Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 126 : Cảm giác ăn ý kỳ dị!

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Trong lúc Lư Hiểu Long đang hối hận thì một giọng nói thanh lãnh truyền đến tai: “Luyện

tập cơ bản là rất quan trọng, chúng tôi còn chưa nắm vững hoàn toàn cho

nên chưa lựa chọn tốt nghiệp.”



Lư Hiểu Long đột nhiên ngẩng đầu,

phát hiện là cơ giáp báo đang trả lời mình, trong lòng cậu cảm động vạn

phần, hóa ra đại thần cũng không phải tất cả đều lãnh ngạo, người điều

khiển cơ giáp báo này giả rõ ràng là người dễ ở chung người.



Kỳ

thật, Lư Hiểu Long hoàn toàn sai rồi, cơ giáp báo căn bản không muốn trả lời vấn đề của cậu, chỉ là cơ giáp thỏ đã làm động tác ý bảo khiến cơ

giáp báo không thể không ra mặt trả lời.



Luyện tập chung với nhau mấy tháng, hai người đã có một loại ăn ý đến lạ thường, chỉ một động

tác tay, một động tác đầu nhỏ liền có thể biết đối phương đang muốn làm

gì. Cũng giống như lúc nãy, khi cơ giáp thỏ quay đầu có lắc một cái làm

cơ giáp báo biết ý của bạn mình là muốn gì.



“Nhưng mà…… hai người đã mạnh như vậy, chẳng lẽ còn chưa nắm vững các động tác cơ bản sao?”

Lư Hiểu Long không rõ, thành tích như vậy còn không đại biểu nắm vững

các thao tác sao, như vậy những người chỉ đạt chuẩn để tốt nghiệp cơ

phải căn bản không xứng để điều khiển cơ giáp?



“Mạnh sao? Nhưng

không phải trước chúng tôi còn có trăm người sao?” Cơ giáp báo cười tự

giễu, không hài lòng với thành tích của mình.



Câu nói này của cơ giáp báo khiến cơ giáp thỏ lại lần nữa quay đầu nhìn. Khi nào thì hai người bọn họ trở thành “chúng tôi” rồi?



Nói xong câu này, người điều khiển cơ giáp báo cũng nhịn không được tự cười trong lòng, ngẫm lại cũng thật không thể tin được hai người bọn họ chỉ

mới nói chuyện với nhau có một lần. Sau đó hai người cực kỳ có duyên mà

gặp trong phòng luyện tập, rồi từ từ đi chung với nhau, rồi trở nên ăn ý vô cùng.



(ở đây gọi “hắn” nha)



Đương nhiên, cái này chủ

yếu là do mình hắn ta chủ động, sau cuộc nói chuyện lúc đó, hắn đã lợi

dụng tinh thần lực của mình để tra vị trí của đối phương, rồi làm bộ

trùng hợp cùng tiến vào một phòng huấn luyện.



Bất quá hắn quả

thật cùng cơ giáp thỏ này rất có duyên, đôi khi đối phương cũng tự trùng hợp tiến vào phòng huấn luyện của hắn (lúc này tiểu Tứ ngửa mặt lên
Long chỉ là bèo nước gặp nhau, không đến mức quá quen thân.



Người điều khiển cơ giáp báo nghĩ nghĩ nói: “Tôi kiến nghị cậu vẫn nên chuyên tâm luyện tập các động tác cơ bản, tuy rằng thời gian sẽ dài hơn một

chút nhưng rõ ràng, nó càng thêm hữu dụng với những người bạn của cậu,

cậu cũng không muốn trở thành trói buộc của đối phương mà.”Thời gian

có lẽ có thể cho cậu ta (Lư Hiểu Long)thấy rõ ràng sự thật.



Lư Hiểu Long liên tục gật, đại thần nói không thể nghi ngờ chính là suy nghĩ lớn nhất của cậu.



“Thiên phú không đủ, chỉ có thể dựa vào nỗ lực để đền bù, cho nên đừng nghĩ

qua loa quá cửa thì tốt, cố gắng luyện tập các động tác cơ bản đi, nếu

không cậu thật sự trở thành trói buộc của bạn mình.” Đương nhiên cái bạn tốt này là chỉ bạn tốt chân chính.



Cơ giáp báo nói làm Lư Hiểu

Long như ngộ ra, đúng vậy, cho dù hiện tại tốt nghiệp ra ngoài thì sao,

cậu cũng không thể giúp đỡ bạn mình, như vậy còn không bằng thành thành

thật thật luyện tập động tác cơ bản ở đây, có năng lực sau này mới có

thể giúp đỡ cho bọn họ.



Lư Hiểu Long có quyết định liền cùng đối

phương từ biệt, đương nhiên lúc rời đi, cậu cũng từng hy vọng có thể có

phương thức liên lạc của hai vị đại thần, nhưng đáng tiếc lại bị cơ giáp báo uyển chuyển từ chối. Vì vậy Lư Hiểu Long cũng không dám dây dưa

nữa, cậu biết, có thể được hai đại thần chỉ điểm đã là một loại may mắn

cầu mà không được, nếu cứ tham lam thì không biết sẽ có chuyện gì. Bất

quá cậu vẫn báo báo tên của mình, hy vọng về sau có cơ hội gặp mặt thì

hai đại thần có thể nhớ rõ mình.



Nhìn đối phương lưu luyến mà rời đi gian phòng, Lăng Lan không khỏi mà tán thưởng: “Không nghĩ tới cậu

cũng có khả năng nói chuyện tốt như vậy.”



“Phải không? Thoạt nhìn đây cũng là một thiên phú của tôi.” Nghe đối phương khích lệ, tâm tình

người điều khiển cơ giáp báo trở nên tốt vô cùng hảo, cũng tự mình trêu

ghẹo.



“Đúng vậy, xem ra phải nghiên cứu năng lực này của cậu mới

được, không thể lãng phí thiên phú tốt như vậy.” Lăng Lan nghe ra đối

phương tự mình trêu ghẹo, liền cười trả lời. Lăng Lan cũng không biết,

bởi vì những lời này mà làm thay đổi thái độ ở chung của người điều

khiển cơ giáp báo với mọi người xung quanh, cho nên nhiều năm sau khi

gặp lại, Lăng Lan thậm chí không nhận ra người bạn này của mình.