Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 265 : Kẻ dối trá
Ngày đăng: 12:59 30/04/20
Đoàn Tân sinh đang vui vẻ tận trời thì người của Lôi Đình trầm mặc, im lặng. Bọn họ không ai từng nghĩ tới kết quả sẽ như thế này, bọn họ không thể tin với kết quả đang sờ sờ trước mắ. Không biết đã bao lâu rồi Lôi Đình lại phải cảm nhận cảm giác thất bại như hôm nay, mà lúc này đây bọn họ đã biết cảm giác thất bại là gì rồi, thật sự không dể chịu chút nào..
Lâm Chí Đông sắc mặt khó coi mà nhìn lôi đài bị đoàn Tân sinh vây quanh, hắn biết rõ thời gian tiếp theo chính là thời gian vui vẻ nhất của người chiến thắng, nơi này đã không thể nhận người của Lôi Đình nữa, mà hắn cũng không muốn làm Lôi Đình tiếp tục mất mặt.
Còn có một chút, hắn cần phải nghĩ xem nên nói chuyện hôm này với Đoàn trưởng Kiều như thế nào….. Lần thất bại này tuyệt đối sẽ làm danh vọng của Lôi Đình bị đả kích. Rốt cuộc bọn họ đã bị đánh bại trong tay những tân sinh vừa bước chân vào trường quân đội.
Lâm Chí Đông tựa hồ có thể cảm giác được lửa giận tận trời của Lôi vương, thân thể hắn không tự chủ mà run lên. Qua không lâu thì hắn bình tĩnh lại, lúc này mới cắn răng, giọng căm hận nói: “Chúng ta đi!”
Theo này một tiếng này những đoàn viên của đoàn cơ giáp Lôi Đình không có mặt mũi tiếp tục ở lại đây liền nhanh chóng rời đi. Đương nhiên, lúc bọn họ rời đi, bọn họ có thể nghe thấy tiếng cười châm chọc vang vọng trong phòng cách đấu, trong đó có người của đoàn Tân sinh, cũng có người của những thế lực khác. Bọn họ có thể nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt những người từng ủng hộ mình.
Đối với việc đoàn Lôi Đình bại trong tay đoàn Tân sinh, rất nhiều thế lực trong trường đều không thể tiếp thu được, loại cảm xúc này khiến cho bọn họ cảm thấy có chút không thể thở ra hơi được, Đương nhiên ở đây cũng có thể nói chính là cảm giác yêu càng sâu thì hận càng nhiều. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, thua trận này Lôi Đình quả thật làm rất nhiều quân giáo sinh thất vọng.
Lúc Lâm Chí Đông rời khỏi phòng cách đấu thì nhịn không được quay đầu lại, hắn nhìn về phía người thiếu niên lạnh lùng đang đứng giữa lôi đài, nhận sự hoan hô nhiệt tình từ đoàn viên, dáng vẻ cao ngạo như một tướng quân thắng trận trở về, thậm chí càng giống một vị vua đang hưởng thụ sự ủng hộ của thần dân….
Kỳ thật Lâm Chí Đông đã hiểu lầm Lăng Lan, biểu tình của Lăng Lan vốn chính là lạnh băng như vậy, cho dù đối mặt với lời mắng chửi của người khác thì vẻ mặt của cô vẫn mãi là như vậy. Tóm lại, Lăng Lan lãnh khốc đạm nhiên biểu tình, dưới tình huống như vậy, đích xác thực nhận người hận……
“Đừng quá quá đắc ý…… Thù này, Lôi Đình chúng ta nhất định sẽ báo!” Lâm Chí Đông sắc mặt âm hàn hừ lạnh một tiếng rồi mới quay đầu rời đi nơi khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục.
Khi mọi đoàn viên đoàn Tân sinh đều trào lên lôi đài để ăn mừng thì Hoắc Chấn Vũ hết sức tịch mịch mà rời khỏi lôi đài.Vốn là vua về cách đấu ở trường quân đội, nhưng sau một trận này, trừ bỏ đoàn viên của mình, không ai chú ý tới hành động của hắn.
Lúc này, tầm mắt mọi người đều tập trung ở trên người Lăng Lan đang đứng giữa lôi đài, đó mới là vai chính vào giờ phút này, là vị vua mới ra đời của trường quân đội!
Hoắc Chấn Vũ đương nhiên thấy được vẻ mặt xám xịt rời đi của mọi người trong đoàn Lôi Đình, cũng nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ vang khắp phòng, lòng hắn ảm đảm buồn rầu, dù sao cũng là do thực lực của hắn không đủ mới tạo thành kết quả này.
Triệu Thuân cùng Lý Lan Phong lặng lẽ trao đổi một ánh mắt, Triệu Thuân liền nói: “Tớ không có hứng thú, chờ những người đó trở thành cao thủ cơ giáp rồi hãy nói, Lan Phong, cậu sao, có muốn ở lại không?”
Lý Lan Phong thần thái thoải mái mà nhún nhún vai nói: “Liền như cậu nói, hai năm sau chờ bọn họ trở thành cao thủ cơ giáp thì có lẽ tớ sẽ có hứng thú, bây giờ tốn tâm tư trên người bọn họ thì có chút không đáng.”
Triệu Thuân nghe vậy cười nói: “Một khi đã như vậy chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Lý Lan Phong đứng lên nói: “Được, chúng ta cùng nhau đi.” Anh nói với Hàn Dục và Vệ Quý, “Hơi chút coi trọng một chút là được, muốn giải quyết đoàn Tân sinh, Lôi Vương nhất định sẽ là người đầu tiên.” Ngụ ý là bây giờ Vô Cực cố kỵ đoàn Tân sinh thì còn sớm, không bằng chờ bọn họ vượt qua cơn giận của Lôi Vương Lôi Đình rồi hẳn nói tiếp.
Hàn Dục và Vệ Quý cười đáp ứng rồi nhìn Triệu Thuân cùng Lý Lan Phong rời đi, Hàn Dục lúc này mới thu liễm tươi cười hừ lạnh một tiếng nói: “Thật đúng là tự cho mình làm quân sư của Vô Cực chúng ta?”
Lý Lan Phong lúc nào cũng biểu hiện là người cao cao tại thượng nên luôn khiến cho Hàn Dục bất mãn, không biết từ khi nào bắt đầu hắn càng phản cảm đối với Lý Lan Phong, trước kia rõ ràng cảm thấy là một người tốt, vì sao bây giờ lại thấy dối trá như vậy?
Vệ Quý nhàn nhạt mà trả lời: “Không có biện pháp, hai năm trước quả thật là dựa vào mưu kế của cậu ta để phát triển, tuy rằng không nhận chức quân sư của chúng ta nhưng trên dưới Vô Cực đều cho cậu ta là quân sư.” Vệ Quý nói tới đây nhịn không được nhìn về phía Hàn Dục nói, “Tớ không hiểu vì sao cậu lại không quen nhìn Lý Lan Phong như vậy, ta cảm thấy cậu ta không nhiều dã tâm, mà đối với Vô Cực cũng rất dụng tâm……”
Hàn Dục nhíu mày nói: “Kỳ thật chính là từ đầu năm trước tớ cứ cảm thấy Lý Lan Phong có chút không ổn, hiện tại càng nhìn càng cảm thấy có vấn đề, cậu không cảm thấy nụ cười của cậu ta rất dối trá sao?”
Vệ Quý cười khổ lắc đầu, hắn thật sự là nhìn không ra. Nếu không phải Hàn Dục bây giờ cực kỳ bất mãn với Lý Lan Phong, hắn thật sự không muốn cùng đối phương trở mặt, dù sao trước đây quan hệ của bốn người bọn họ cũng rất tốt.
Hàn Dục nhìn về phía hai người Chu Á và Vương Huy hỏi: “Các cậu cảm thấy sao?”
Vương Huy lắc đầu tỏ vẻ chính mình cũng nhìn không ra Lý Lan Phong có cái gì không ổn.