồng Trấn làm vật thí nghiệm.
Tập tục của người dân ở đây đều áp dụng hình thức thổ táng. Người đã chết phải được nhập quan rồi mới đem chôn. Thí chủ lại là người đóng quan tài, rất dễ rắc thêm chút dưỡng thi tán vào trong quan tài.
Mỗi lần có người mua quan tài là một lần thí chủ thử loại phối dược mới. Hành thi chỉ dùng được trong thời gian ngắn, nên loại thuốc bột của thí chủ tạo ra nhằm kéo dài tuổi thọ của Hành thi.
Nhưng thí chủ dường như là người ngoại đạo, Phương pháp chế dược ắt hẳn ăn trộm từ nhân vật nào đấy. Bằng chứng vẫn còn hốc đá sau nghĩa địa, mấy chục con hành thi đầu tiên đều bị loại thuốc dởm của thí chủ ăn mòn đến tận xương.
Còn Toả Hồn Chung, thí chủ chỉ biết nó có thể câu hồn phách. chứ không hề biết dùng nó để khống thi. Nếu như tiểu tăng không khai mở nó làm lê siêu độ, chắc hẳn thí chủ còn chưa lộ mặt đâu?"
Trương Ngũ Gia ngửa mặt cười lớn.
"Ngươi thật khéo tưởng tượng. Những lời ngươi vừa nói chỉ đúng có một xíu thôi.dù ngươi có thông minh,nhưng cũng vừa bắt đầu lịch lãm thế gian. đối với âm mưu thủ đoạn, Cái đầu óc của ngươi còn non và xanh lắm."
Trương Ngũ Gia cười gằn, nhấc cỗ quan tài đặt dựng đứng ngay trước mặt, nền gạch lập tức vỡ vụn trước trọng lực khủng bố của nó.
"Không phải ta không biết phương pháp sử dụng, mà là ta không nhất thiết dùng đến Toả Hồn Chung Dùng nó đánh dẫn dụ lũ hành thi chỉ là thứ yếu, dẫn dụ người trong nghề mới là thứ ta cần."
Trương ngũ bá xoè tay ra.
"Nào, đưa chiếc hộp qua đây, ta sẽ cho hai ngươi một con đường sống."
Tuệ Năng chắp tay làm dấu, âm thầm thúc đẩy nội lực trong người. bộ cà sa bay phấp phới càng làm tăng thêm vẻ hùng tráng.
"Thâm thật, hoá ra dùng hành thi gây náo loạn chỉ là hư chiêu, mục đích dụ cao thủ đồng đạo đến trảm yêu trừ ma. Rồi dùng Trấn Thi Quan luyện chế họ thành cương thi.
Một cao thủ đạo gia nếu hoá thành cương thi, chiến lực vô cùng khủng bố. Giăng bẫy được hai ba cao thủ trong đạo gia, thí chủ chẳng còn sợ ai nữa rồi."
"Biết đáp án hơi chậm, trừ một điểm! Xem ra ngươi cũng là cao thủ nội khí, dùng ngươi luyện làm cương thi, không phải chủ ý tồi."
"Muốn hàng phục tiểu tăng, không dễ đâu."
Song phương xuất quyền lao vào nhau, mới đòn đầu tiên đã so đấu nội lực. không ai nhường ai, kình lực va chạm thổi bay mấy cỗ quan tài văng vào tường, đổ ngổn ngang.
Vương Gia Linh nhân lúc Tuệ Năng đánh lạc hướng, đã nhanh chân tìm nơi trú ngụ. Cô núp ở bên ngoài, nheo mắt qua khe hở chứng kiến cuộc so đấu giữa hai người.
Trương Ngũ Gia tuổi đã cao nhưng so về nội lực vẫn còn kém Tuệ Năng một bước. cũng do ông ta luyện thi, khống thi nên không chú trọng đến rèn luyện thân thể.
Duy trì qua hai nhịp hô hấp, Trương Ngũ Gia đã rơi vào thế yếu. Nhưng ông vô cùng phấn khích nếu thành công thu tên hoà thượng làm cương thi.
Trương Ngũ Gia vờ như yếu thế, thoát khỏi màn so nội lực. song thủ hoá thành trảo, nhắm vào yết hầu của tên hoà thượng, trảo pháp lanh lẹ , hung hiểm vô cùng.
Tuệ Tăng đổ người ra sau, thuận đà tung một cước, đá bay Trương Ngũ Gia qua mái nhà. Gã vừa xoay đủ một vòng, lập tức phi thân, phá tan một lỗ hổng trên mái nhà. Duy trì thế liên hoàn không cho đối phương cơ hội bật lại.
Sức trẻ dồi dào,căn cơ vững chắc là lợi thế của Tuệ Năng. quyền này chưa tan, quyền khác lại tới.
Thế công mãnh liệt khiến Trương Ngũ Gia rơi vào thế hạ phong, cuối cùng dính một cước của tên hoà thượng, ngã sõng soài trên khoảng sân trước nhà mồ.
"tên đầu trọc, ngươi được lắm."
Tuệ Năng chậm rãi bay từ mái nhà xuống. Dâm Ấn đã thủ sẵn.
"Phê thật! thí chủ sát nghiệp quá nặng. Tiểu tăng bất đắc dĩ tự thả xích cho mình, nhất định độ hoá thí chủ đến nơi đến chốn."
Trương Ngũ Gia, bủn rủn đứng dậy, cười một cách điên dại.
"Nhà ngươiĐừng vội đắc ý, trò hay giờ mới bắt đầu!"