[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 5 : Phát hiện

Ngày đăng: 09:40 18/04/20


Thời gian loáng cái đã hơn nửa tháng, sóng lớn nơi hậu cung biến đổi, gió nổi mây vần luôn luôn bách biến, không có một phút an bình. Nhưng hậu cung to lớn, luôn có hai địa phương hầu như không bị ảnh hưởng này.



Hoa Anh Điện luôn vắng vẻ, nằm ở nơi hẻo lánh nơi rìa cung điện, lại thường không có người hỏi thăm. Cho dù có ngày nào đó lộn ngược cả hậu cung cũng sẽ không liên quan tới Hoa Anh Điện.



Qua nhiều năm như vậy, bất kể là chủ nhân trong Hoa Anh Điện hay là hạ nhân trong đó, đều đã quen với sự quạnh quẽ và yên ả này.



Hạ Hàn đang ngồi trong đình viện trồng đầy thuý trúc, nghe tiếng gió thổi xào xạch qua rừng trúc. Cho dù là ngồi giữa ghế Thái sư rộng lớn, thân người toàn bộ áo trắng cũng ngồi thẳng tắp.



Lúc này trong đình viện ngoại trừ Hạ Hàn, chỉ có một tiểu thái giám đang hầu hạ ở phía sau. Trong khoảnh sân lớn có vẻ hơi trống trải và hiu quạnh.



Hạ Hàn buông cốc trà xuống, tuỳ ý hỏi người ở phía sau, "Thế nào, Hoa Anh Điện đây của ta còn có thể lọt vào mắt công công sao?"



Vân Cẩm đứng sau lưng Hạ Hàn nghe vậy liền run lên, chân mễm nhũn ra, lập tức quỳ xuống, "Quân hầu, vì sao Quân hầu lại nói lời này, nô tì không dám nhận ạ!"



"Công công làm gì vậy? Bổn cung chỉ hỏi thế thôi." Hạ Hàn không lưu tâm đến dáng vẻ kinh hoảng kia, phất phất tay, ra hiệu hắn đứng lên.



Vân Cẩm bị Hạ Hàn hỏi như vậy, toàn thân đã sớm ra mồ hôi lạnh, đi đứng vẫn nhũn cả ra. Nhưng Hạ Hàn tuỳ ý phất tay bảo đứng dậy, nên Vân Cẩm không dám tỏ ra một chút mệt mỏi nào, vội vàng đứng lên theo ý của Hạ Hàn.



Hạ Hàn thấy vẻ mặt nơm nớp lo sợ của Vân Cẩm cũng chỉ khẽ mỉm cười, "Công công tới Hoa Anh Điện, cũng chỉ mới nửa tháng đi. Nghe Thuận Tử nói, trước kia công công ở bên cạnh Liễu Hiền phi. Không biết sau khi Liễu Hiền phi ra đi, công công đang làm nhiệm vụ ở nơi nào vậy?"



Nghe giọng thư giãn như đang tán gẫu của Hạ Hàn, trong lòng của Vân Cẩm hơi căng thẳng, lập tức trả lời, cũng không dám nói dối chút gì,



"Hồi Quân hầu, Liễu Hiền phi đi rồi, nô tì liền bị điều đến ngoại điện Kiền Nguyên Cung làm ít việc lặt vặt."



Hạ Hàn nghe vậy liền gật đầu, "Cũng phải, công công từ Kiền Nghiên Cung ra, thật sự là Hoa Anh Điện không thể so sánh được."



"Quân hầu!" Vân Cẩm sợ đến mềm nhũn, quỳ dưới đất, "Quân hầu, nô tì chưa bao giờ..."



"Được rồi," Hạ Hàn ngắt lời Vân Cẩm, ôn nhu nói: "Bổn cung chỉ cảm thán vài tiếng mà thôi. Hoa Anh Điện này ít người, tay chân cũng vụng về. Sau khi công công đến, nên trông coi bọn họ nhiều một chút. Không nói tới những người lười nhác gần đây cũng trở nên nhanh nhẹn hơn nhiều, ngay cả đồ ăn gần đây trong Hoa Anh Điện hình như cũng có chút cải thiện. Bổn cung thấy cả, thật sự rất cảm kích công công đấy."




"Nô tì cung nghênh Hoàng thượng."



Hôm nay Tiêu quý phi thay một bộ trang phục hoa mẫu đơn vàng đỏ, bên ngoài khoác một áo lụa mỏng màu vàng nhạt, cùng màu với đai lưng đính kim tuyến vẽ ra một bức tranh bách hoa đua nở rực rỡ, buộc vòng quanh là một thắt lưng tinh tế mỹ miều..



Trâm ngọc cài tóc mai khẽ đung đưa khi nàng quỳ lạy, phát ra tiếng va chạm êm tai. Dây tua rua thật dài càng làm cho dung mạo của Tiêu quý phi thêm mỹ lệ.



Xét về dung mạo mà nói thì Tiêu quý phi quả thật đủ để vượt mặt toàn bộ hậu cung. Có thể so với nàng, có lẽ là Liễu Hiền phi đã qua đời mấy năm trước. Ngay cả Thục phi, nói riêng về nhan sắc cũng thua hai người ba phần.



Nhưng Liễu Hiền phi xuất thân thấp kém, chỉ là một dân nữ do một Huyện lệnh địa phương hiến lên. Cuối cùng bởi vì dung mạo lọt vào mắt Triệu Thần Hi, mới liên tiếp được thăng làm phi, tính cách ôn hoà hơi nhu nhược.



Mà Tiêu quý phi có thể nói là hoàn toàn trái ngược Hiền phi. Lấy tư cách là trưởng nữ duy nhất của Tiêu gia, có dung mạo trên người càng làm cho nàng thêm kiêu ngạo. Trước khi vào cung, tính tình kiêu căng đã nổi danh khắp toàn bộ kinh thành.



Tính cách dễ bị kích động, làm việc không để ý hậu quả.



Triệu Thần Hi vừa nâng Tiêu quý phi dậy, vừa thở dài thêm vài lần trong bụng.



Có dung mạo rỗng tuếch mà không có đầu óc, ngoại trừ hay nổi máu ghen, kiêu ngạo hung hăng, thì không tìm ra được tác dụng nào khác. So với cô mẫu ruột của nàng, Tiêu thái hậu oai phong khắp hậu cung năm đó, thật sự chênh lệch quá xa.



Nhưng một nữ nhân như vậy lại cũng giờ giờ khắc khắc muốn bảo toạ của Hoàng hậu. Nếu mà cho nàng ngồi ghế Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, chính hoàng đế như hắn ước chừng mới thật là đi đời.



Nhưng cũng chính bởi vì sự tồn tại của nàng, Triệu Thần Hi mới có tự tin nhổ tận gốc Tiêu gia đã ăn sâu bén rễ trong triều Đại Uyên. Vì mục đích này, địa vị hiện tại của Tiêu quý phi trong hậu cung nhất định phải vững chắc hơn bất kì ai khác!



Tiêu quý phi thấy Triệu Thần Hi tự đỡ mình dậy, lập tức hé miệng cười, xoay người dựa vào Triệu Thần Hi đi vào nội điện.



Mà cũng trong lúc đó ở Hoa Nguyệt Điện, Thục phi cũng được truyền tin là Triệu Thần Hi đã đến Hoa Cảnh Điện dùng bữa tối.



Hết chương 5