Đan Nữ

Chương 6 :

Ngày đăng: 02:35 19/04/20


Tiêu Hoàng Hậu rõ ràng chưa bao giờ bị đối xử như vậy, nàng gần như điên cuồng xông lên phía trước, chỉ nghĩ đến nhào qua cắn xé Đan Nữ.



Huyền Dương Tử lại quát lớn: "Làm càn!" Dâm tăng tuy rằng vô liêm sỉ, nhưng nếu là Quý phi của hắn, sao có thể để kẻ khác động chân động tay? Hơn nữa, hắn bây giờ là Hoàng đế, thế nhưng còn có người trắng trợn không kiêng nể muốn đánh phi tần của hắn, điều này nói lên cái gì?



Thân ma ma so Tiêu hoàng hậu nhanh hơn một bước đã đi lên giữ nàng lại, thất thanh gọi: "Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương, nương nương đi rửa mặt chải đầu một chút, gặp Thái Hậu nương nương rồi nói sau cũng được." Lúc trước, Thành Vương phi gặp Hoàng Hậu nương nương đều kính cẩn hành lễ, quan hệ hai bên cũng coi như không có khúc mắc, nay đi gặp Thành Vương phi xin giúp đỡ hẳn bà sẽ thay nương nương làm chủ.



Tiêu Hoàng Hậu vừa thẹn vừa giận, nhưng nghe được Thân ma ma nói xong, cũng hơi hơi bình tĩnh trở lại, Nàng không sợ Đan Nữ, nhưng Huyền Dương Tử là đương kim Hoàng đế, còn phải dựa vào hắn chỉ huy đại tướng đi cứu Thành Thái Hoàng đế, đúng là không thể đắc tội.



Nhìn Thân ma ma cùng Thược Dược một nửa chống nửa đỡ đưa Tiêu Hoàng Hậu ra khỏi Minh Hòa điện, Đan Nữ lúc này mới thè lưỡi, nói với Huyền Dương Tử: "Ê, lão đạo, cám ơn ngươi nha!"



Huyền Dương Tử nhướn mày, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn đánh nàng, cũng đừng để nàng đầy đầu đầy mặt đi ra ngoài như vậy, khó xem. Thêm nữa, nếu để Ngự Sử thấy, tất nhiên sẽ lại dâng tấu chỉ trích."



Đan Nữ sờ đầu nói: "Được, lần sau âm thầm đánh, không đánh đầu với mặt."



Huyền Dương Tử xem Đan Nữ vẻ hưng phấn như chọi gà nóng lòng muốn thử, lắc đầu nói: "Ngươi đã nhớ lại được chuyện gì chưa đấy?"



Đan Nữ uể oải nói: "Cả mẹ ruột cũng chẳng biết được là ai đâu! Đừng nói nói đến sư phụ với chả sư muội ngươi. Yên tâm, ta nhớ ra nhất định sẽ nói với ngươi đầu tiên, tuyệt không lừa dối."



Huyền Dương Tử xoay người định đi, lại quay đầu nhìn Đan Nữ nói: "Ngự Thư phòng thiếu một cung nữ dâng trà, ngươi còn không đi?"



"Lại là ta?" Đan Nữ chỉ cái mũi của mình.



Huyền Dương Tử hừ hừ nói: "Lần này Tiêu Hoàng Hậu hồi cung nghe nói mang theo gia tướng Tiêu phủ cùng trở về, những gia tướng kia cũng có vài kẻ ngu trung, nếu biết Tiêu Hoàng Hậu bị ngươi hắt nước canh đầy mặt tìm ngươi tính sổ, sợ ngay cả trẫm cũng không cứu kịp."



Hiện giờ trừ Thân tướng quân có binh, Tiêu phủ cũng còn có một chút binh lực, ngược lại Huyền Dương Tử bản thân lại không có, lúc này người trong Tiêu phủ muốn động đến Đan Nữ, không cẩn thận liền thành nội đấu thì khó nói trước được gì.



Đan Nữ nghe Huyền Dương Tử vừa nói, lập tức đứng dậy đi theo.



Hai người tới Ngự Thư phòng, Huyền Dương Tử xem tấu sớ, Đan Nữ bận rộn pha trà bưng lên, lại lấy khăn lau bàn lau ghế.


Đan Nữ cũng ngây người, thở cũng không dám thở, không ngờ Huyền Dương Tử nhấp môi, cả người nàng liền tê dại, không khỏi lại kêu lên một tiếng.



Một mặt Huyền Dương Tử cảm thấy Đan Nữ là Quý phi, là nữ nhân của hắn, hắn chạm vào là đương nhiên, mặt khác lại nói, Đan Nữ là dâm tăng, là giả nữ nhân, hắn không thể làm như vậy.



Hai bên giao chiến, chính hắn lại ở giữa giãy dụa, Huyền Dương Tử buông tay, lui về phía sau, xoay người ra khỏi bình phong.



Đan Nữ mềm nhũn ngã xuống thùng tắm, cảm giác như hồn phi phách tán.



Đêm nay, Huyền Dương Tử ngủ ở Ngự Thư phòng.



Ngày thứ hai lâm triều, các đại thần phát hiện, hoàng đế hai mắt thâm quầng, tựa như "công thành" cả một đêm, mà Quý phi a, cả mặt đầy mệt mỏi, như là "giữ thành" cả một đêm.



Ngự Sử thấy vậy có chút nóng lòng, hiện nay trăm sự phải làm, bốn bề bận rộn, hoàng đế nếu bị mĩ sắc quyến rũ, tóm lại không phải là chuyện tốt, hắn phải khuyên nhủ một phen mới được.



Phủ đệ của Ngự Sử cũng bị đốt cháy, hiện nay cũng ở tạm trong cung, hắn muốn gặp Nhậm Thái Hậu, chỉ cần đi vài bước, nhờ người ta thông bẩm vài câu liền xong.



Nhậm Thái Hậu thấy Ngự Sử tới, có chút kỳ quái, hỏi: "Ngự Sử tới thăm, chẳng là là Hoàng Thượng có chỗ nào không ổn?"



Ngự Sử liền uyển chuyển nói ý của mình, cho rằng Huyền Dương Tử nên lấy việc triều chính làm trọng vân vân...



Nhậm Thái Hậu không cho là đúng, nói: "Ái khanh, hiện nay huyết mạch hoàng thất Đại Yến quốc không nhiều, Hoàng Thượng cố gắng một chút sớm có con, chẳng lẽ không tốt sao? Hơn nữa Hoàng thượng mới chỉ phong có một Quý phi, như thế nào liền thành ham mĩ sắc?"



Đợi Ngự Sử rút lui, Nhậm Thái Hậu vội sai người đi sắc thuốc bổ, phải tẩm bổ cho con trai cùng con dâu mới được!



Vì vậy, lúc Huyền Dương Tử đến Trường Thọ cung, vừa đúng gặp mặt Đan Nữ tiến vào, hai người bốn mắt nhìn nhau.



Huyền Dương Tử: Tiểu dâm tăng!



Đan Nữ: Lão dâm đ*o!