Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 173 : Thần thánh phương nào?

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Đột nhiên, từ phía sau Lăng Lan, một bóng hình mở ảo của sương mù đang kết tinh lại, một mũi đạo nhọn muốn đâm vào phía sau lưng Lăng Lan, Ngũ hào tựa hồ vẫn chưa phát hiện gì mà mũi đao nhọn đã trực tiếp xuyên qua ngực của Lăng Lan, nhưng quỷ dị chính là chỗ mà mũi đao kia đâm xuống lại không chảy ra bất cứ miếng máu nào, giống như tên đội trưởng chỉ đâm vào một hình nộm giả.



“Không tốt!” Từ cảm giác trên tay truyền tới đội trưởng liền biết mình trúng kế, bóng dáng trước mặt này chỉ sợ không phải là chân thân thật,cái cảm giác khi mũi đao xuyên qua bóng dáng kia giống như đang đâm vào con bù nhìn…



Đang lúc đội trưởng lại lần nữa muốn hóa sương mù rời đi thì lại phát hiện chung quanh hắn đột nhiên xuất hiện vô số dây nhỏ trong suốt, chúng kết thành một cái võng cực kỳ chặt chẽ đem hắn bao lại, nguyên bản muốn hóa sương bỗng nhiên không thể thực hiện được, cả người bị trói chặt lại.



“A! Bạo cho ta!” Đội trưởng đương nhiên không cam lòng thúc thủ chịu trói, khí kình trên người đột nhiên tạc vỡ ra. Những sợi dây nhỏ trong suốt rậm rạp nhưng không cứng cỏi bị khí kình của đội trưởng làm cho vỡ nát không còn, đội trưởng thấy thế muốn thừa cơ giãy dụa thoát ra nhưng phát hiện bản thân hóa sương mù thất bại, trở lại thành hình người.



“Đây là cái lĩnh vực gì?” Sắc mặt đội trưởng hơi đổi, hắn chưa từng biết qua loại này lĩnh vực, thế nhưng có thể bày ra thiên la địa võng trong lĩnh vực của người khác.



“A, đây là một loại lĩnh vực biến hóa……” Ngũ hào không chút nào để ý mà trả lời, vừa nói xong, bóng dáng bị đâm lúc nãy ngay lập tức biến thành cỏ cây phân tán trong không trung, rồi cách chỗ tên đội trưởng đang bị trói không xa, cây cối bỗng sinh trưởng tốt vô cùng, chúng bắt đầu kết lại với nhau rối thành từng cục rồi cuối cùng biến thành dáng vẻ của Lăng Lan.



“Cỏ cây phân thân?” Đội trưởng kinh nghi, sau đó như là nghĩ tới cái gì, sắc mặt đại biến nói: “Chẳng lẽ tinh thần biến dị của mày là thực khống (khống chế thực vật)?”



Ở trong rừng rậm, nếu đụng phải cường giả có năng lực biến dị là thực khống thì không thể nghi ngờ là vô cùng đáng sợ và nguy hiểm, vởi vì trong rừng rậm có địa hình vô cùng thuận lợi cho những người có năng lực này, thậm chí nó còn phát huy uy lực của những người thực khống lên gấp mấy lần, bởi vì ở bất kỳ không gian và góc độ nào trong rừng rậm thì cường giả thực khống đều có thể công kích kẻ địch của mình.




“Viện trưởng!” Trên ngọn cây lại xuất hiện một đạo bóng dáng, đúng là viện trưởng của học viện đồng quân trung tâm, mấy người cường giả nhanh chóng gọi tên ông.



“Tô Thanh, cậu cảm ứng một chút xem rốt cuộc là thần thánh phương nào?” Viện trưởng cau mày hỏi người giáo viên bên người. Lĩnh vực của Tô Thanh là cảm ứng, anh ta có thể nhìn xuyên qua hơi thở còn lưu lại mà phân biệt đặc điểm và năng lực của đối phương, do đó có thể tìm ra người nào. Giống như những quốc gia khác, Liên Bang cũng nắm giữ thông tin của những cường giả quốc gia khác, về đặc điểm và năng lực cá nhân.



Viện trưởng đối với việc có cao thủ lĩnh vực tiến vào chỗ này thì cực kỳ khúc mắc, phải biết rằng bây giờ đang là thời khắc mấu chốt trong trận chiến đấu đại giới giữ hai niên cấp, nếu phát sinh điều gì ngoài ý muốn thì cực kỳ không tốt. Còn vị cường giả lĩnh vực xuất hiện ngoài ý muốn này đến tột cùng là có ác ý hay không? Nếu đối phương không có ý tốt hoặc là người của địch quốc lẻn vào, cố ý phả hủy học viện thì chắc chắn những đứa trẻ trong học viện sẽ bị thương vong vô số, nhưng vậy ông liền hổ thẹn với tiến nhiệm của liên bang, với người lớn trong nhà của những đứa trẻ được phó thác vào học viện.



Tô Thanh nghe viện trưởng phân phó vội đáp: “Dạ, viện trưởng!” Anh ta lắc mình một cái, liền đáp xuống mặt đất, sau đó mở ra lĩnh vực……



Rất nhanh, trên mặt Tô Thanh hiện lên vẻ hoang mang, anh ta lắc mình một cái trở về vị trí của mình rồi thấp giọng trả lời: “Viện trưởng, bên trong còn lưu lại hơi thở của ba loại lĩnh vực khác nhau, trong đó nguyên tố thủy lưu lại tương đối nhiều, có lẽ một trong trong những cường giả đó có người nắm giữ nguyên tố thủy…. Bất quá, theo dấu vết của trận đấu lưu lại thì không nhìn thấy vết nước rõ ràng, như vậy chỉ có thể cường giả đó thuộc thủy nguyên tố biến dị….” Không thể không nói phỏng đoán của Tô Thanh cực kỳ chuẩn xác, hóa sương mù kỳ thật chính là một loại biến dị của nguyên tố thủy.



Tô Thanh nói tới đây thì ngừng lại một chút, vẻ hoang mang trên khuôn mặt càng thêm rõ ràng: “Còn hai hơi thở còn lại thì rất kỳ quái, tôi chỉ có thể nói mình chưa từng cảm thấy hai loại hơi thở đó bao giờ…. Trừ bỏ nói nó rất mạnh ra, tôi không thể diễn tả ra hình dung của nó được, nếu như nhất định phải thuyết minh nó bằng lời thì hơi thở đó khiến cho tôi cảm thấy vô cùng hư không, nói cách khác nó khiến cho tôi cảm thấy vô cùng không khỏe…”



Viện trưởng bị những lời hình dung của Tô Thanh làm cho đầu mờ mịt, bất quá ông cũng hiểu năng lực của Tô Thanh không thể phân biệt được năng lực của hai loại hơi thở của hai vị cường giả lĩnh vực còn lại vì thế lại tiếp tục nói: “Nếu không biết về hai loại lĩnh vực kia thì thôi, nhưng còn người mà cậu phát hiện ra, cậu có tìm thấy vị cường giả nào có năng lực tương đối khớp với cảm nhận của cậu không?”