Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 278 : Tiểu Tứ ra tay!
Ngày đăng: 12:59 30/04/20
Edit: Phi Nguyệt
Tiểu Tứ thấy ở đầu giường có rất nhiều nút bấm liền đem tinh thần tra soát ở chỗ đó, rất nhanh thằng bé đã tìm được chiếc tủ sắt đựng thuốc được ẩn giấu ở trong đó. Nó mở tủ ra, phát hiện bên trong ngoài bình giải thuốc mê, thì toàn bộ đều là thuốc thúc tình, những thuốc này đều có tên gọi chung là xuân dược.
Tiểu Tứ đã tìm được giải nghĩa của Xuân dược trong kho tài liệu, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhăn nhó khi biết công dụng của thuốc, nó nói với Lăng Lan: “Lão đại, hình như các loại xuân dược đều không có thuốc giải, muốn giải chỉ còn cách để cậu ấy ngủ với phụ nữ. Chỉ có điều, trong trường này toàn là nam sinh… có mỗi mình cô là nữ thôi.”
Thấy Lăng Lan trừng mắt với mình, Tiểu Tứ nhanh chóng cúi đầu, đứng quay ngón tay: “Đương nhiên, nếu không được thì ngủ với đàn ông cũng có thể…” Trong cơ sở dữ liệu có nói cách giải dùng đến đàn ông, Tiểu Tứ thực sự không hiểu vì sao muốn giải thuốc lại nhất định phải dùng cách nam nữ ngủ chung này mới được… Thứ cho Tiểu Tứ vẫn còn là một đứa trẻ rất đơn thuần.
Lăng Lan tức giận nói: “Cậu đừng có nghĩ đến mấy cách linh tinh.”
Đúng lúc này, Lạc Lãng giãy dụa bò dậy, cậu ta gắng gượng chịu đựng sự khó chịu trong cơ thể, nói với Lăng Lan: “Lão đại, tớ có thể chịu đựng được.” Lạc Lãng không muốn liên lụy tới Lăng Lan trong thời khắc nguy hiểm như thế này.
Lăng Lan liếc nhìn cơ thể yếu đuối của Lạc Lãng đang run lên từng hồi, cô đánh giá trạng thái của cậu ta khó mà theo mình rời khỏi đây được.
Dường như nhận thấy suy nghĩ của Lăng Lan, Lạc Lãng khẽ cắn môi, kiên định nhìn cô: “Lão đại, tin tưởng tớ, tớ có thể làm được!” Cậu sẽ không thua loại thuốc này đâu…
Thấy Lạc Lãng khăng khăng như vậy, Lăng Lan cũng chỉ biết khẽ thở dài một hơi. Nhìn bề ngoài Lạc Lãng có vẻ là người yếu nhất trong đội, nhưng ý chí của cậu ta ngoan cường không thua gì Tề Long, có thể nói ở phương diện này các đội viên khác phải kém cậu ta một bậc. Lăng Lan biết, nếu cô thực sự kéo cậu ta đi ra ngoài thì cho dù có bị thương tích đầy mình, ở trước lúc hoàn toàn mất đi ý thức cậu ta sẽ vẫn kiên trì đi theo sau cô, đúng là một đứa trẻ khiến người khác phải đau lòng…
Lăng Lan chỉ đành phải gật đầu: “Đã biết!”
“Không được hốt hoảng, lập tức kiểm tra hệ thống đầu não.” Gã đội trưởng tỉnh táo ra chỉ thị cho các đội viên.
Theo lời nói của gã, mọi người bắt đầu hành động, mỗi người dùng biện pháp của mình cố gắng liên hệ với hệ thống đầu não, nhưng tất cả đều phát hiện không thể làm được, giống như hệ thống đầu não đã bị phong tỏa.
Một đội viên đầm đìa mồ hôi lạnh hô lên: “Đội trưởng, chỗ tôi không có phản ứng.”
“Chỗ tôi cũng vậy, không thể vào được!” Một đội viên khác ảo não buông thõng hai tay, hắn đã thử vô số lần liên lạc với đầu não nhưng đều như đá chìm đáy biển.
“Không tốt, chúng ta bị hacker tấn công rồi. Cắt đứt nguồn của hệ thống đầu não, mở ra hệ thống phó đầu não.” Gã đội trưởng quá sợ hãi, may mà hắn phản ứng kịp ra chỉ thị cho các đội viên cắt đứt nguồn của hệ thống đầu não, sau đó khởi động hệ thống phó đầu não để đảm bảo an toàn cho các thiết bị giám sát và bảo vệ của toàn tổng bộ.
“Vâng, đội trưởng!” Lời của đội trưởng chính là mệnh lệnh, các đội viên lập tức nghe theo.
Bọn họ còn chưa chịu thua, họ còn hệ thống phó đầu não nữa, chỉ cần thành công bảo hộ qua khoảng thời gian khởi động phó đầu não là có thể đảm bảo an toàn cho tổng bộ đoàn Thiên Cơ.
Thế nhưng khi bọn hắn vừa cắt nguồn điện của đầu não, mở ra hệ thống phó đầu não thì lại phát hiện tình huống vẫn không khác gì trước đó, toàn bộ hệ thống camera giám sát đã bị tê liệt, không thể tiếp tục vận hành được nữa…
Một đội viên thoạt nhìn khá nhỏ tuổi, không cách nào khống chế được tâm tình mà khóc thút thít, nói: “Đội trưởng, làm sao bây giờ?” Nghĩ đến việc lỡ xảy ra việc hệ trọng nào, mấy người bọn họ làm sao gánh chịu được hậu quả đây.
Lúc này gã đội trưởng cũng không thể duy trì sự bình tĩnh được nữa, mồ hôi thi nhau túa ra như mưa trên trán hắn. “Chúng ta không đủ nhân lực, mau triệu tập toàn bộ hacker trong đoàn tới đây…”