Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 116 : Trừng phạt không đúng quy định!

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


“Vì sao lại dùng

chiêu này chứ!” Lăng Lan mở miệng mắng, cô tựa hồ có thể nhìn thấy một

làn khói đen bay ra từ miệng mình… Cô bị điện giật cho chín người.



Đáng tiếc, không đợi cô làm quen với với cảm giác đau đớn thì khung cảnh

trước mặt lại thay đổi, cô lại đứng trước cửa thông đạo, ba phút đếm

ngược lại bắt đầu nhảy.



Lăng Lan thấy thế rốt cuộc nhịn không được thầm mắng một tiếng: Chết tiệt!



Sau đó luống cuống tay chân mà thao tác cơ giáp thỏ đi vào. Sự tình bi ai

lại lần nữa phát sinh, Lăng Lan còn không có bước được mấy bước thì đã

đâm trúng vách tường, bị bắn ngược ra, rồi lại trúng vách tường, và cuối cùng là đâm trúng vách tường…..



Lăng Lan chỉ cảm thấy hình ảnh

trước mắt lộn nhào, đây là hậu quả của việc đâm tường liên tục, cô lại

lần nữa cảm giác đầu váng mắt hoa, sau đó lại thể hội cảm giác bị điện

giật chín.



Thất bại, vẫn là thất bại! Bị điện giật vẫn bị điện

giật, bắt đầu một lần nữa lại bắt đầu một lần nữa…… Lăng Lan không biết

chính mình bị điện giật đến mấy chục lần nữa, cô đoán chừng mình chỉ mới tiến vào thông đạo được khoảng 50 mét.



Lăng Lan rõ ràng cảm thấy thao tác của mình không sai, tọa độ xuất hiện trên màn hình vẫn luôn

đứng ở vị trí trống, nhưng không hiểu sao cô vẫn đâm trúng tường, điều

này khiến cô có chút nhụt chí.



Đáng chết! Thông đạo này căn bản

không cho phép cô có nửa điểm sai lầm, đây là tiêu chuẩn của một người

mới thử cơ giáp sao??? Bị điện giật chết đi sống lại vô số lần, trong

lòng Lăng Lan bi phẫn vô cùng. Quả nhiên, những người thích cười đều là

những người không tốt lành gì.



Không biết thất bại lần thứ mấy,

tinh thần Lăng Lan mỏi mệt tới tới hạn. Sau khi bị điện giật thêm lần

nữa, cô trực tiếp bị không gian học tập đá ra ngoài. Lăng Lan mệt mỏi,

nặng nề đi ra đại sảnh.



Đại sảnh hiện tại đã không còn hỗn loạn

như lúc Lăng Lan vừa mới tới, tiểu Tứ đã đem mặt đất thu thập sạch sẽ,

lúc tiểu Tứ nhìn Lăng Lan đi ra thì cả kinh kêu lên: “Lão Đại, cô bị sét đánh trúng sao?”
khi đâm tường, cơ giáp sẽ giống như quả bóng vậy, bay tới bay lui, ta

không thể khống chế, khụ! Cuối cùng chỉ có thể đâm con thỏ vào tường……”



Cơ giáp chịu lực va chạm thì lực ảnh hưởng cũng tác động lên người điều

khiển 30%, liền tính thân thể Lăng Lan cường tráng như trâu, bị va chạm

liên tục quay cuồng như vậy cũng làm Lăng Lan cảm thấy ăn không tiêu,

đầu váng mắt hoa, làm cô hoàn toàn hiểu được cảm giác con thỏ đâm vào

gốc cây là như thế nào.



“Lão Đại, cô phải biết, lấy năng lực hiện tại của cô, cô căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ trong vòng ba

phút, như vậy cô còn gấp cái gì? Thà cô thả chậm tốc độ, làm quen với

các động tác điều khiển cơ giáp thỏ, từ từ đi vào thông đạo, cẩn thận

không cần đâm trúng tường, làm quen với những chướng ngại trong thông

đạo, không phải như vậy sẽ tốt hơn sao?”Tiểu Tứ đối với sự lựa

chọncủa Lăng Lan thập phần khó hiểu, không phải cho một vòng thời gian sao? Vì cái gì cứ phải gấp gáp như thế?



Lăng Lan buồn bực nói:

“Ta cũng không muốn như vậy, chính là Tam hào đạo sư nói, không thông

qua sẽ có trừng phạt, hơn nữa khi tới điểm bắt đầu thì thời gian cũng

liền bắt đầu đếm ngược, ngươi nói ta làm sao mà làm quen với thông đạo

được chứ…”Nói tới đây, Lăng Lan đột nhiên chấn động, đột nhiên nghĩ tới

cái gì, ánh mắt cô tức khắc lóe sáng lên.



“Cám ơn ngươi, tiểu

tứ!” Cô hung ôm chặt tiểu Tứ, ở trên khuôn mặt phấn nộnnhỏ của nó hung hăng hun một cái, hành động nhiệt tình này làm tiểu Tứ trực tiếp trừng

lớn hai mắt, hoàn toàn game over.



Lăng Lan không chú ý tiểu Tứ đã bị hành động ngoài ý muốn của mình làm hồn bay ra ngoài, cô nhanh chóng trở lại trước cánh cửa để đi vào phòng luyện cơ giáp, kiên định mà đẩy

cánh cửa ra, cô cần phải thử lại một chút phỏng đoán của mình rốt cuộc

đúng hay không.



Khi cô tiến vào đại môn liền nhìn thấy Tam hào

đạo sư đang đứng bên cơ giáp của mình. Tam hào nhìn cô quay trở lại thì

vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ta còn tưởng rằng ngày mai mới trở lại chứ? Sao,

còn có tinh lực để huấn luyện sao?”



Lăng Lan lạnh lùng nói: “Tôi cũng không có yếu như vậy.” Nếu đúng như cô suy nghĩ, như vậy Tam hào đạo sư thật sự quá phúc hắc.



Tam hào đạo sư giống như không thấy được khuôn mặt đen của Lăng Lan, vẻ mặt sang sảng mà cười nói: “Vậy là tốt rồi! Lên cơ đi.”