[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 13 : Gài bẫy

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


"Hả?" Vẻ mặt đang tươi cười của Triệu Thần Hi trong nháy mắt lạnh xuống, "Mẫu hậu thật lo nghĩ đến hậu cung của trẫm chu toàn. Cung nữ trong cung nào và thị vệ ở đâu dám có lá gán lớn như vậy hả?"



Liên Cẩn âm thầm xoa xoa bàn tay mướt mồ hôi, "Cung nữ... là cung nữ thô sử*ở ngoại gian Hoa Nguyệt Điện ạ. Còn thị vệ là người của Nam phủ Tam Vệ."



(*Cung nữ thô sử (粗使宫女): là cung nữ cấp thấp chuyên làm việc nặng trong cung)



Vừa nghe đến hai chữ "Nam phủ", trong mắt Triệu Thần Hi hiện lên một tia băng lạnh, "Nhà nào?"



"Phùng... thứ tử Phùng gia. Nhưng bình thường cũng được Phùng đại nhân yêu thích." Liên Cẩn dập đầu trả lời.



"À." Triệu Thần Hi hất đống giấy trước mặt xuống, vang lên một tiếng "bịch" thật lớn, mảnh vụn chung trà và sổ con văng đầy đất, trong Ngự Thư Phòng liền trở nên một mớ hỗn độn,



"Phùng Trí có gan này, cũng thật không tồi."



"Bệ hạ nguôi giận ạ." Liên Cẩn vừa vội vàng khuyên can, vừa nóng nảy ngăn lại sợ Triệu Thần Hi bị mảnh sứ làm bị thương.



"Bỏ đi," Triệu Thần Hi lạnh nhạt chăm chú nhìn nhìn đống tấu chương bị nước trà làm ướt nhẹp trên mặt đất, "Nói tiếp."



"Dạ." Liên Cẩn chỉ có thể nói tiếp: "Thục phi nương nương đã bị Thái hậu nương nương gọi tới Ngự Hoa Viên, Lương Tử bên cạnh Thục phi nương nương đã lén chạy tới Ngự Thư Phòng ạ."



Triệu Thần Hi cười lạnh một tiếng, "Phái người ngăn hắn lại một lúc, khi gần đến giờ mới gọi vào gặp trẫm. Cũng dọn dẹp mấy thứ này hết đi!"



Liên Cẩn vội vàng đáp: "Bệ hạ yên tâm, nô tì sẽ an bài ạ."



Lúc này Triệu Thần Hi mới xoay người đi vào phòng trong.



Để lại Liên Cẩn vội vàng thu dọn Ngự Thư Phòng và bố trí người. Mà lúc này Thục phi đã bị Lâm ma ma bên người Thái hậu dẫn tới Ngự Hoa Viên.



"Nô tì... tham kiến Thái hậu nương nương, tham kiến Quý phi nương nương."



Vừa thấy Thái hậu và Tiêu quý phi đang ngồi trong Lương Đình chờ mình, Thục phi lập tức cúi đầu thật thấp, bày tỏ thái độ cực kì nhún nhường. Không có Hoàng đế làm chỗ dựa cho nàng, ở trước mặt Thái hậu và Tiêu quý phi, Thục phi không dám làm gì trái phép tắc.



"Thục phi, biết ai gia gọi ngươi tới có chuyện gì không?" Thái hậu ngồi trên cao trong đình, mắt lạnh lẽo nhìn Thục phi đang quỳ gối dưới bậc thang, cũng không bảo nàng đứng dậy, vừa mở miệng đã hỏi thẳng ngay.



"Cái này... nô tì không biết ạ."


"Nàng làm gì vậy?" Triệu Thần Hi thấy dáng vẻ của Thục phi nên làm ra vẻ kinh hãi, "Còn không mau đỡ Thục phi dậy!"



Thuỵ Châu mà ban nãy Lâm ma ma chưa kịp kéo xuống, lúc này rốt cuộc đã thoát khỏi hai tên thái giám giữ lấy nàng, vọt tới trước mặt Thục phi, cẩn thận đỡ nàng đứng dậy.



Nhìn Thục phi đang khóc sụt sùi hầu như dựa vào Thuỵ Châu đỡ đứng trước mặt mình, Triệu Thần Hi mím môi lại rồi mới hướng Thái hậu nói:



"Mẫu hậu, thật là Thục phi chọc ngài tức giận sao? Gần đây thân thể nàng không khoẻ, tha thứ cho nàng ấy một chút đi ạ."



Thái hậu còn chưa lên tiếng, Tiêu quý phi đứng bên cạnh đã không nhịn được,



"Hoàng thượng, đây không phải là cô mẫu không tha cho Thục phi muội muội! Đây là một ả tiện tì trong Hoa Nguyệt Điện của muội muội dám cả gan tuỳ ý dụ dỗ thị vệ, cô mẫu chỉ đang thanh trừng trong cung thôi. Hoàng..."



Tiêu quý phi bỗng nhiên bị ánh mắt lạnh lẽo của Triệu Thần Hi lướt qua, bị doạ đến giật mình, lập tức im bặt.



"Thật có chuyện này sao?" Hoàng đế hỏi nhìn về phía Thái hậu.



Thái hậu hơi kinh ngạc với sự phẫn nộ hôm nay của Hoàng đế, và thái độ rõ ràng có chút nhằm vào mình. Trong lòng có phần hối hận, nhưng chuyện cũng đã làm rồi, dĩ nhiên phải kiên trì,



"Thật là vậy." Thái hậu ra hiệu đưa cung nữ và thị vệ kia lên, đồng thời kể lại chân tướng một lần nữa.



Triệu Thần Hi nhìn một nam một nữ đang run lẩy bẩy trước mặt, thật lâu sau mới lạnh lùng mở miệng, "Theo như lời vừa nãy của Tiêu quý phi và Thái hậu, các ngươi còn có gì muốn nói không?"



Tuy cung nữ thoạt nhìn sợ đến sắp ngất, nhưng vẫn khăng khăng nói như khi nãy ở trước mặt Thục phi. Thị vệ bên người nàng cũng xin thỉnh tội, còn kêu to mình vô tội.



"Thật là có chuyện này sao?" Triệu Thần Hi nghe xong không giận trái lại còn cười, cung nhân xung quanh sợ đến không dám thở mạnh.



"Hoàng đế, ai gia biết ngươi tức giận. Nhưng ngươi cũng đừng quá nổi giận, cẩn thận tổn hại thân thể." Lúc này Thái hậu mới rốt cuộc lên tiếng, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Chuyện đã xảy ra ai gia cũng biết, tất cả đều là tiện tì này quấy phá. Vốn không muốn làm phiền ngươi với chuyện này. Việc này cũng là lỗi của ai gia, không ngờ đã có người dám ở dưới mí mắt làm ra chuyện xấu xa này. Vì chuyện này, ai gia nhất định phải thanh lý dọn dẹp hậu cung này thật kĩ càng!"



"Mẫu hậu nói quá lời rồi, đây là do nô tài to gan lớn mật làm ra chuyện này ở hậu cung của trẫm, sao lại oán mẫu hậu chứ. Chính mình không biết lợi hại mà thôi."



Thái hậu sửng sốt, còn chưa kịp lĩnh hội kỹ lưỡng câu nói đầy ẩn ý này của Triệu Thần Hi liền nghe Triệu Thần Hi bình tĩnh nhìn hai người quỳ gối trước mặt, mở miệng nói:



"Đưa xuống, đánh chết."



Hết chương 13