Dâm Du Ký
Chương 49 : Tuệ Năng đối chiến Tam Lang Tử.
Ngày đăng: 00:37 27/06/20
Một cơn gió nhẹ thổi ngang qua. lấy một đánh bốn mà không chút run sợ. Tam Lang Tử quả nhiên khí phách hơn người.
Từ Kính Thiên và hai người kia đồng loạt cảm thấy nổi da gà, một cảm giác tự nhiên mỗi khi đối mặt với nguu hiểm. Dù chưa chạm mặt đối phương, nhưng ai nấy đều rõ hắn ta rất mạnh.
- Tên đó là ai mà chiến khí cao vậy?
Tuệ Năng sắc mặt đăm chiêu.
- Từ đô uý, hắn ta là hung thủ trong vụ cướp tiêu, giết hai trăm võ giả Thần Doanh, chặt cụt chân của Kim Vân Thành.
Dương Bá Nam xanh mặt.
- cái gì? ngươi nói một mình hắn giết hai trăm võ giả Thần Doanh. Sao ta chưa từng nghe nghe nói tới, là do hắn mạnh hay là do Thần Doanh quá yếu vậy.
Từ Kính Thiên tính khí xốc nổi, đương lúc đối mặt với cường địch lại tỏ ra im ắng lạ thường. người trong nghề đều biết ông đang vận khí đến trạng thái đỉnh.
- các vị, Hắn ta là kẻ thù của Thần Doanh, vậy hãy để ta thu thập hắn.
vết thương do trúng Mộc Thi Chủng vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng vết thương cỏn con ấy đâu cản nổi bước chân của bậc trượng phu. Song Chuỳ trong tay Từ Kính Thiên lần nữa ba động.
- Tiểu tử! ăn của Ta một chuỳ!
Từ kính Thiên thi triển Lăng Không Vi bộ, đu người lên cao, khí vận trong người khiến song chuỳ phát sáng.
" Thiên Chuỳ Giáng Thế!"
Một đạo kim Quang Khổng lồ đổ ập xuống Tam Lang Tử, trấn bay đất đá thành một vệt lõm.
Hắn ta chỉ nhếch môi, lạnh lùng đáp.
"Lang Nha Toái Thiên Trảm."
Đại đao trong tay Tam Lang Tử vẽ nên một đường cong mỹ miều, chẻ đôi đạo kim quang của Từ Kính Thiên. Một tiếng nổ inh tai khiến Từ Đô Uý căng tròn con mắt.
- Cái gì vậy trời, cắt được Thiên Chuỳ của ta sao? Hư Cấu!
Từ Kính Thiên đảo vị trí, bồi thêm một chiêu Lôi Âm Phúc Địa. đất cát phía dưới nổ tung.
Từ trong đám bụi mờ, một tia tử sắc loé lên đánh mạnh vào song chuỳ của Từ Kính Thiên, khiến ông bay ngược về sau. giờ ông mới biết, lấy cứng đối cứng khi thua sẽ như thế nào.
nhưng ông đã đánh giá thấp tên kia, một trảm của gã còn chưa dùng đến toàn lực. hắn vẫn còn dư sức lướt tới, bổ cho ông thêm một nhát.
Lực công kích mạnh, Thân pháp cũng rất nhanh.
Từ Kính thiên chỉ biết giơ chuỳ lên chống đỡ.
uỳnh!
thân thể to lớn bay ngược va đập vào vách đá, rơi xuống ngọt xớt.
- Liễu thí chủ, Dương thí chủ, hai người chăm sóc đô uý, đưa ngài ấy ra ngoài. Tên sát nhân ngông cuồng này để tiểu tăng.
Tam Lang Tử cười dài.
- Chưa đến lượt mà đã muốn chết sao!
- giết hai trăm nhân mạng, mối thù này có người dùng con gái phó thác cho tiểu tăng trách nhiệm. Hôm nay nhất định phải độ hoá thí chủ.
Nói là làm, Tuệ Năng dậm mạnh chân xuống đất. Hai tay kết dâm ấn Cuồng Long Nhập Động, lập tức lao lên
Tam Lang Tử cười gằn, cất đao ra sau lưng, Tay không đối chiến. vừa chạm ngay chiêu đầu. toàn thân đã nhộn nhạo. Lập tức lôi đao ra ngay.
- Ngươi bắt ta dùng đao! Vậy đừng có trách.
hán tử nhảy lùi ra sau, bổ liền ba đao. miệng thét lớn.
"Hoả Diện Tam Lang"
Ba bóng con sói bốc cháy chạy ù ù tới, cắn xé Tuệ Năng. không ngờ đao pháp kết hợp với huyễn trận lại lợi hại như vậy. để dọn ba con sói, phải dùng đến Phong Vân Trấn Càn Khôn. Chiêu này khá tốn sức. lại còn đang đầu trận, mất sức khác nào để thua.
Hai bên lao vào nhau ăn vã. thể lực của cả hai một chín một mười. lại có đại đao trong tay, Tam Lang Tử rất nhanh chiếm thế thượng phong.
"Loan Phượng bồi Lang Đao."
một loạt đao khí xộc tới khiến Tuệ Năng phải vào viện thở ôxi gấp. Người vẫn đứng vững, nhưng quần áo đã bị chém rách rất nhiều.
đánh một hồi dài mà không chạm được một cọng tóc của Tuệ Năng. Tam Lang Tử nuốt xuống một ngụm nước bọt, trong lòng thầm suy tính.
- Tên đầu trọc, người khá lắm. Nhưng ta biết ngươi chưa tìm được sức mạnh thật sự, đánh với ngươi lúc này chưa phải lúc.Ta còn công vụ không chơi đùa được với ngươi. Sau này tái ngộ!
dứt lời, Tam Lang lùi lại biến mất vào trong một đụn cát.
Tuệ Năng thở phào một hơi. Gã biết rằng trận chiến đi tới kết quả cuối cùng còn tốn rất nhiều thời gian. Đối phương cũng biết điều đó nên ngại Dương Bá Nam và Liễu Thu Hiền thừa cơ đoạt mạng nên chủ động rời đi.
- Liễu thí chủ, thương thế Từ Đô Uý sao rồi?
- Nội thương cùng độc tính chưa giải, e là nằm một tháng mới bình phục.
Dương Bá Nam tặc lưỡi.
- không ngờ trên đời còn có người mạnh thế, đập Từ Kính Thiên như con. Ngay cả hoà thượng cũng không ăn được.
TuệNăng từ tốn đáp.
- Hắn ta rất mạnh, theo cách hành động thì chúng là một tổ chức bất nhập lưu. các thành viên đều là người trong ẩn thế tông môn. tình hình này bất lợi, các vị ra khỏi thạch trận về Tây Đô bàn bạc đối sách , trị thương trước.
- Thế còn ngươi? ngươi cũng không được tốt lắm a
Tuệ Năng nhìn lại bộ dạng của mình bất giác cười khổ.
- tiểu tăng vô pháp bảo vệ các vị, có lẽ sẽ vào trong tìm hiểu thực hư sự việc. Sau này sẽ thuật lại cho quý vị nghe.
Từ Kính Thiên và hai người kia đồng loạt cảm thấy nổi da gà, một cảm giác tự nhiên mỗi khi đối mặt với nguu hiểm. Dù chưa chạm mặt đối phương, nhưng ai nấy đều rõ hắn ta rất mạnh.
- Tên đó là ai mà chiến khí cao vậy?
Tuệ Năng sắc mặt đăm chiêu.
- Từ đô uý, hắn ta là hung thủ trong vụ cướp tiêu, giết hai trăm võ giả Thần Doanh, chặt cụt chân của Kim Vân Thành.
Dương Bá Nam xanh mặt.
- cái gì? ngươi nói một mình hắn giết hai trăm võ giả Thần Doanh. Sao ta chưa từng nghe nghe nói tới, là do hắn mạnh hay là do Thần Doanh quá yếu vậy.
Từ Kính Thiên tính khí xốc nổi, đương lúc đối mặt với cường địch lại tỏ ra im ắng lạ thường. người trong nghề đều biết ông đang vận khí đến trạng thái đỉnh.
- các vị, Hắn ta là kẻ thù của Thần Doanh, vậy hãy để ta thu thập hắn.
vết thương do trúng Mộc Thi Chủng vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng vết thương cỏn con ấy đâu cản nổi bước chân của bậc trượng phu. Song Chuỳ trong tay Từ Kính Thiên lần nữa ba động.
- Tiểu tử! ăn của Ta một chuỳ!
Từ kính Thiên thi triển Lăng Không Vi bộ, đu người lên cao, khí vận trong người khiến song chuỳ phát sáng.
" Thiên Chuỳ Giáng Thế!"
Một đạo kim Quang Khổng lồ đổ ập xuống Tam Lang Tử, trấn bay đất đá thành một vệt lõm.
Hắn ta chỉ nhếch môi, lạnh lùng đáp.
"Lang Nha Toái Thiên Trảm."
Đại đao trong tay Tam Lang Tử vẽ nên một đường cong mỹ miều, chẻ đôi đạo kim quang của Từ Kính Thiên. Một tiếng nổ inh tai khiến Từ Đô Uý căng tròn con mắt.
- Cái gì vậy trời, cắt được Thiên Chuỳ của ta sao? Hư Cấu!
Từ Kính Thiên đảo vị trí, bồi thêm một chiêu Lôi Âm Phúc Địa. đất cát phía dưới nổ tung.
Từ trong đám bụi mờ, một tia tử sắc loé lên đánh mạnh vào song chuỳ của Từ Kính Thiên, khiến ông bay ngược về sau. giờ ông mới biết, lấy cứng đối cứng khi thua sẽ như thế nào.
nhưng ông đã đánh giá thấp tên kia, một trảm của gã còn chưa dùng đến toàn lực. hắn vẫn còn dư sức lướt tới, bổ cho ông thêm một nhát.
Lực công kích mạnh, Thân pháp cũng rất nhanh.
Từ Kính thiên chỉ biết giơ chuỳ lên chống đỡ.
uỳnh!
thân thể to lớn bay ngược va đập vào vách đá, rơi xuống ngọt xớt.
- Liễu thí chủ, Dương thí chủ, hai người chăm sóc đô uý, đưa ngài ấy ra ngoài. Tên sát nhân ngông cuồng này để tiểu tăng.
Tam Lang Tử cười dài.
- Chưa đến lượt mà đã muốn chết sao!
- giết hai trăm nhân mạng, mối thù này có người dùng con gái phó thác cho tiểu tăng trách nhiệm. Hôm nay nhất định phải độ hoá thí chủ.
Nói là làm, Tuệ Năng dậm mạnh chân xuống đất. Hai tay kết dâm ấn Cuồng Long Nhập Động, lập tức lao lên
Tam Lang Tử cười gằn, cất đao ra sau lưng, Tay không đối chiến. vừa chạm ngay chiêu đầu. toàn thân đã nhộn nhạo. Lập tức lôi đao ra ngay.
- Ngươi bắt ta dùng đao! Vậy đừng có trách.
hán tử nhảy lùi ra sau, bổ liền ba đao. miệng thét lớn.
"Hoả Diện Tam Lang"
Ba bóng con sói bốc cháy chạy ù ù tới, cắn xé Tuệ Năng. không ngờ đao pháp kết hợp với huyễn trận lại lợi hại như vậy. để dọn ba con sói, phải dùng đến Phong Vân Trấn Càn Khôn. Chiêu này khá tốn sức. lại còn đang đầu trận, mất sức khác nào để thua.
Hai bên lao vào nhau ăn vã. thể lực của cả hai một chín một mười. lại có đại đao trong tay, Tam Lang Tử rất nhanh chiếm thế thượng phong.
"Loan Phượng bồi Lang Đao."
một loạt đao khí xộc tới khiến Tuệ Năng phải vào viện thở ôxi gấp. Người vẫn đứng vững, nhưng quần áo đã bị chém rách rất nhiều.
đánh một hồi dài mà không chạm được một cọng tóc của Tuệ Năng. Tam Lang Tử nuốt xuống một ngụm nước bọt, trong lòng thầm suy tính.
- Tên đầu trọc, người khá lắm. Nhưng ta biết ngươi chưa tìm được sức mạnh thật sự, đánh với ngươi lúc này chưa phải lúc.Ta còn công vụ không chơi đùa được với ngươi. Sau này tái ngộ!
dứt lời, Tam Lang lùi lại biến mất vào trong một đụn cát.
Tuệ Năng thở phào một hơi. Gã biết rằng trận chiến đi tới kết quả cuối cùng còn tốn rất nhiều thời gian. Đối phương cũng biết điều đó nên ngại Dương Bá Nam và Liễu Thu Hiền thừa cơ đoạt mạng nên chủ động rời đi.
- Liễu thí chủ, thương thế Từ Đô Uý sao rồi?
- Nội thương cùng độc tính chưa giải, e là nằm một tháng mới bình phục.
Dương Bá Nam tặc lưỡi.
- không ngờ trên đời còn có người mạnh thế, đập Từ Kính Thiên như con. Ngay cả hoà thượng cũng không ăn được.
TuệNăng từ tốn đáp.
- Hắn ta rất mạnh, theo cách hành động thì chúng là một tổ chức bất nhập lưu. các thành viên đều là người trong ẩn thế tông môn. tình hình này bất lợi, các vị ra khỏi thạch trận về Tây Đô bàn bạc đối sách , trị thương trước.
- Thế còn ngươi? ngươi cũng không được tốt lắm a
Tuệ Năng nhìn lại bộ dạng của mình bất giác cười khổ.
- tiểu tăng vô pháp bảo vệ các vị, có lẽ sẽ vào trong tìm hiểu thực hư sự việc. Sau này sẽ thuật lại cho quý vị nghe.