[Đam Mỹ] Thiên Tử
Chương 12 : Mật hàm
Ngày đăng: 09:41 18/04/20
Buổi tối hôm đó, Triệu Thần Hi mang rương bảo bối mà Triệu Thần Ngữ đem tới qua Hoa Anh Điện.
Hạ Hàn hơi nghi hoặc nhìn cái rương đựng đầy mấy thứ linh tinh do Triệu Thần Hi mang tới, "Hoàng thượng kiếm những thứ này sao?"
Triệu Thần Hi cũng không che giấu, "Giành được từ chỗ Dụ vương."
Hoàng đế giành một rương đồ vật với thân vương, Hạ Hàn thật sự không thể tưởng tượng ra được màn này. Nhưng thấy vẻ mặt Triệu Thần Hi cũng biết hôm nay tâm tình của Thánh thượng rất sung sướng.
"Tình cảm của bệ hạ và Dụ vương điện hạ thật tốt mà." Thấy Triệu Thần Hi như vậy, Hạ Hàn cũng hơi cảm khái.
Triệu Thần Hi cũng không phản bác, "Vậy còn ngươi? Nghe nói quan hệ của ba huynh đệ Hạ gia các ngươi cũng tốt lắm mà?"
Nhớ tới hai huynh đệ của mình, nhất thời Hạ Hàn cũng hơi buồn bã, "Dạ, từ nhỏ huynh trưởng đã chững chạc, lúc phụ thân bận rộn thường là huynh ấy chăm sóc thần và Tiểu Tích. Tuy từ bé Tiểu Tích đã rất nghịch ngợm, mà rất nghe lời thần và huynh trưởng..."
Nhớ đến chuyện lúc còn bé, mặt Hạ Hàn cũng bất giác mỉm cười, "Nhắc tới, hồi còn bé Tiểu Tích và Dụ vương điện hạ hình như cũng rất hợp duyên."
"Thật sao? Sao hôm nay không tên kia nói gì." Triệu Thần Hi hơi bất mãn, vì sao đệ đệ không chia sẽ việc này với huynh trưởng, hiếm khi hắn và Hạ Hàn có thể bàn về một chủ đề ngoài việc quân.
"Có lẽ điện hạ đã quên rồi, khi đó Tiểu Tích cũng mới bốn năm tuổi thôi."
Lúc đó Hạ Tích thường bị Ngũ hoàng tử Dụ vương đánh khóc chạy về nhà. Dụ vương nhất định cũng không muốn tuyên truyền khắp nơi đi? Hạ Hàn cũng để lại mặt mũi cho Dụ vương, không nói chuyện này với Triệu Thần Hi.
Trong lòng Triệu Thần Hi tính nhẩm, Hạ Hàn và Triệu Thần Ngữ cùng tuổi, mà Hạ Tích nhỏ hơn Hạ Hàn một tuổi, Hạ Hiên lớn hơn Hạ Hàn ba tuổi. Vậy lúc đó Triệu Thần Ngữ cũng cỡ cỡ tuổi của ba huynh đệ Hạ gia. Thời đó phụ vương rất trọng dụng Trấn quốc công, mấy người này có quan hệ tốt cũng rất bình thường.
Chỉ tiếc lúc đó mình không có nhiều thời gian vui đùa như vậy, nhưng cũng có thể gọi huynh đệ nhà mình tiến cung "tâm sự." Chuyện thời thơ ấu càng gợi ra nhiều hồi ức và càng kéo gần khoảng cách giữa hai bên.
Lôi kéo Hạ Hàn trò chuyên đến nửa đêm, lúc Triệu Thần Hi gần đi, rốt cục mới nhớ tới chính sự ngày hôm nay,
"Đúng rồi, ngươi có cách liên lạc với bên Thông Châu không?"
Triệu Thần Hi gật đầu nhẹ, "Sáng sớm này Đức phi đã phái người đi chuyển lời rồi, tin tức đã được đưa ra ngoài. Chắc chắn không bao lâu nữa bên Thông Châu sẽ nhận được tin."
"Vậy... Hoàng huynh, ngài thật sự muốn để đệ đi làm?" Lúc này Triệu Thần Ngữ mới thật đúng là không dám tin. Y cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần lần này lại bị huynh trưởng lừa gạt. Kết quả Hoàng huynh lại thật sự giao cho mình một việc quan trọng như vậy?
Triệu Thần Hi cố tình liếc y qua khoé mắt, "Thế nào? Bây giờ hối hận rồi hả? Hai ngày trước ai đứng trước mặt trẫm đòi liều mạng đi làm vậy? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp, trẫm có thể —— "
"Sao có thể chứ!" Triệu Thần Ngữ nhanh chóng cắt lời Triệu Thần Hi, "Hoàng huynh yên tâm, chuyện này cứ giao cho thần đệ. Bảo đảm sẽ xử lý mọi chuyện đâu vào đấy cho ngài!"
Lúc này Triệu Thần Ngữ giống như một đứa trả cảm thấy tự hào khi được người lớn phân phó chuyện để làm. Cuộn lấy lá thư từ chỗ Triệu Thần Hi mấy vòng, sau đó cẩn thận gấp lại, bỏ vào trong lòng mình.
"Không được, Hoàng huynh, trước tiên đệ phải về phủ chuẩn bị một tí đã."
"Không phải đệ vẫn còn rất nhiều thời gian sao?" Triệu Thần Hi hơi buồn cười nhìn vẻ mặt sáng láng của đệ đệ, suy nghĩ một chút, "Cũng được, đệ chuẩn bị cho tốt vào. Lúc đi mang theo Ám Thất, Ám Bát và Ẩn Tứ luôn."
Nói xong, Triệu Thần Hi cũng thu lại vẻ mặt đùa giỡn, nghiêm túc nói: "Nhớ kỹ, bất cứ lúc nào, an toàn là quan trọng nhất. Cho dù gặp bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn cũng không sao, trẫm dĩ nhiên sẽ có những an bài khác. Nhiệm vụ chủ yếu nhất của đệ là trở về bình an cho trẫm!"
Nghe được lời dặn dò mang theo tính cảnh cáo này, Triệu Thần Ngữ cũng cười vang lên. Dùng sức vỗ vỗ ngực mình, qua quýt chào một cái rồi vội vã rời khỏi.
Nhìn bóng lưng bừng bừng phấn khởi của bào đệ, Triệu Thần Hi cảm thấy kiếp trước quả thật là đã sai rồi.
Triệu Thần Hi hơi buồn bã ngồi trong ngự thư phòng, nhớ lại đã bao lâu rồi không thấy đệ đệ vui vẻ như thế?
Nhưng cảm tình trong lòng còn chưa giải quyết xong, Liên Cẩn đã từ bên ngoài tiến vào, quỳ trên mặt đất, hơi dè dặt tâu:
"Bệ hạ, lúc ngài và Dụ vương điện hạ nói chuyện, có người nói ở Ngự Hoa Viên Thái hậu nương nương bắt được hai... cung nữ và thị vệ tư thông với nhau ạ."
Hết chương 12