[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 34 : Trưởng tử

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát Cánh



Beta: Cửu NguyệtVân Cẩm nói xong liền dập đầu với Triệu Thần Hi: “Nô tài không bảo vệ được chủ nhân, xin bệ hạ trách phạt.”



Hai tiểu thái giám đằng sau cũng dập đầu theo: “Xin bệ hạ trách phạt.”



Hạ Hàn ngồi ở bên cạnh Triệu Thần Hi, khóe môi hơi giật giật, cuối cùng vẫn duy trì im lặng.



Triệu Thần Hi nhìn ba người Vân Cẩm, mở miệng nói: “Mỗi người đi tìm Hàn Phi lĩnh hai mươi trượng, lần sau không được tái phạm nữa.”



Thống lĩnh Cấm Vệ Quân Bắc phủ Hàn Phi, cũng chính là thủ lĩnh của Thập Lục Vệ. Tuy rằng Vân Cẩm thuộc quyền quản lý của Ẩn Vệ, nhưng hình phạt của Thập Lục Vệ toàn bộ đều thuộc sự quản lý của Hàn Phi.



Ba người Vân Cẩm vội vàng dập đầu tạ ân.



Hình phạt của Thập Lục Vệ nghiêm khắc, tuy bọn họ chỉ có thể coi là chi nhánh nhưng trước giờ đều được quản lý thống nhất. Chuyện xảy ra ngày hôm nay, bọn họ chỉ bị phạt hai mươi trượng thực sự là Hoàng đế đã khai ân rồi.



Đợi ba người Vân Cẩm lui xuống nhận hình phạt, Liên Cẩn cũng đi từ bên ngoài vào, “Bệ hạ, Thẩm Phó thống lĩnh đã đứng bên ngoài chờ gặp một lúc rồi ạ.”



Triệu Thần Hi đang cúi đầu xoa nắn tay Hạ Hàn, xác nhận tay y đã ấm lại rồi mới nói: “Để cho hắn vào đi.”



Liên Cẩn cúi người lui xuống, nhanh chóng truyền Ẩn Nhất vào trong, đóng lại cửa buồng lò sưởi.



“Thuộc hạ tham kiến bệ hạ, tham khiến Quân hầu.” Trên người Ẩn Nhất vẫn là trang phục thị vệ màu tím đen của Bắc Phủ, quỳ một gối xuống thỉnh an hai người.



“Chuyện ngày hôm nay đã có manh mối gì chưa?” Triệu Thần Hi cũng không cho người đứng dậy, trực tiếp hỏi luôn.



“Hồi bẩm bệ hạ, chuyện Đại điện hạ rơi xuống nước, vừa rồi mới có chút tin tức. Những cung nhân mà Quân hầu phái người bắt lại đều là người trong cung của Thục phi nương nương. Hôm nay Đại điện hạ lại xuất hiện ở Tây Uyển xa xôi, có lẽ là do nội giám Phúc Hỉ hầu hạ bên người Điện hạ dụ dỗ.”



“Phúc Hỉ?” Trong mắt Triệu Thần Hi hiện lên thần sắc không rõ ràng, “Vậy hắn ta đâu rồi?”



Ẩn Nhất lập tức dập đầu xuống thấp hơn mấy phần, “Bệ hạ thứ tội………….khi thuộc hạ dẫn người tới tìm hắn, hắn đã………..uống thuốc độc tự sát ở hồ sen Tây Uyển cách đó không xa rồi ạ.”



Triệu Thần Hi im lặng một lúc lâu, ngón tay gõ gõ lên bàn trà trạm trổ, “Những người khác thì sao? Tra được tới đâu rồi?”



“Hoàng thượng thứ tội, tạm thời chỉ có đến đây thôi. Khi bắt những cung nhân này lại, Ám Nhất vẫn đang ở trong đó điều tra.”



Thời điểm Hạ Hàn phái người đi thông báo cho Cấm Vệ Quân Bắc phủ, lập tức kinh động đến hắn và Ám Nhất.



Lúc đó Ám Nhất trực tiếp dẫn người đuổi tới Bắc Uyển, tiếp nhận Hoàng quý phi hạ lệnh bắt mười mấy cung nhân kia lại. Mà ngay lúc đó hắn đã bắt đầu nhanh chóng điều tra. Nhưng mà thời gian gấp gáp, tin tức thu được cũng không nhiều.



“Vậy ngươi đi xuống trước đi.” Triệu Thần Hi nghe vậy dứt khoát phân phó nói: “Trong vòng ba ngày, phải báo cáo rõ ràng sự việc với trẫm. Nếu như vượt quá ba này, ngươi đừng tới gặp trẫm vội mà đi tìm Hàn Phi lĩnh gậy trước rồi nói sau.”




Lúc ấy so với mẫu phi Thục phi sinh hoạt chung với mình, hoàng trưởng tử còn càng thân thiết với Triệu Thần Hi hơn. Không chỉ có tướng mạo trông giống hắn tám phần mà từ nhỏ hoàng trưởng tử đi đâu cũng bám lấy hắn. Thục phi vẫn luôn xu nịnh nói phụ tử bọn họ có duyên, nàng cũng phải ghen tị. Lúc ấy Triệu Thần Hi nghe vậy cũng rất vui.



Đứa trẻ này có duyên với hắn.



Có một khoảng thời gian Triệu Thần Hi cũng cho rằng như vậy. Thậm chí còn bắt đầu có dự tính giải quyết hoàn toàn Tiêu gia sau đó lập Triệu Hoành Dịch lên làm thái tử.



Nhưng tới cuối cùng, tất cả những kỳ vọng và tin tưởng của hắn đều biến thành một trò cười.



Hắn biết có lẽ những chuyện mà hắn từng trải qua đều không hề liên quan tới Triệu Hoành Dịch. Ngày hôm ấy tại Kim Loan Điện, Triệu Hoành Dịch năm ấy mới mười tuổi sắc mặt tái nhợt, hoảng hốt lo sợ tìm kiếm hình bóng ai đó, giống y hệt như lúc còn nhỏ hắn không hề thấy được bản thân mình.



Nhưng cho dù thế nào, hình ảnh tiểu Hoàng đế mặc long bào cùng với hai vị Thái hậu đoan trang quý phái ngồi phía sau, cùng nhau ngồi trên vị trí Kim Loan Điện cao cao, là hình ảnh mà cả đời này Triệu Thần Hi khó có thể quên được.



Cho nên khi tỉnh lại lần nữa, Triệu Thần Hi cố gắng hết sức xem nhẹ đứa con trai mà mình đã từng rất yêu thương này. Bởi vì hắn không biết rốt cuộc phải dùng loại tâm tình nào đối mặt với nó.



Hạt giống nghi ngờ đã trồng xuống, cho dù biết hoàng trưởng tử hiện tại mới chỉ có bốn tuổi, vẫn là một đứa trẻ không rành thế sự. Hắn cũng không thể để cho bản thân mình bình tĩnh đối diện.



Từng có bao nhiêu yêu thương cùng bao nhiêu hi vọng, tới giờ lại có bao nhiêu thất vọng cùng tức giận.



Chẳng qua là có tức giận thêm nữa, hắn cũng biết bản thân mình dù thế nào thì cũng không thể xuống tay được với huyết thống của chính mình. Cho nên mới có thể không chú ý tới, thầm nghĩ rằng sau khi sự việc ổn định rồi, sẽ sớm sắp xếp cho Đại hoàng tử xuất cung lập phủ. Đợi đủ tuổi rồi phong chức vương gia, phái tới vùng đất phong xa xôi, cũng coi như kết thúc mọi chuyện.



Chẳng qua hắn không ngờ rằng bản thân mình chỉ vừa mới buông tay mấy tháng thôi, Triệu Hoành Dịch lại xảy ra chuyện bất trắc này.



Phúc Hỉ cái gì? Căn bản không phải là người mình sắp xếp bên cạnh Triệu Hoành Dịch để chăm sóc y. Nhưng nếu có thể ở bên cạnh hầu hạ Triệu Hoành Dịch, đương nhiên là cũng được sự gật đầu đồng ý của Thục phi.



Bản thân mình chẳng qua mới chỉ buông tay vài tháng, nữ nhân kia lại có thể để người như vậy tới bên cạnh con trai của mình. Ngay cả một Hoa Nguyệt Điện nhỏ bé cũng không thể xử lý tốt, bản thân hắn còn đã từng muốn đưa nàng ta lên vị trí Hoàng hậu. Thật sự không biết lúc đó bản thân hắn bị thứ gì che mờ mắt!



Chờ Triệu Hoành Dịch hoàn toàn ngủ say, Hạ Hàn và Triệu Thần Hi mới lần lượt quay về thiên điện. Hai người cả đường im lặng, Triệu Thần Hi không chất vấn Hạ Hàn nửa đêm đột nhiên không thấy nữa. Hạ Hàn cũng không hỏi sự khác thường ngày hôm nay của Triệu Thần Hi.



Cuối cùng hai người lại nằm sóng vai cùng nhau như cũ, chính là lúc này, là Hạ Hàn cầm lấy bàn tay của Triệu Thần Hi.



Triệu Thần Hi vốn bị cảnh trong mơ tra tấn cả nửa đêm, không biết vì sao lại đột nhiên dần bình tĩnh lại.



Vừa mới nhắm mắt, một đêm đã qua đi.



Sáng sớm ngày hôm sau, khi nhận được tin tức hoàng trưởng tử rơi xuống nước Thục phi khóc lóc mấy lần dường như cả đêm không ngủ, không đợi được con trai mình nhưng lại nhận được một ý chỉ của hoàng thượng:



Hoàng trưởng tử rơi xuống nước bị tổn hại tới thân thể, cần phải cẩn thận tu dưỡng. Thân thể Thục phi không tiện nên để hoàng trưởng tử ở lại Hoa Anh điện, để Hoàng quý phi thay Thục phi chăm sóc.



Thục phi vừa nghe thấy thế, thân thể vốn còn đang ở trong tháng cữ, suýt chút nữa đã không chịu được đả kích này, mấy từ “Hoàng quý phi”, “Hoa Anh Điện”, làm cho nàng ta chấn động tới mức trước mắt tối đen.