Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 245 : Thủ lĩnh học sinh Lý Thì Du
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
Edit: Phi Nguyệt
Lôi Vương đúng là một kỳ tích, và Vệ Quý mong muốn Vương Huy có thể trở thành kỳ tích thứ hai sau Lôi Vương, để khi Lôi Vương tốt nghiệp rời khỏi trường quân giáo, đó chính là lúc đoàn Vô Cực của bọn họ lên ngôi.
Biết được đẳng cấp cách đấu của Vương Huy, hai mắt Triệu Thuân sáng lên: “Được được, Vô Cực có được hai thiên tài này tương lai nhất định rực rỡ rồi.”
Câu khen ngợi của Triệu Thuân khiến Hàn Dục và Vệ Quý cười đắc ý, so với Lý Lan Phong đa mưu khó nắm bắt thì lời nói của Triệu Bá Vương đơn thuần chỉ thích đánh đấm này đáng tin hơn nhiều, cậu ta tuyệt đối sẽ không bao giờ quanh co lòng vòng, nghĩ gì nói nấy thẳng như ruột ngựa.
Nói xong, Triệu Thuân vỗ lên vai Vương Huy vài cái để cổ vũ rồi đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Lan Phong.
Hàn Dục và Vệ Quý hơi nhíu mày nhìn Triệu Thuân thân thiết với Lý Lan Phong, trong mắt cả hai lộ ra sự tiếc nuối, họ hối hận trước đây không nên vì cố kỵ sức mạnh của Triệu Thuân mà làm ra một ít thủ đoạn chọc giận cậu ta, giúp Lý Lan Phong có cơ hội đến gần với Triệu Thuân. Nếu Chu Á thật sự có thể thành công thay thế được Lý Lan Phong, thì chỉ e bọn họ cũng không thể đuổi cậu ta đi quá rõ ràng được.
Cùng hợp tác mấy năm, bọn họ đều hiểu rõ Triệu Thuân là một người rất nghĩa khí, sẵn sàng giúp bạn bè mà không cần màng đến mạng sống, nếu bởi vì Lý Lan Phong mà gây nên bất hòa giữa họ và Triệu Thuân, khiến cậu ta theo Lý Lan Phong rời khỏi thế lực Vô Cực thì đúng là một tồn thất lớn với bọn họ.
Triệu Thuân là một thiên tài điều khiển cơ giáp, trong bốn năm học ở trường, anh đã nâng cao thực lực của mình bên ba cấp. Đoàn Vô Cực có thể đứng vững ở vị trí thứ ba, ngoại trừ mưu trí của Lý Lan Phong, cũng có một phần góp sức lớn của thiên tài cơ giáp Triệu Thuân. Nếu hai người họ rời khỏi Vô Cực rồi gia nhập vào một thế lực khác, rất có khả năng vị trí của đoàn Vô Cực sẽ bị lung lay…
Hàn Dục và Vệ Quý liếc mắt trao đổi, quyết định tạm thời không thực hiện kế hoạch kia, cố gắng nhịn Lý Lan Phong thêm một đoạn thời gian nữa, dù sao Chu Á và Vương Huy còn cần rèn luyện một thời gian dài, trước mắt đoàn cơ giáp của bọn họ quả thực cần đầu óc của Lý Lan Phong.
Kết quả của trận đấu này sẽ do phía trường nam sinh quân giáo bảo vệ, nếu đã có kết quả cuối cùng thì hai bên nhất định phải chấp hành. Cho dù sau đó có một bên muốn lật lọng, bên còn lại có thể xin trường quân giáo cưỡng chế bên kia chấp hành theo kết quả của trận đấu. Trận đấu lần này đoàn Lôi Đình nhất định phải thắng được đoàn Tân Sinh, vì để tuyệt đối không có sai sót nào, bọn họ đã chọn hình thức thách đấu có sự bảo hộ của trường quân giáo, bên phía đoàn Tân Sinh cũng có lo lắng tương tự nên không có ý kiến gì cả.
“Thì Du, cậu nhìn xem, cái cậu thiếu niên đứng bên cạnh em họ của cậu thật xinh đẹp, cứ như con gái ấy, lẽ nào cậu ta cũng tham gia thi đấu lần này?” Người thiếu niên có gương mặt trẻ con tiếc hận, chẹp miệng. “Trời ạ, đoàn Tân Sinh chẳng lẽ không còn ai khác hay sao mà lại phái một cậu thiếu niên xinh đẹp như vậy ra ứng chiến, bọn họ nỡ à?”
Lý Thì Du đưa mắt nhìn ngoại hình của Lạc Lãng, anh thoáng sửng sốt, trong đầu ngay lập tức hiện lên một khuôn mặt tuyệt đẹp khác, không, nếu so sánh thì gương mặt của người kia còn đẹp hơn cậu thiếu niên này, vẻ đẹp ấy tựa hồ như không nên xuất hiện trên thế gian…
Lý Thì Du cảm thấy đau lòng, có phải đấy cũng chính là nguyên nhân mà ông trời không chịu cho người anh họ kia của anh ta một thân thể khỏe mạnh? Là bởi vì anh ấy vốn không thuộc về nhân gian này nên mới bị trời cao thu hồi sao?
Không! Lý Thì Du anh tuyệt đối không cho phép! Dù phải đấu lại với trời, anh cũng muốn giữ anh họ Mộ Lan ở lại.
Lý Thì Du nắm chặt khung màn hình, những ngón tay từ từ siết lại đến mức đau đớn nhưng dường như cũng không thể giảm bớt sự nhức nhối trong lòng anh ta. Cũng bởi vì không thể chịu đựng được đau khổ này mà anh ta đã không trần chừ chọn một con đường khác cho tương lai, dù có vì thế mà mất đi quyền thừa kế Lý gia, anh ta cũng không luyến tiếc.
“Crac!” tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên, một góc màn hình đã bị Lý Thì Du bóp vỡ.
Cậu thiếu niên có gương mặt trẻ con nhảy dựng, vừa vọt tới kéo tay của Lý Thì Du ra, vừa khóc lóc than vãn: “Trời đất ơi, điểm tích phân của tôi…” Tuy phòng VIP này bọn họ được toàn quyền sử dụng, nhưng những đồ vật bên trong mà hỏng, bọn họ vẫn phải bồi thường đấy.